Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Vô Độ Nuông Chiều

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
772,212
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Vô Độ Nuông Chiều

Vô Độ Nuông Chiều
Tác giả: Trần Thập Niên
Tình trạng: Đã hoàn thành




Tác giả: Trần Thập Niên

Thể loại: Cô đại, ngôn tình, HE, 1v1, Cung đình hầu tước

Số chương: 89 chương + 10 ngoại truyện

Editor: Manh Lan

Văn án:

Trưởng công chúa có một người con gái tên là Tạ Từ, mặt ngọc môi đỏ, tư dung vô song, là đệ nhất mỹ nhân kinh thành. Nhưng nàng tính tình phô trương, thậm chí có thể xem là kiêu ngạo ương bướng, vậy nên cũng đắc tội không ít người.

Năm nàng mười lăm tuổi này, Tạ Từ được cho biết, nàng vốn không phải con gái của trưởng công chúa.

Nhưng trưởng công chúa niệm tình xưa, không đuổi Tạ Từ đi, vẫn cho nàng ở lại kinh thành. Nhưng cũng chỉ vì nhân từ mà thôi, không còn tình nghĩa mẹ con gì nữa.

Sau khi tiểu thư thật được tìm về, trưởng công chúa đặt tên nàng là Tạ Nghênh Hạnh, đi tới đâu cũng đem theo nàng, trong phút chốc nàng trở nên vô cùng nổi bật.

Tạ Nghênh Hạnh tính tình ôn nhu như nước, lại biết lý hiểu chuyện hơn nàng, càng so sánh thì lại khiến Tạ Từ thành ra càng thêm không tốt.

Tạ Từ cùng Tạ Nghênh Hạnh cùng tham gia tiệc ngắm hoa, hai người tranh cãi gì đó, sau đó mọi người thấy được Tạ Từ tự tay đẩy Tạ Nghênh Hạnh xuống hồ.

Mọi người đều bị hoảng sợ, ai cũng cảm thấy Tạ Từ quá mức không biết phép tắc, đã khó khăn tới mức này còn không biết kìm nén tính tình của mình lại. Trong bữa tiệc còn có con trai của trưởng công chúa là Tạ Vô Độ ở, y là quyền thần đương triều quyền thế ngập trời, là vị huynh trưởng ruột thịt của Tạ Nghênh Hạnh.

Mọi người chờ xem trò hay, lại chỉ thấy vị quyền thần dùng một tay có thể che cả trời kia đi tới bên Tạ Từ, vẻ mặt rõ ràng rất lo lắng, hỏi Tạ Từ tay có bị thương không.

Tạ Từ bĩu môi, nhào vào trong ngực Tạ Vô Độ “Nàng ta ăn hiếp muội.”

…… Rốt cuộc là ai ăn hiếp ai hả?

Người đời đều cho rằng trưởng công chúa là chỗ dựa của Tạ Từ, chăng ai ngờ tới việc thật ra Tạ Vô Độ mới chính là chỗ dựa của nàng.

Tạ Từ được Tạ Vô Độ tự tay nuôi lớn, từ bé nàng đã được nuông chiều, muốn gì được đó, ngay cả chút ủy khuất cũng chưa từng gặp phải.

Cái ngày mà Tạ Từ bị đuổi ra khỏi phủ đệ của trưởng công chúa, cũng vừa hay là lúc Tạ Vô Độ trở về, người ngày thường luôn kiêu ngạo như nàng dùng đôi mắt đỏ ửng hỏi y:

“Tạ Vô Độ, huynh cũng tin nàng ta phải không?”

Tạ Vô Độ nhẹ tay vuốt lên đôi mắt đỏ hoe của nàng, ánh mắt thâm sâu, “Ta chỉ tin mỗi mình A Từ thôi.”

Tạ Vô Độ đem Tạ Từ trở về để đòi lại công đạo, muốn động vào Tạ Nghênh Hạnh, tuy trưởng công chúa tức giận mắng chửi, nhưng lại bị người của Tạ Vô Độ ngăn lại, chỉ đành trơ mắt nhìn, Tạ Vô Độ nhìn về phía trưởng công chúa rồi cười khẽ nói: “Mẫu thân, người của con chỉ có con được động vào.” Ngữ điệu đầy mùi cảnh cáo.

Trưởng công chúa nhìn về phía đứa con trai này, không nhịn được mà run cả người, bà đã sớm biết mà, hắn là tên điên.
 
Chương 1: Thế giới hiện đại nào đó


Thời đại hiện nay là thời đại nào. Tôi không biết...

Bây giờ công nghệ phát triển đến mức thông minh như thế nào rồi... Tôi thật sự không biết.

- --

Tôi chỉ biết ở thời điểm này, ai sở hữu công nghệ cao, nghiên cứu ra nhiều tính năng công nghệ mới thì họ sẽ giàu, càng giàu, giàu hàng đầu thế giới nữa là khác.

- ---

Và trong thế giới nhà giàu có đó, có một gia tộc nằm trong lĩnh vực công nghệ bậc nhất. Công nghệ Bạch Gia, một tập đoàn nhất nhì trong giới phát triển công nghệ trên toàn cầu..

- --

Theo tin đồn đón họ mới nghiên cứu được một tính năng công nghệ liên quan đến thời gian. Tính năng đó đang trong quá trình nghiên cứu bảo mật....

" Đại nhân..!!! Nghe nguồn tin chính xác từ người của chúng ta, Bạch gia đang thử nghiệm một tính năng mới ạ...."

" Tôi biết việc đó rồi, họ tìm được một ít nguồn năng lượng bí mật nào đó, từ một phi hành gia bí mật, thứ đó rất đáng sợ..."

- ---

Sau khi nghe lão đại ngầm nào đó nói ra, tất cả người trong cuộc hợp tối sầm mặt lại, bọn họ đều lo lắng.

Tên Lão Đại thấy vậy bất giác cười to ha há nói tiếp:

" Nhưng mà ta rất hứng thú với thứ đó, Bạch Gia...!!! Ta quá xem thường các người..."

Hắn nét mặt lộ lên sát khí, tay hắn nắm chặt lại rất đáng sợ. Hắn ta muốn giết ai đó. Ánh mắt hắn liếc nhìn một tên đứng bên phải. Tên đó vội hiểu ý gật đầu rồi lui nhanh ra ngoài hành sự...

Hắn ta là ai. Một ông trùm không thua không kém Bạch gia trong giới công nghệ. Và đương nhiên, chung nghề thì sẽ không chịu thua kém. Hắn đã kêu thuộc hạ tìm cách phá hoại hoặc biện pháp mạnh hơn là giết một người nào đó...

- ---

Ở một nơi khác, ngoài những cuộc chiến ngầm của giới công nghệ cao.

Những con người ở đây đều được huấn luyện một cách khắc khe nhất. Họ làm việc chỉ cần sai một tí là cái chết sẽ chào đón họ. Họ là ai. Bọn xác thủ của thời đại này đấy..

Những con người vốn sinh ra không biết họ đến từ đâu, gia đình họ là ai, vì sao họ lại tồn tại theo kiểu này.

Tất cả bọn họ được một ông trùm nhận nuôi và huấn luyện thành sát thủ máu lạnh.

Nơi mà nam hay nữ đều không quan trọng, nơi mà chỉ có kẻ mạnh mới sống sót. Một cuộc tập luyện diễn ra là sẽ mang đi một số người vô dụng xuống thế giới khác.. Có người nghĩ đó là thoát kiếp, có người nghĩ đó là chuyện đáng sợ. Tuỳ cách suy nghĩ của từng người.

Ở thế giới đổ máu như thế, lại xuất hiện một ánh mặt trời len lối. Vốn là mặt trời ấm áp, nhưng cô ấy lại phải che giấu bằng vẻ ngoài lạnh lẽo đến đáng sợ. Vì ở đây, không cho phép mặt trời tồn tại. Nó sẽ bị dập tắt ngay nếu phát ra ánh sáng.

" Đàm Thanh cô đang làm trò gì vậy...!!!

Cô gái tên Đàm Thanh với nét mặt vô cùng dễ mến, nhưng lại ẩn sau đôi mắt lạnh lùng pha tí ranh mãnh, thân thủ của cô linh hoạt vô cùng. Cô đang nhảy nhót từ cành này sang cành cây khác, kèm bắt nhạc sinh động. Khiến người nhìn vào không phải trầm trồ về thân thủ, mà là như xem một DJ vừa đánh nhạc vừa khiêu vũ vậy..

Người cất vọng kêu Đàm Thanh là Đàm Dung người bạn người chị tri kỹ, đi chung với hai cô gái là một chàng trai vô cùng điển trai. Hắn cũng là sát thủ hàng đầu trong giới sát thủ của cả một vùng, cả địa cầu...

Trước giờ chưa bao giờ ám sát ai mà xảy ra tí trục trặc nhỏ nào. Luôn hoàn thành tốt nhiệm vụ.

Đặc biệt ở đây, họ là sát thủ, nhưng vẫn có đạo đức nghề nghiệp. Chỉ giết người được thuê giết. Không sát hại người vô tội. Hay nói cách khác đúng hơn, không đụng tới người không cần thiết, tránh mất thời gian, vì giá một người được trả rất cao.

- ---

Đàm Dung có vẻ đẹp sắc sảo, đôi mắt cô sâu thâm thẳm khác hẳn vẻ ranh mãnh như Đàm Thanh. Cô có vẻ tà khí hơn, đẹp theo kiểu đáng sợ.

- ---

" Hai người đến tìm em có việc gì, em đang luyện loại khinh công mới... Để phục vụ cho việc bỏ trốn..."

- " Haha... Em đang nói gì vậy... Chúng ta mà cần bỏ trốn ư... một là hoàn thành nhiệm vụ, hai là trốn, trốn xuống gặp Diêm Vương..." Đàm Vũ vỗ vỗ đầu cô gái ngốc cười to. Không hiểu suốt 20 năm qua, cô vẫn sống trong cái tổ chức được. Không biết nên khen cô bản lĩnh hay là quá may mắn.

Nhưng nói may mắn thì đúng hơn,có nhiều lúc, kết thúc một sinh mạng toàn là hắn làm thay cô.

Đàm Dung vì chuyện đó cũng mấy lần cải nhau với Đàm Vũ. Vì cô có cảm tình với Đàm Vũ, nhưng luôn bị hắn từ chói... Còn Đàm Thanh lại được ưu ái hơn mình.. Trong khi cô từ ngoài vào trong có gì thua..

- --

" Các người ở đây thì hay quá... chủ nhân đang tìm ba người có việc lớn..."

Cả ba đang bình thản nói chuyện lại chuyển đổi sắc mặt đầy vẻ lạnh lùng, sát khí. Họ cùng nhau gật đầu đi theo người đàn ông truyền tin.

- --

Tổ chức sát thủ, họ được huấn luyện từ nhỏ, từng nhận không ít nhiệm vụ, nhưng họ chưa bao giờ thấy mặt thật của chủ nhân.. Nhưng trong thâm tâm họ cũng chẳng cần phải biết để làm gì...

- ---
 
Chương 2: Nhìn Thấy


- --

" Nhiệm vụ là gì....!!! "

Chưa bước đến sảnh lớn của tổng bộ.. Đàm vũ đã hỏi to từ ngoài vào.

Hắn thật sự không thích nơi này. Đàm Vũ chán ghét nơi này từ rất lâu, tuy là sát thủ hàng đầu nhưng hắn thật sự ghét mùi máu tanh. Mỗi khi bước đến đây, là biết sắp đến sẽ có người chết dưới tay hắn...

" Nhiệm vụ lần này tôi cần cả ba người phối hợp, rất quan trọng..."

Tên chủ nhân giọng trầm trầm nói vọng từ bên trong phòng tối ra..

" Chuyện quan trọng gì mà nghe giọng của Lão Đại có chút thận trọng, làm tôi cũng thấy hồi hộp theo.." Đàm Vũ đáp lại lời hắn.

Thật ra Đàm Vũ cũng chả sợ gì tên Lão Đại... Kết cuộc tệ nhất cũng là cái chết thôi. Khi tồn tại ở đây hơn 20 năm hắn đã quá hiểu điều đó..

- --

" Đàm Vũ...!!! Cậu đừng nói chuyện châm biếm tôi được không... haha.. Nhiệm vụ lần này và điều kiện của nó, tôi sẽ không khiến cậu và hai cô gái của cậu thất vọng đâu... "

Đàm Thanh và Đàm Dung đang đứng cuối đầu chờ nghe lệnh ám sát ai đó, bất giác họ nghe câu:

" Hai cô gái của cậu.."

Ánh mắt hai người họ không đổi ngạc nhiên liếc nhìn nhau...

- --

Đàm Vũ nói: " Thẳng vấn đề đi lão đại..."

- " Được...!!! Tốt lắm...!!! Tôi muốn ba người ám sát con trai Bạch Lão Đại... Thành công các người sẽ được tự do mãi mãi, thất bại các người tự hiểu rồi đấy nhé...."

- -

Vừa nghe xong lời Chủ nhân giới sát thủ thốt ra. Ai trong sảnh đó cũng tối sầm mặt mũi. Họ nắm chặt tay lại.

Kêu họ đi ám sát Bạch gia chẳng khác gì kêu họ đi chết đi.. Nhưng đổi lại thành công là thứ họ mong muốn nhất. Một cuộc sống đúng chất con người, mỗi ngày không cần nghe mùi máu tươi nữa...

Đánh đổi một lần trong đời để đổi lấy thứ xứng đáng như vậy tính ra cũng lợi nhiều hơn hại..

" Ông nói thật không..." Đàm Thanh nhìn thẳng vào nơi tối tăm cất giọng lạnh lùng..

Bên trong cất lên tiếng cừoi sang sảng:

" Cô bé... lời của ta trước giờ có làm sai với cô khi nào chưa..."

- " Được tôi làm..."

Đàm Thanh nói một cách dứt khoát, sự mạnh mẽ quyết tâm trỗi dậy trong cô.. Cô muốn sống như một phụ nữ bình thường. Cô ghét nơi này tận xương tuỷ...

- -

Hai người còn lại nhìn cô gái chầm chầm rồi quay sang nhìn nhau. Cuối cùng tất cả bọn họ đều gật đầu đồng ý.

- --

" Haha... Tốt lắm.. Tốt lắm... Tôi chờ tin tốt lành của các người..."

Hắn ta vừa nói vừa bỏ đi khuất dần trong bóng tối. Để lại gương mặt đầy vẻ nghiêm trọng của ba con người.. À không... Ba tên sát thủ máu lạnh....

- ---

" Bàn kế hoạch đi...."

Đàm Dung nảy giờ mới bình tĩnh cất giọng trầm trầm nói với hai người kia...

Đàm Thanh cười ha há lên

" kế hoạch gì chứ, kế hoạch bây giờ là chúng ta nên đi ăn uống no say, đi chơi cho thoả thích, mua hết những gì mình thích đi..."

- " Em nghĩ mình sẽ chết sao..." Đàm Vũ cau mày nhìn qua Đàm Thanh hỏi cô..

Cô lại lấy lại nét lạnh lùng không nói thêm lời nào. Chỉ nhìn thẳng hắn lắc đầu mà thôi.

Đàm Vũ tiến lại cô vuốt vuốt tóc cô rồi nở nụ cười ngọt ngào...

Còn cô gái còn lại đứng khoanh tay tỏ ra không mấy thích cảnh tượng trước mắt...

" Giờ này còn nghĩ đến chơi... đúng chỉ có em thôi... "

Vùa nói cô ấy vừa khó chịu bỏ đi..

Thế là hai người còn lại cùng nhau đi vui chơi thoả thích. Ai không đi cùng sẽ tiếc ráng chịu...

- --

Đàm Vũ vừa đi dạo quanh bờ hồ trên chiếc xe mui trần, Đàm Thanh ngồi kế bên cười tươi hưởng thụ cuộc sống cô mong muốn.. Cô đang nghĩ, cố lên, chỉ cần lần này thành công, cuộc đời cô sẽ bước sang trang khác.. Cô sẽ chính tay vẻ nên một màu hồng của cuộc đời mình.. Nghĩ đến đây cô vô cùng hưng phấn hét to lên....

" Em đã nghĩ sẽ làm gì chưa..."

- " Cô giáo dạy nhảy múa khiêu vũ...hay đại loại như đàn piano, sáng tác nhạc..."

Nói đến những thứ đó, ánh mắt lạnh lùng bỗng tỏ sáng lên, không còn dấu sâu bên trong nữa..

" Nét mặt đó giờ này của em còn quá sớm đấy, thu lại nó đi, giờ chưa phải lúc..."

Đàm Vũ vừa nói vừa cười nhẹ nhàng " Em có tuyển trợ lý không, anh cũng thích học đàn..."

Hai người bọn họ bất giác nhìn nhau. Chiếc xe thắn lại bên lề.. Chàng trai đưa tay chạm lấy cằm cô gái.. Hai người họ trao nhau nụ hôn nhẹ nhàng.. Bỗng nhiên Đàm Thanh đẩy mạnh hắn ra thở hổn hểnh nói:

" Dung tỉ sẽ không thích điều này, anh biết tâm tư của chị ấy mà đúng không? "

- " Anh biết...!!! Nhưng người anh yêu là em, không phải Tiểu Dung..."

Cô cảm nhận ánh mắt đầy lửa tình đang ngày càng rực rỡ hướng về cô, như thiu đốt cả con người cô vậy. Tay cô run run không biết nói gì thêm. Lòng cô lúc này rối bời.

" Chuyện đó em cần thời gian, chúng ta nên lo chuyện trước mắt ngày mai đi...Về thôi, chuẩn bị cho cuộc đời tự do nào..."

Cô vừa nói vừa nhìn đi về hướng khác né tránh ánh mắt đầy ải tình của Đàm Vũ..

Hắn cau mày vì tỏ tình lần này có vẻ thất bại. Nhưng không sao, chỉ cần ngày mai thành công, hắn sẽ có cả cuộc đời để dành tỏ tình với cô...

Chiếc xe lao vun vút đi về hướng khách sạn cực lớn ở gần Bạch Gia nhất..

Sau khi chiếc xe lau đi... Một chiếc xe màu trắng đậu gần đó cũng từ từ chạy đi.. Trong xe là một cô gái xinh đẹp nét mặt buồn và hận xen kẻ nhau...

" Đàm Vũ..!!! Tôi có gì không tốt... Tiểu Thanh tốt ở điểm nào, tôi sẽ cho nó ngày mai biến khỏi cuộc đời này... Dù kế hoạch có thành công hay không nó cũng phải chết.."

Người ta nói không sai, đàn ông hận nhau ra đánh một trận là xong, còn không gì độc bằng lòng dạ đàn bà, chị em cùng vào sinh ra tử tưởng chừng thân thiết lại vì một người đàn ông mà muốn dồn nhau vào chổ chết.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom