Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Nghe Nói Người Yêu Tôi Là Top Hoàn Hảo

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
793,814
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Nghe Nói Người Yêu Tôi Là Top Hoàn Hảo

Nghe Nói Người Yêu Tôi Là Top Hoàn Hảo
Tác giả: Manh Nhược Cường Đích Lạc Tương
Tình trạng: Đã hoàn thành




Bạn đang đọc truyện Nghe Nói Người Yêu Tôi Là Top Hoàn Hảo của tác giả Manh Nhược Cường Đích Lạc Tương. Mà tại quán bar này cũng có một vị khách quen đặc biệt, người này vừa mạnh mẽ lại có khí thế, nhìn qua thân hình cơ bắp đầy đặn kia, thật sự quá nam tính, toàn thân trên dưới đều tỏa ra hormone khiến người ngây ngất, khuôn mặt khi cau lại thấy rất hung dữ, cộng thêm cả người tràn đầy hình xăm nhìn qua chẳng khác nào đại ca giang hồ, mỗi lần anh ta đến đều có thể khiến một đống O vừa hứng khởi vừa mềm nhũn.

~~~~~

Anh Thần biết không? Lần nào anh đến, đám đó cũng như bị điên á, muốn được ngủ với anh, anh Thần đỉnh quá...~ Khi nói câu này, Nhạc Hi đang lười biếng nằm trên đùi của Đỗ Bắc Thần, như một con hồ ly tinh câu mất hồn phách của người khác.

Đỗ Bắc Thần lập tức trả lời: Anh không biết, anh cũng không đỉnh, anh chỉ muốn làm 0
 
Chương 1


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Anh Nhạc Hi đẹp trai quá đi. Em lúc nào cũng hâm mộ anh hết đó.

Anh Nhạc Hi giỏi quá, cực phẩm như anh Thần mà cũng cua được. Anh dạy em được không?

Đúng vậy đúng vậy, anh Nhạc Hi làm thế nào mà có thể cùng anh Thần ở bên nhau vậy? Có thể dạy tụi em được không?

Sau cánh gà, vừa từ sân khấu bước vào, Nhạc Hi đã bị một đám 0 vây quanh. Bọn họ và cậu đều quen thuộc lẫn nhau nên họ không ngừng ríu rít bên tai cậu.

"Là anh ấy theo đuổi tôi." Nhạc Hi thành thật trả lời. Nhạc Hi rất xinh đẹp, ai nhìn vào cũng nghĩ cậu sinh nhầm giới tính, cậu rõ ràng là đàn ông nhưng lại quyến rũ còn hơn cả phụ nữ. So với xu hướng ưa chuộng makeup, dùng app hoặc phẫu thuật thẩm mỹ thì cho dù không makeup cậu vẫn rất đẹp.

Cậu vừa nói xong, tiếng gào thét lập tức vang lên.

"Ahhhhhh, em ghen tị quá."

"Huhuhu, em muốn khóc thét."

"Nếu có một người đàn ông đẹp trai như anh Thần theo đuổi thì em nhất định sẽ tắm rửa sạch sẽ nằm sẵn trên giường đợi."

Nhạc Hi cười nói: "Đừng ghen tị ~ các cậu rồi cũng sẽ có thôi."

"Ôi, bây giờ đừng nói tới chuyện tìm được anh top đẹp trai, trong năm nay nếu tìm được một anh top thôi cũng mừng rớt nước mắt rồi."

"Đúng rồi á, em có một đứa bạn là 0, trước đó vẫn luôn tự nhận là thuần 0. Kết quả không lâu sau, cậu ấy vẫn phải rưng rưng cắn răng làm top."

"Sao thê thảm quá vậy?"

"Người nghe thì buồn, người trong cuộc thì rơi lệ."

Thấy đề tài lại đổi sang chuyện khác. Nhạc Hi lấy ra một điếu thuốc, ngậm trong miệng rồi bắt đầu châm lửa, mỉm cười nghe bọn họ tám chuyện.

Một lúc sau, cửa phòng nghỉ bị đẩy ra. Đám người đang hăng say nói chuyện quay lại nhìn, bỗng nhiên họ lập tức im bặt.

Người đến rất cao, khoảng 1m85 trở lên, khuôn mặt thâm trầm, tóc húi cua nhìn rất đẹp trai, ở phía đuôi chân mày có một vết sẹo nhỏ làm cho khuôn mặt hắn càng trở nên dữ dằn hơn. Bắp tay rắn chắc và hình xăm trên tay khiến hắn trông rất ngầu.

"Cục cưng à, em còn chưa tan làm sao?"

Người đàn ông trực tiếp đi đến chỗ của Nhạc Hi, vòng tay ôm lấy eo cậu, thuận thế che đi phần eo trắng nõn lộ ra ngoài của cậu. Rồi duỗi tay lấy điếu thuốc cậu đang hút, thuần thục bỏ vào miệng mình.

Hành động này khiến cho đám thụ kích động tới gào thét vì ghen tị. Hơn nữa họ nhìn gương mặt Đỗ Bắc Thần ở khoảng cách gần, quả nhiên đó là một khuôn mặt có tính công kích và hấp dẫn.

Nhạc Hi nhìn Đỗ Bắc Thần, mỉm cười nói: "Xong rồi."

Đỗ Bắc Thần hút vài hơi xong dập điếu thuốc, cúi xuống hôn lên chiếc cổ trắng ngần của cậu. Sau đó, hắn nhìn những người khác hỏi: "Các cậu có đói không? Muốn cùng đi ăn khuya không?"

Đám 0 này da mặt rất dày, lập tức đồng ý.

"Đi thôi, ăn ở đâu."

Mọi người nhìn tới nhìn lui, cuối cùng nhìn về phía Nhạc Hi. Cậu hơi suy nghĩ rồi nói có quán cá nướng rất nổi tiếng trên mạng thời gian gần đây.

Trong bữa ăn, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía Đỗ Bắc Thần, có ngưỡng mộ cũng có yêu thích. Đỗ Bắc Thần làm như không thấy, hắn tập trung vào việc giúp cậu gắp thức ăn, gỡ thịt cá, bưng trà rót nước. Phục vụ chuyên nghiệp tới mức làm cậu thoải mái vô cùng.

Nhạc Hi cũng đã quen với kiểu chăm sóc này, chỉ cần há miệng mà không cần động tay.

Rốt cuộc, từ khi ở bên Đỗ Bắc Thần, cậu như tên ăn không ngồi rồi vậy, không cần phải làm bất cứ việc gì.

Cơm nước xong xuôi, đám người kia cũng giải tán. Đỗ Bắc Thần ôm cậu vào lòng, cắn nhẹ lên cổ cậu nghiến răng tức giận nói: "Em lại mặc loại quần áo này."

Nhạc Hi cúi đầu nhìn cái áo ngắn ngủn lộ rốn của mình và chiếc váy cũng rất ngắn gần như lộ ra hết cặp chân thon dài trắng nõn, cộng thêm đôi giày cao gót trong suốt 15cm càng tôn lên đôi chân tuyệt đẹp của cậu.

*Đôi giày anh công mang:))

chapter content

Nhạc Hi cười bảo: "Em thấy rất đẹp mà~"

"Hở nhiều quá." Đỗ Bắc Thần nghiến răng nghiến lợi: "Áo quá ngắn, váy cũng quá ngắn, còn có đôi giày, khác gì không mặc quần áo đâu."

"Nhìn đẹp chứ bộ~" Nhạc Hi quơ quơ chân, bàn chân bên trong đôi giày pha lê càng làm nó trông trắng và gợi cảm hơn.

Vừa đi vừa nói chuyện, hai người đã nhanh chóng đi tới chỗ đậu xe. Đỗ Bắc Thần hừ lạnh một tiếng, giúp cậu mở cửa xe,dùng tay chặn đầu khung cửa rồi đưa người vào.

Nhóm người kia đang sôi nổi bàn tán về bữa ăn khuya vừa rồi, có mấy người cũng không che giấu mức độ si mê của mình đối với Đỗ Bắc Thần, còn mấy người vắng mặt thì đang ghen tị muốn chết.

Nhạc Hi cũng không để bụng, bọn họ thích Đỗ Bắc Thần chỉ chứng tỏ hắn là một người xuất sắc. Còn về việc nếu có người quyến rũ Đỗ Bắc Thần? Nhạc Hi càng không quan tâm.

Bởi vì cậu biết điều đó sẽ không thể xảy ra. Không phải không thể quyến rũ. Mà là không thể quyến rũ thành công.

Ngoại trừ việc Đỗ Bắc Thần không có khả năng ngoại tình, thì hai 0 sáp lại cũng không làm ăn được gì.

Tuy rằng trong cuộc sống, Đỗ Bắc Thần là một người có thân hình cường tráng, vừa ngầu vừa ngập tràn khí chất nam tính, hắn giống như cây hormone di động, côn th*t 18cm của hắn được coi là hàng ngon quý hiếm.

Nhưng hắn lại chỉ muốn làm 0.

Nếu mà mấy "chị em" trong nhóm biết chuyện này, chắc sẽ khóc ngất tại chỗ.

Thực ra Nhạc Hi cũng không hiểu tại sao những người xung quanh cậu đều thích làm 0 như vậy. Cậu cũng từng thử nghĩ tới chuyện này, nhưng chỉ cần tưởng tượng đến cái ấy của Đỗ Bắc Thần thọc vào sau mông của cậu thì cậu lập tức cảm thấy da đầu tê rần.

Vì vậy, ngay cả khi thấy Đỗ Bắc Thần bị cậu làm cho hưng phấn tới mức hồn bay lên mây thì cậu cũng không muốn làm 0.

Làm 0 là không thể nào, đời này đều sẽ không có khả năng.
 
Chương 2


Nhạc Hi là tình cờ quen biết Đỗ Bắc Thần.

Lúc đầu, Nhạc Hi hoàn toàn không có ý nghĩ gì khác với Đỗ Bắc Thần.

Đỗ Bắc Thần rất đẹp trai. Hắn thuộc kiểu người đi trên đường có thể khiến người khác ngoảnh lại nhìn. Đã thế dáng người còn rất chuẩn, muốn ngực có ngực, muốn cơ bụng có cơ bụng, vai rộng, eo thon, mông vểnh săn chắc, cả người đều tỏa ra hormone nam tính.

Kiểu đàn ông này rất có sức hút đối với người đồng tính.

Lần đầu tiên hai người gặp nhau là ở Gay bar. Lúc đó, Nhạc Hi đang đứng trên sân khấu còn Đỗ Bắc Thần thì ở dưới sân khấu bị một đám 0 quay quanh, từ góc nhìn trên sân khấu cậu có thể nhìn rõ mặt hắn.

Là một người thích ngắm cái đẹp, cậu có nhìn Đỗ Bắc Thần vài lần. Trong khoảnh khắc đó, tầm mắt của hai người cũng va chạm nhau không ít.

Nhìn thì nhìn nhưng cậu không có ý gì với hắn hết, vì cậu không có hứng thú làm 0 mà người kia xem ra cũng không phải là người sẽ nằm dưới.

Tuy nhiên, Nhạc Hi lại tò mò muốn biết hắn yêu thích kiểu người như thế nào. Đêm hôm đó cậu chờ xem đám người không thể nhịn được kia sẽ làm thế nào để quyến rũ được cực phẩm như hắn.

Nhưng mà ngoài dự đoán là không có người nào thành công. Rốt cuộc hắn một mình rời đi.

Nhạc Hi đang tẩy trang, bên cạnh cậu là một đám 0 giống như đang độ.ng dục, điên cuồng gào thét.

"Trời ơi! Anh Nhạc Hi, anh không thấy hắn ta đẹp trai cỡ nào đâu. Ôi, bắp tay rắn chắc đó làm em muốn xỉu up xỉu down."

"Phải nói là tuyệt vời, tôi nói cho các cậu biết hắn là cực phẩm hiếm thấy đó. Nhìn bằng mắt thường cái đó ít nhất phải 18cm mà còn vểnh nữa, mợ nó chứ nếu được ngủ cùng hắn một đêm chắc tôi sướng lên mây."

"Sao cậu biết?"

"Lúc đi vệ sinh tôi đã nhìn thấy."

"Trời ạ!!! tôi muốn tự mình ngồi lên nhún."

"Tôi nghĩ các cậu sắp chịu không nổi mà mất hết liêm sỉ luôn rồi." Nhạc Hi tẩy trang xong, nhếch mép cười, đứng lên đi rửa mặt.

Sau lần đó, Nhạc Hi cũng không để ý tới người đàn ông này nữa, nháy mắt đã quên béng.

Lần thứ hai gặp nhau là lúc cậu với bạn thân đi xăm hình.

Bạn thân của Nhạc Hi tên Lưu Vũ, là trai thẳng hàng thật giá thật. Một năm trước, cậu ấy hẹn thợ xăm hình nhưng phải đến một năm sau mới tới lượt. Nghe nói thợ xăm là ông trùm có tiếng trong giới xăm hình và đã xăm cho rất nhiều người nổi tiếng cả trong và ngoài nước.

Nhạc Hi không xăm hình và cũng không hiểu rõ mấy vụ này. Dù sao cũng không liên quan đến cậu.

Tiệm xăm cách quán bar cậu đang làm khoảng 3km. Mặt tiền nằm ở đối diện đường lớn, tiền thuê mỗi tháng lên đến năm con số.

Bảng hiệu thiết kế đơn giản nhưng lại rất sang trọng và ý nghĩa. Khi đẩy cửa vào, cậu thấy một cậu nhóc tóc hồng đang nằm trên sofa chơi game.

Nhìn thấy có khách vào, cậu nhóc hô to: "Anh Thần có khách đến."

Cách đây mấy ngày, Lưu Vũ có đến để trao đổi kiểu dáng với thợ xăm nên cậu nhóc vẫn có ấn tượng với anh.

Giá cả xăm hình ở đây rất mắc, giá cụ thể được xác định bởi kích thước và độ phức tạp của hình xăm, tính tiền theo giờ và giá khởi điểm là 4000 tệ. Thợ xăm ở đây có một thói quen rất lạ là anh ta sẽ không xăm hình từ kiểu mẫu của người khác mà mỗi hình xăm sẽ cùng khách hàng trao đổi kiểu dáng, sau đó vẽ bản thảo bằng tay.

Trước khi đến Lưu Vũ hay khen người thợ trước mặt Nhạc Hi, tâng bốc anh ta như thần vậy nên khiến câu rất tò mò về người thợ xăm này.

Sau đó, cậu nhìn thấy Đỗ Bắc Thần.

Quá trình xăm rất lâu. Nhạc Hi ngồi trên sofa chơi điện thoại, đợi khoảng mấy tiếng sau mới xong.

Cậu nhóc dặn dò Lưu Vũ vài điều cần chú ý. Đỗ Bắc Thần thì ngồi xuống bên cạnh Nhạc Hi, nhìn chằm chằm gương mặt cậu một lúc rồi hỏi: "Trước đây, chúng ta đã từng gặp nhau ở bar Blue phải không?"

"Có lẽ vậy?" Nhạc Hi nháy nháy mắt.

"Quay quanh anh có quá nhiều người~"

Hắn nói: "Nhưng trong đám người đó không có em."

"Bởi vì tôi là top~" Nhạc Hi cười bảo, nụ cười khiến người ta không rời mắt được. Theo lời của Lưu Vũ chính là nụ cười còn quyến rũ hơn cả hồ ly tinh.

"Vậy sao?" Đỗ Bắc Thần cầm hộp thuốc lá, ánh mắt nhìn về phía Nhạc Hi.

Nhạc Hi thuần thục rút ra một điếu kẹp trên tay, Đỗ Bắc Thần nghiêng người qua giúp cậu châm lửa. Giọng nói trầm thấp của hắn vang bên tai: "Nhưng tôi chưa từng nói tôi là top."
 
Chương 3


Ngày thường luôn bình tĩnh không dao động, nhưng lúc này Nhạc Hi lại bị câu nói của Đỗ Bắc Thần làm cho sửng sốt.

Theo cốt truyện bình thường thì sau câu nói này, hai người sẽ tiến tới một bước ngoặt khác.

Nhưng sự thật thì lúc đó không có chuyện gì xảy ra cả. Nhạc Hi chỉ cười rồi lảng sang chuyện khác, khéo léo ẩn ý nói rằng bản thân đã có bạn trai.

Họ đều là người trưởng thành nên sẽ không để cho sự việc phát triển theo hướng khiến cả hai xấu hổ.

Lúc đó, Nhạc Hi quả thật đã có bạn trai. Tuy cậu phóng túng nhưng cậu sẽ không qua lại với người đàn ông khác khi đang có bạn trai. Mặc dù vào thời điểm đó tình cảm của cậu và bạn trai đã không còn mặn nồng.

Bạn trai của Nhạc Hi tên Phó Hâm.

Anh là bác sĩ khoa ngoại trong bệnh viện hạng ba của thành phố, anh có sự nghiệp thành công cùng ngoại hình vô cùng bắt mắt. Nếu không phải vì vẻ ngoài xuất xắc như vậy thì Nhạc Hi cũng không để ý tới anh.

Nhưng vì là bác sĩ khoa ngoại nên công việc của anh luôn rất bận.

Lúc thường Nhạc Hi mang lại cho người ta cảm giác cậu là một người ngả ngớn và vô tâm, nhưng thực ra cậu lại là một người thiếu thốn tình cảm.

Có lẽ điều đó liên quan đến cuộc sống lúc cậu còn nhỏ, đôi khi cậu hay làm ra vẻ nhưng thực tế cậu rất thích cảm giác được coi trọng, quan tâm và yêu chiều.

Nhưng Phó Hâm thì luôn bận rộn nên không có thời gian quan tâm tới cậu. Hơn nữa do điều kiện sống nên trong sinh hoạt hằng ngày tính tình của anh giống như cậu ấm muốn được chiều chuộng vậy.

Nhạc Hi lại làm việc trong quán bar, là ca sĩ rất hot trong bar. Cậu thường ăn mặc sexy táo bạo nên lộ rốn và chân cũng là điều bình thường. Đôi khi vì muốn tạo ra bầu không khí sôi động, phấn khích hơn ông chủ còn sắp xếp cho cậu múa cột.

Nhưng không một người đàn ông nào sẵn sàng cho người yêu của mình múa cột cho những người đàn ông khác xem, càng không vui khi người yêu của chính mình bị thằng đàn ông khác bàn tán xì xào soi mói.

Vì vậy sau một thời gian bên nhau, hai người bắt đầu nảy sinh rất nhiều vấn đề.

Đỗ Bắc Thần là người biết điều. Sau khi hiểu ý của Nhạc Hi, hắn cũng không ám chỉ đến vấn đề đó nữa.

Sau đó, hai người gặp nhau vài lần trong quán bar, thỉnh thoảng cả hai cũng có nói với nhau vài ba câu nhưng cũng không nói gì nhiều, vì có khi Đỗ Bắc Thần bị đám 0 vây quanh cản trở hoặc là do Nhạc Hi bận rộn công việc.

Sau một tháng, Nhạc Hi không thể chịu được nữa mà chia tay với Phó Hâm.

Chuyện này cũng rất thực tế, nói chung thì khi đàn ông làm 0 thì họ ít nhiều sẽ hi vọng được người kia chiều chuộng. Nhạc Hi cũng hiểu được điều đó nên đã rất cố gắng kìm chế cảm xúc của bản thân mà ra sức chiều chuộng Phó Hàm từng chút một, nhưng Phó Hàm luôn quá bận rộn và thực sự có rất ít thời gian để hai người hòa hợp với nhau.

Sau này Nhạc Hi nhận ra, dù có muốn chiều chuộng thì cũng không có thời gian ở bên nhau nữa ấy chứ, nên vấn đề tì.nh dục càng trở nên xa vời. Về phương diện này không bằng nuôi một chú cún còn tốt hơn, tuy rằng nó không giúp cho việc thỏa mãn dụ.c vọng nhưng nó có thể làm bạn bên cậu mỗi ngày.

Thế là hai người đã chia tay.

Không lâu sau khi chia tay, Đỗ Bắc Thần bắt đầu theo đuổi Nhạc Hi.

Sau khi, theo đuổi thành công, Nhạc Hi mới biết thì ra người đàn ông này đã để mắt tới cậu từ lâu và đang chờ cậu chia tay.

Nhạc Hi cũng phải công nhận rằng ở bên Đỗ Bắc Thần thật sự rất thoải mái.

Kiểu hay làm ra vẻ và thích được cưng chiều của cậu chỉ là chuyện nhỏ đối với Đỗ Bắc Thần, thậm chí sau khi quen nhau cậu được đối phương chiều đến mức sinh hư.

Một điều nữa là Đỗ Bắc Thần không có hứng thú làm top.

Mỗi lần đều ngoan ngoãn làm 0, da dày thịt béo lại còn rất biết cách thỏa mãn cậu.

Đương nhiên, Đỗ Bắc Thần cũng có lúc sẽ tức giận. Nhưng những chuyện làm hắn tức giận đều là: Nhạc Hi ăn mặc quá hở, Nhạc Hi ăn mặc quá hở, vẫn là Nhạc Hi ăn mặc quá hở.

Lúc ở bên Đỗ Bắc Thần, Nhạc Hi vẫn rất phóng túng. Nhưng múa cột thì cậu không dám múa nữa.

Dù sao thì, vại dấm chua trong nhà mỗi lần ghen đều vô cùng đáng sợ. Bình thường ăn mặc mát mẻ tí nhưng nếu không hở những nơi quan trọng thì cũng sẽ nhắm mắt cho qua. Cơ mà nếu dám múa cột gợi tình thì thôi xác định, tên nào đó sẽ nổi điên ngay tại chỗ cho mà xem.
 
Chương 4


Hôm nay là thứ tư nên Nhạc Hi được nghỉ.

Nhạc Hi được nghỉ hai đến ba ngày/ tuần, còn tùy vào lịch sắp xếp công việc.

Công việc ở quán bar thường là làm ca đêm, nên thời gian làm việc và nghỉ ngơi của họ đều đảo lộn hơn so với người khác.

Lúc Nhạc Hi thức dậy đã là 5 giờ chiều. Sau khi tắm xong, cậu vừa ngân nga hát vừa đi vào phòng thay đồ.

Trước đây phòng này là phòng sách. Nhưng sau khi cậu dọn vào ở cùng Đỗ Bắc Thần được một tháng thì nó đã được cải tạo thành phòng thay đồ, bên trong đa số là quần áo của Nhạc Hi.

Quần áo dành cho nam hay nữ đều có đủ, còn có các kiểu giày và túi xách theo phong cách cả nam lẫn nữ vô cùng đa dạng. Nhiều tới mức khiến người ta phải kinh ngạc.

Nhạc Hi không khỏi gãi đầu, thật ra lúc đầu đồ đạc của cậu không nhiều như vậy, vừa đủ để trong phòng của cậu và Đỗ Bắc Thần thôi.

Sở dĩ hiện tại nó phát triển thành như vậy đều là do công lao của người đàn ông họ Đỗ kia.

Trong tủ quần áo, Nhạc Hi nhìn thấy một bộ *hán phục.

*

chapter content

Cậu nhịn không được "Chậc" một tiếng. Rõ ràng là Đỗ Bắc Thần muốn nhìn cậu mặc cho nên mới mua, hơn nữa chỉ mới mua gần đây.

Nhạc Hi rất ít khi phối hán phục. Lần cuối cậu mặc hán phục là khoảng mấy tháng trước, lúc đó có một chị gái cậu quen biết lúc đi học tới nhờ cậu làm người mẫu ảnh.

Chị gái đó là người Hán chính gốc. Những bức ảnh chị ấy chụp đều đang được đăng trên cửa hàng Taobao của chị ấy.

Sau khi mặc hán phục vào, Nhạc Hi lấy tóc giả ra, sau đó tìm kiếm cách làm kiểu tóc đơn giản trên Baidu làm theo rồi makeup nhẹ nhàng xong mới đi ra ngoài.

Trong sinh hoạt hằng ngày, lúc Nhạc Hi mặc đồ nữ cậu sẽ không đội tóc giả vì tóc của cậu cũng đã dài sẵn đến vai. Chỉ là hôm nay cậu mặc hán phục, mà tóc đến vai thì vẫn còn hơi ngắn.

Cửa tiệm của Đỗ Bắc Thần rất gần nhà, cách khoảng bốn năm trăm mét nên Nhạc Hi trực tiếp đi bộ qua. Trên đường đi cậu thu hút rất nhiều người ngoảnh lại nhìn, có người còn lấy điện thoại ra chụp.

Nhạc Hi đẩy cửa đi vào. Hứa Ức vẻ mặt đơ ra nhìn cậu: " Sao...sao hôm nay chị dâu đẹp quá vậy? Nhìn như tiên nữ giáng trần vậy á."

Hứa Ức là học viên của Đỗ Bắc Thần. Lúc trước Nhạc Hi và bạn thân đi xăm, cậu chính là cậu nhóc tóc hồng đã tiếp họ. Nhưng mà tóc màu hồng cũng không giữ được lâu, sớm đã bị đổi màu, hiện tại tóc cậu là màu nâu.

"Cậu rất biết khen đó nhớ phát huy nhé ~" Nhạc Hi cười rồi ngồi xuống bên cạnh Hứa Ức, hỏi: "Anh Thần của cậu đang có khách hả?"

"Vâng, có lẽ cũng sắp xong rồi." Hứa Ức đỏ mặt nhìn Nhạc Hi "Chị dâu chưa ăn cơm phải không? Sắp đến giờ cơm rồi, chị dâu muốn ăn gì không? Để em đi chợ mua."

Nhạc Hi cười tủm tỉm kể tên vài món ăn, Hứa Ức lập tức đi mua.

Đối diện cửa tiệm có một trung tâm thương mại, ngay lầu một có một siêu thị khá lớn nên muốn mua gì chỉ cần vô đó mua là được.

Lúc rảnh rỗi, Hứa Ức sẽ phụ trách đi chợ nấu cơm, nếu bận thì sẽ kêu cơm ở quán bên cạnh hoặc gọi điện đặt hàng ship tận nơi.

Nhạc Hi ngồi xuống quầy thu ngân, mò chuột click mở trò chơi, chuẩn bị làm một ván PUBG đầy kịch tính.

Ba người còn lại trong đội đều là nam. Nhạc Hi véo giả giọng nữ nhẹ nhàng gọi một tiếng anh ơi hai tiếng anh ơi, thế là được cho một thân trang bị xịn xò.

Hứa Ức vừa đi chợ về, nghe thấy tiếng của Nhạc Hi làm cậu sợ hết hồn, trong lòng thầm than cũng may trong tiệm cách âm tốt nếu không để anh Thần nghe được tiếng anh ơi ngọt xớt này, chắc sẽ xử đẹp chị dâu ngay tại chỗ quá.

Ván thứ 2 vừa kết thúc, Đỗ Bắc Thần cũng xong việc, Nhạc Hi cũng không chơi tiếp ván 3.

Đỗ Bắc Thần lúc đi ra ánh mắt đầu tiên đã nhìn thấy Nhạc Hi, vẻ si mê kinh ngạc trong đáy mắt của hắn không thể nào che giấu được. Người khách tới xăm hình cũng thấy một màn này, dùng khuỷu tay đụng đụng Đỗ Bắc Thần hỏi: "Khách của cậu hả? Giới thiệu cho tôi đi chứ?"

Người này là khách quen của Đỗ Bắc Thần.

"Biến đi, đây là vợ của tôi." Đỗ Bắc Thần vừa nói vừa đi đến chỗ Nhạc Hi, dịu dàng hỏi: "Cục cưng à, sao em tới mà không gọi anh."

"Em sợ quấy rầy anh." Nhạc Hi ngoan ngoãn trả lời.

Đỗ Bắc Thần nhìn bộ dáng ngoan ngoãn của cậu khiến lòng hắn mềm nhũn. Hắn ngồi bên cạnh nắm lấy tay cậu.

Bầu không khí giữa hai người tràn ngập màu hồng. Người khách nhìn hai người chim chuột nhau mà ngứa cả răng thức thời rời đi.

Nhạc Hi đứng dậy quay một vòng hỏi: "Anh thấy em mặc bộ này có đẹp không?"

"Rất đẹp." Đỗ Bắc Thần gật gật đầu. Cậu mặc quả thực rất đẹp làm hắn suýt chút nữa muốn làm chuyện đó ngay tức khắc.

" Lúc về nhà, mặc bộ này làm chuyện yêu đương, anh thấy sao?" Nhạc Hi ngồi lên đùi Đỗ Bắc Thần, choàng tay ôm cổ hắn, thì thầm bên tai hắn bằng giọng điệu vô cùng ngọt ngào và quyến rũ.

Đỗ Bắc Thần đưa tay ôm Nhạc Hi vào lòng, để cậu áp vào lồng ngực của hắn. Nhạc Hi cảm nhận được sự biến hóa dưới mông, nhếch môi cười nói: "Anh Thần khả năng kiềm chế của anh kém quá vậy~"

"Em quyến rũ anh, anh làm sao có thể nhịn được chứ?" Đỗ Bắc Thần hung hăng c.ắn vào cổ cậu, trong hoàn cảnh hiện tại hắn chỉ muốn ăn cậu ngay tại chỗ.

Nhạc Hi ngẩng lên nhìn Đỗ Bắc Thần, đôi mắt cậu nhìn hắn long lanh sáng ngời.

Đỗ Bắc Thần cúi xuống hôn lên đôi môi thơm mùi vị dâu của cậu.

Nhạc Hi đẩy Đỗ Bắc Thần ra, tức giận nói: "Anh làm trôi son của em hết rồi." Hôm nay cậu makeup nhẹ nhàng để hợp với hán phục nên chỉ son màu nhạt thôi.

"Anh thích vậy." Đỗ Bắc Thần vừa nói vừa tiếp tục hôn cậu. Sau đó bế cậu lên đặt trên sofa, rồi tự mình đi vào toilet giải quyết.

________________

Lời tác giả: Lúc Nhạc Hi mặc đồ nam sẽ cột tóc lên.
 
Chương 5


Đỗ Bắc Thần tiện tay để điện thoại bên cạnh Nhạc Hi. Cậu nằm trên sofa cầm điện thoại rồi mở khóa bằng vân tay.

Đỗ Bắc Thần đã lưu dấu vân tay của Nhạc Hi vào các app thanh toán cũng như màn hình khóa. Hơn nữa từ trước đến nay hắn luôn để cho cậu tùy ý xem và quẹt thẻ của hắn một cách thoải. Chỉ cần người yêu muốn, Đỗ Bắc Thần đều sẽ chiều theo.

Nhạc Hi cũng rất tin tưởng Đỗ Bắc Thần. Cho nên cậu cũng không dùng điện thoại để xem lịch sử cuộc gọi hay tin nhắn mà chỉ dùng để chơi game.

Như hiện tại, Nhạc Hi cầm điện thoại của Đỗ Bắc Thần click mở game Anipop. Đừng hỏi tại sao cậu không dùng điện thoại của mình, bởi vì điện thoại của anh Thần luôn tích rất nhiều xu chơi game.

Đang chơi thì Hứa Ức cũng bưng đồ ăn ra. Nhạc Hi thoát trò chơi, đứng dậy đi lấy chén đũa, sau đó đến toilet cười hỏi: "Anh Thần, sao lâu quá vậy? Mau ra ăn cơm nè."

Cửa "két" một cái mở ra. Đỗ Bắc Thần vẻ mặt không thỏa mãn đi ra, vươn tay kéo Nhạc Hi ôm vào lòng, hung hăng nói: "Em đợi đó rồi sẽ biết tay anh."

"Lát nữa anh có hẹn với khách hông?" Nhạc Hi nháy mắt nhìn Đỗ Bắc Thần.

"Không có." Đỗ Bắc Thần trả lời.

"Vậy ăn cơm xong mình về nhà nhé." Nhạc Hi cười hỏi, cậu đưa tay vuốt ve eo hắn.

"Không được cười, còn cười nữa có tin anh ăn em ngay tại chỗ luôn không." Đỗ Bắc Thần bị cậu châm lửa khiến cả người nóng như lửa đốt. Mấy ngày hôm nay hắn có hơi bận mà Nhạc Hi cũng có nhiều việc phải làm nên cả hai đã mấy ngày rồi không làm chuyện đó. Hôm nay hiếm khi rảnh rỗi làm lòng hắn ngứa ngáy rạo rực.

"Mau đến đây ~ Để em nhìn xem anh Thần của em sẽ làm thế nào để ăn em ~" Nhạc Hi cười bảo.

Đỗ Bắc Thần bế Nhạc Hi lên đi qua toilet và phòng khách, dùng chân đá cửa phòng xăm rồi đi vào phòng nghỉ ở phía trong, bắt đầu nhanh chóng cởi quần áo.

Hứa Ức đang ngồi đợi hai người ăn cơm: "???????"

"Đỗ Bắc Thần, anh để cả bao cao su và lọ bôi trơn trong phòng nghỉ mà không thấy kì à?" Nhạc Hi ngậm thuốc lá nhìn Đỗ Bắc Thần rồi dùng chân đạp lên bụng hắn.

Đỗ Bắc Thần nắm chân cậu: "Ai biểu em thích ở chỗ này trêu chọc anh."

"Đẹp hông?." Nhạc Hi quơ quơ chân hỏi.

"Đẹp." Đỗ Bắc Thần gật gật đầu. Toàn thân cậu từ trên xuống dưới đều đẹp.

"Kiếm cho em một bộ quần áo để thay đi." Lúc làm chuyện đó, cậu đã tháo tóc giả ra nên giờ cũng lười mặc hán phục lại.

"Em lựa đi." Đỗ Bắc Thần mở tủ bên cạnh ra.

Nhạc Hi chạy tới trước tủ, lấy một cái áo sơ mi mặc vào. Sau đó xoay người nhìn Đỗ Bắc Thần hỏi: "Anh thấy sao?"

Đỗ Bắc Thần nhìn cậu không chớp mắt, hắn theo bản năng nuốt nước miếng. Nhạc Hi mặc áo sơ mi trông có hơi rộng, vừa vặn che qua mông, lộ ra cặp chân thon dài trắng nõn. Dưới lớp áo sơ mi chỉ mặc một chiếc qu.ần lót nhìn rất se.xy.

Chắc hẳn đây là cảm giác khi người yêu mặc đồ của mình.

"Cục cưng, em đừng quyến rũ anh nữa được không?" Đỗ Bắc Thần duỗi tay ôm cậu.

"Ai quyến rũ anh chứ! Em đang chọn quần áo mà!" Nhạc Hi rất không phục, la lên: "Mau buông em ra."

Đỗ Bắc Thần buông cậu ra, nhìn cậu đi tới tủ quần áo thuận tay lấy một cái quần âu mặc vào, quần âu phối với sơ mi viền đen khiến hắn càng cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.

Nhạc Hi cảm thấy đau đầu không thôi, bởi vì Đỗ Bắc Thần cao 1m87 đi thêm giày có thể cao đến 1m89 còn Nhạc Hi chỉ cao 1m72. Vì vậy, quần áo của Đỗ Bắc Thần có hơi lớn so với cậu.

Thật ra Nhạc Hi rất vừa lòng với chiều cao của mình vì dù sao cậu cũng thích đi giày cao gót. Bình thường cậu đi đôi giày 15cm sẽ cao gần bằng Đỗ Bắc Thần, đi trên đường cũng nổi bật giữa đám đông. Nhưng nếu cậu cao hơn bây giờ mà còn đi thêm giày cao gót nữa là sẽ cao hơn Đỗ Bắc Thần luôn. Ôi, cậu thật sự không dám nghĩ đến cảnh tượng đó.
 
Chương 6


Không chọn được đồ phù hợp, Nhạc Hi đơn giản cài khuy áo sơ mi lại hết, quay đầu nhìn Đỗ Bắc Thần nói: "Anh Thần mau đi mua cho em cái quần khác ~ bằng không em mặc như vậy đi ra ngoài luôn á ~"

Đỗ Bắc Thần không nói hai lời lập tức mặc quần áo chỉnh tề rồi đi ra ngoài.

Tiệm xăm nằm trong khu phố thương mại nên không khó để tìm một cửa hàng bán quần áo. Hơn nữa, chân Nhạc Hi rất thon dài nên mặc đồ kiểu nữ vẫn được.

Không bao lâu, Đỗ Bắc Thần đã mua đồ trở về, hắn mua một cái quần jean ống đứng.

Sau khi mặc vào, Nhạc Hi thuận miệng hỏi: "Bao nhiêu tiền vậy anh?"

"Hình như hơn bốn nghìn tệ." Đỗ Bắc Thần vừa nói vừa trả lời tin nhắn của khách.

"?" Nhạc Hi cúi xuống nhìn cái quần kiểu dáng bình thường còn có hơi xấu trên người, cậu còn tưởng mình nghe nhầm nhưng sau khi nhìn cái mác vừa bị xé xuống mới biết thì ra nó là hàng hiệu xa xỉ.

Cửa hàng đồ hiệu này nằm ở đường bên kia. Nhưng ở gần đây rõ ràng có rất nhiều cửa hàng đồ nữ bình dân, giá chỉ có mấy chục tệ một cái. Cậu cũng không phải đặc biệt muốn mua quần mà chỉ muốn tùy tiện mua một cái mặc đỡ để về nhà thôi.

Nhạc Hi nhìn cái quần, càng nhìn càng thấy xấu, càng nghĩ càng thấy không đáng giá. Cậu quay qua nhìn Đỗ Bắc Thần đang trả lời khách, không nhịn được hỏi: "Anh điên rồi hả? Sao mua cái quần mắc như vậy? Anh tùy tiện mua một cái là được rồi."

Đỗ Bắc Thần tắt điện thoại, ngẩng đầu lên nhìn cậu, nói: "Em yêu à, anh đâu thấy mắc, nếu tùy tiện mua anh sợ em mặc không thoải mái."

"Anh tưởng em là công chúa đậu Hà Lan sao?" Nhạc Hi không khỏi bật cười.

"Em là công chúa bé nhỏ của anh." Đỗ Bắc Thần cười nói.

"...Lắm lời, sắp chết đói rồi mau đi ăn cơm." Nhạc Hi đẩy Đỗ Bắc Thần một cái rồi đi ra ngoài.

Hứa Ức còn đang đợi hai người.

"Xin lỗi nha tiểu Ức." Nhạc Hi không ngờ là cậu nhóc này còn đang đợi bọn họ, không khỏi cảm thấy áy náy: "Lần sau nhóc cứ ăn trước đi, không cần đợi bọn anh đâu."

"Không sao, để em bưng đồ ăn đi hâm nóng lại." Cậu là người vô tư nên cũng không để ý mấy chuyện này.

Nhạc Hi cũng phụ một tay bưng thức ăn, rất nhanh một bàn đồ ăn đã được hâm nóng, ba người cùng nhau ngồi ăn cơm.

Bàn đồ ăn rất phong phú, ba món mặn và một món canh gồm: Thịt heo ba chỉ xào, đậu phụ Mapo, thịt bò nấu khoai tây và canh miến nấu dưa chua.

*

chapter content

*

chapter content

*

chapter content

*

chapter content

Nhạc Hi rất thích ăn món thịt heo ba chỉ xào, nhưng cậu lại không thích ăn mỡ. Vậy nên mỗi lần ăn cậu đều sẽ cắn phần thịt, chừa lại phần mỡ bỏ vào chén của Đỗ Bắc Thần

Ăn một bữa cơm thôi mà Hứa Ức sắp bị hai người phát cơm chóa làm cho mù mắt.

Trong mắt của Hứa Ức, Anh Thần của cậu luôn là một người cứng rắn, kiểu người luôn ở trạng thái cool ngầu không biểu hiện bất kì điều gì ra bên ngoài, nhưng đâu ai ngờ khi yêu lại biến thành hình tượng giống cún trung thành như thế chứ.

Hứa Ức nhìn Nhạc Hi, trong lòng thầm thở dài. Khó trách anh Thần quỳ li.ếm như vậy, ai biểu chị dâu đẹp như tiên nữ làm chi. Nếu cậu cũng có một người yêu đẹp như vậy thì cậu cũng sẽ quỳ li.ếm thôi.

Khoan đã, cậu là trai thẳng mà nhỉ! thẳng như cây thép luôn!

"Mày đang nghĩ gì vậy?" Đỗ Bắc Thần nhíu mày, hắn phát hiện tên nhóc này nhìn lén vợ hắn quài luôn.

"Chị dâu đẹp như vậy, nếu là em thì em cũng cong…." Hứa Ức theo bản năng nói ra suy nghĩ của mình.

"!" Anh đây thấy mày là muốn bị ăn đập phải không?" Đỗ Bắc Thần thiếu chút bị tức chết, đứng dậy lập tức muốn đi đánh người.

"Anh anh anh, em chỉ nói giỡn thôi mà. Anh biết đó, em chỉ là đơn thuần thưởng thức vẻ đẹp của chị dâu thôi." Hứa Ức vừa trốn vừa giải thích.

"Mày thưởng thức cái rắm, vợ anh đây cần mày thưởng thức à?" Đỗ Bắc Thần mắng.

"Được rồi, giữ thể diện chút coi, anh già đầu rồi mà còn đi ghen với tiểu Ức, người khác khen em thì anh phải cảm thấy hãnh diện chứ." Nhạc Hi vừa mở miệng lập tức trấn áp được Đỗ Bắc Thần, hắn chỉ hừ hừ vài tiếng, im lặng không nói nữa.

Hứa Ức nhìn Nhạc Hi bằng ánh mắt sáng lấp lánh, trong mắt hiện lên bốn chữ "chị dâu quá đỉnh."
 
Chương 7


Sau khi ăn xong, Nhạc Hi đuổi Đỗ Bắc Thần đi rửa chén.

Hứa Ức ngơ ngác nhìn bóng lưng Đỗ Bắc Thần đang cầm chén rời đi, cậu nhịn không được hỏi: "Chị dâu làm thế nào mà dạy dỗ anh Thần nghe lời được hay vậy?"

"Anh ấy luôn rất nghe lời mà~" Nhạc Hi thành thật nói.

Trong cuộc sống hằng ngày, Đỗ Bắc Thần rất chiều Nhạc Hi. Ngay cả khi Nhạc Hi nói muốn hái ngôi sao trên trời thì Đỗ Bắc Thần cũng sẽ hái xuống cho cậu.

Suy nghĩ vu vơ khiến Nhạc Hi nhớ tới buổi hẹn hò đầu tiên của hai người, khiến cậu không khỏi cười ra tiếng.

"Chị dâu đang nghĩ gì vậy?" Hứa Ức có hơi khó hiểu.

"Nghĩ tới trước kia anh Thần của cậu cũng rất đáng yêu, hahaha." Nhạc Hi cười nói.

"Đáng yêu? Sao có thể đáng yêu được?" Hứa Ức nổi hết da gà, cậu quả thực không thể tưởng tượng được một người đàn ông cao 1m87, khắp người đầy hình xăm và cơ bắp rất có tính công kích lại cương nghị nhìn không dễ gì chọc đến, nhưng có một ngày lại được hình dung là đáng yêu.

"Ừm ~ đây là bí mật ~" Nhạc Hi nở nụ cười giảo hoạt như hồ ly.

Trong giới của họ, top còn hiếm có hơn cả gấu trúc. Có người tự nhận là top, nhưng họ vẫn có thể làm 0 hoặc 0,5. Tuy nhiên phần lớn 0,5 đều là kiểu: [ngoài miệng thì nói mình 0,5 nhưng khi lên giường lại chỉ muốn nằm dưới.]

Nhạc Hi không chút nào khiêm tốn tự nhận cậu chỉ làm top thôi, còn có kĩ thuật vô cùng tốt và nhuần nhuyễn. Lần đầu tiên phát sinh quan hệ với Đỗ Bắc Thần, kĩ thuật của cậu khiến hắn sướng đến không ngừng rên rỉ.

Sau khi làm chuyện đó xong, Đỗ Bác Thần vẫn mê mang đắm chìm trong dư vị, nằm trên giường cùng cậu hút thuốc.

Hút thuốc xong, Nhạc Hi nhìn thấy vẻ mặt của Đỗ Bắc Thần khá rối rắm.

Nhạc Hi cảm thấy bực bội, cho rằng Đỗ Bắc Thần chê kĩ thuật của cậu không tốt, nhưng rõ ràng lúc nãy hắn sướng tới muốn kêu cha gọi mẹ luôn mà.

Vẻ mặt Đỗ Bắc Thần đầy do dự, nhưng sau đó cũng hạ quyết tâm, vô cùng đau khổ nói: "Nhạc Nhạc, nếu em có nhu cầu thì anh có thể làm top, nhưng nhiều nhất một lần một tuần thôi còn những lúc khác thì em ở trên được không?"

Đến khi Nhạc Hi kịp phản ứng thì bị chọc cho suýt nữa bật cười, nhưng cậu vẫn nhịn xuống, cố ý tỏ vẻ buồn rầu nhìn Đỗ Bắc Thần, nói: "Một lần thôi hả? Anh Thần, lúc em bạch bạch anh không thấy sướng hay sao? Nếu anh yêu em thì cũng nên làm top đi chứ, để em cũng có thể sướng giống anh."

Đỗ Bắc Thần mặt xanh như tàu lá chuối, hắn thật sự rất khổ sở và rối rắm. Nếu không phải vì hắn rất yêu Nhạc Hi, sợ đối phương cũng có nhu cầu kia. Hắn căn bản không muốn nghĩ tới loại chuyện này, bản thân hắn cho rằng một tuần làm một lần đã là giới hạn mà hắn có thể chịu đựng được. Nhưng khi nhìn vẻ mặt khổ sở của Nhạc Hi, hắn cảm thấy mình không phải là con người, không thể vì d.ục vọng của bản thân mà mặc kệ cảm xúc của cậu được, rối rắm rất lâu, hắn mới hạ quyết tâm nói: "Như vậy.... nhiều nhất hai lần thật sự không thể nhiều hơn."

Nhạc Hi rốt cuộc không nhịn được mà cười ra tiếng, "Chọc anh thôi ~ Em không muốn làm 0 đâu, đau lắm, anh yên tâm nằm dưới đi."
 
Chương 8


Sau khi, Nhạc Hi đồng ý quen Đỗ Bắc Thần thì ngày hôm sau cả hai có một buổi hẹn hò.

Lúc đó có một bộ phim mà Nhạc Hi đã chờ suốt hai tuần sắp được chiếu. Ngày đó đúng lúc cậu được nghỉ còn Đỗ Bắc Thần cũng không có lịch làm việc. Vậy nên hôm đó cả hai hẹn nhau đi xem phim.

Đây là buổi hẹn hò đầu tiên của hai người.

Nhạc Hi rất coi trọng lần hẹn hò này, cho nên cậu chọn một chiếc váy rất xinh đẹp, bộ váy mang khí chất thần tiên nhẹ nhàng cộng thêm makeup thật tỉ mỉ, riêng việc chuẩn bị thôi cũng đã tốn bốn tiếng đồng hồ.

Hôm đó Đỗ Bắc Thần cũng rất đẹp trai, đẹp trai đến nỗi khiến người khác không khép chân được. Nếu để đám 0 trong bar thấy chắc sẽ hét chói tai.

Lúc hai người đi cạnh nhau nhìn rất xứng đôi.

"Sao hôm nay anh Thần đẹp trai thế nhỉ ~" Nhạc Hi nở nụ cười, cậu nắm tay Đỗ Bắc Thần cùng hắn mười ngón đan nhau.

Đỗ Bắc Thần đưa tay vuốt tóc cậu, rồi cúi xuống hôn bên tai cậu, khẽ thì thầm: "Em thích không?"

"Anh thả thính như vậy là phạm quy đó nha~" Nhạc Hi nắm tay Đỗ Bắc Thần đi đến chỗ bán vé, mua vé xong hai người đi vào rạp.

Đừng hỏi Đỗ Bắc Thần hôm đó nội dung phim là gì, bởi vì hắn một câu cũng không trả lời được. Phim chiếu suốt hai tiếng nhưng ánh mắt của hắn chỉ đổ dồn về phía Nhạc Hi.

Xem phim xong cũng vừa lúc tới giờ ăn tối. Ở tầng dưới có một nhà hàng gần đây đang rất nổi tiếng trên mạng. Đỗ Bắc Thần quen biết chủ quán nên họ không cần phải xếp hàng.

Nhà hàng rất thích hợp cho các cặp đôi hẹn hò, món ăn tinh xảo kết hợp với ánh đèn hơi tối mờ làm cho bầu không khí càng trở nên ám muội hơn...

"Tối nay em có muốn đến nhà anh không?", Đỗ Bắc Thần hỏi.

"Anh Thần đang mời em đó sao~" Nhạc Hi khẽ cười.

"Ừm" Đỗ Bắc Thần nghiêm túc gật đầu.

Nhạc Hi đặt ngón tay trắng nõn của mình lên cánh tay đầy hình xăm của Đỗ Bắc Thần, kéo một đường xuống mu bàn tay rồi hỏi: "Ánh mắt của anh Thần bây giờ như muốn ăn em vậy ~ Có phải anh đã thèm khát em từ rất lâu rồi phải hông?"

Đỗ Bắc Thần lật tay lại, sau đó nắm lấy tay cậu không ngừng vuốt ve, hắn nói: "Em có biết, lần đầu tiên nhìn thấy tay em anh đã nghĩ gì không?"

"Anh nghĩ gì?" Nhạc Hi nhìn tay mình. Tay cậu trắng nõn thon dài, khớp xương rõ ràng. Trước đây trên mạng có bức ảnh một bàn tay đặt trước một tòa nhà cao lớn, đó chính là tay của cậu, ở dưới có đến hơn 500 bình luận.

"Anh muốn nắm chặt đôi tay đó mãi mãi."
 
Chương 9


Rửa chén xong, Đỗ Bắc Thần dắt Nhạc Hi về nhà, bỏ lại Hứa Úc vẻ mặt đau khổ ở tiệm đợi khách đã hẹn từ trước.

"Anh ơi ~" Nhạc Hi ôm cánh tay Đỗ Bắc Thần lắc qua lắc lại.

"Gì vậy em?" Đỗ Bắc Thần vừa hỏi vừa cài lại cúc áo sơ mi phía trên của cậu. Lúc này Nhạc Hi đang mặc áo sơ mi của hắn, đóng thùng trong quần jean, phía trên có hai cúc áo không cài làm lộ ra xương quai xanh nhìn rất mê người.

"Sao anh cài cúc áo của em lại chứ." Nhạc Hi vừa lầm bầm vừa cởi cúc áo ra.

"Anh Thần, em muốn uống trà sữa."

"Mua" Đỗ Bắc Thần lời ít ý nhiều.

Nhạc Hi kéo Đỗ Bắc Thần đi về phía đường lớn. Sau khi băng qua đường, hai người đi đến trung tâm thương mại ở đối diện.

Ở trung tâm thương mại có rất nhiều tiệm trà sữa, Nhạc Hi kéo Đỗ Bắc Thần đi thẳng tới tiệm trà sữa mà cậu thích nhất.

Trước tiệm có rất nhiều người đang đứng xếp hàng, Nhạc Hi cũng không ngại phiền mà lôi kéo Đỗ Bắc Thần gia nhập đội ngũ.

Cô gái phía trước đang tươi cười nói chuyện với bạn thì bỗng nhiên thấy Nhạc Hi và Đỗ Bắc Thần. Cô nàng nhìn chằm chằm vào họ, nhìn qua nhìn lại giữa hai người một lúc rồi khẽ ghé vào tai bạn mình, nói nhỏ: "Trai đẹp đều yêu nhau hết rồi, huhuhu"

Nhạc Hi không chú ý tới, bởi vì cậu đang bận làm nũng, cậu vòng tay ôm eo Đỗ Bắc Thần, ngẩng lên vừa cười vừa cọ mặt vào cằm hắn.

Đỗ Bắc Thần cúi đầu nhìn rồi ôm cậu thật chặt.

"Anh Thần ơi ~" Nhạc Hi nhỏ giọng kêu.

"Sao vậy cục cưng?" Đỗ Bắc Thần hỏi

"Em thích anh ~ " Nhạc Hi cười nói.

Đỗ Bắc Thần cúi người hôn lên má cậu: "Anh cũng yêu em, cục cưng của anh."

Thời gian xếp hàng chầm chậm trôi qua lúc hai người đang chìm đắm trong mật ngọt tình yêu. Hai cô nàng phía trước lúc mới đầu còn hưng phấn sau thì bị thồn cơm chóa đến chết lặng.

Khi đến lượt họ, Nhạc Hi gọi một ly trà sữa mà cậu thích uống cùng với một ly cậu muốn uống thử. Đỗ Bắc Thần thì lấy điện thoại ra thanh toán.

Phải đợi thêm một lát mới có trà sữa.

Một lúc sau, Nhạc Hi mỗi tay cầm một ly, cậu trước tiên uống thử ly có hương vị chưa thử qua lần nào. Sau đó cậu nhíu mày, đưa ly đó cho Đỗ Bắc Thần: "Anh ơi, ly này uống hông có ngon."

Đỗ Bắc Thần cầm lấy ly, uống thử một hớp rồi đánh giá: "Anh thấy cũng được mà."

"Nó không ngọt gì hết trơn á, vẫn là ly này của em uống ngon hơn." Nhạc Hi vui vẻ cầm ly của mình bắt đầu uống, yên tâm thoải mái đưa ly cậu không thích cho Đỗ Bắc Thần giải quyết.

Lúc này cũng đã mua được trà sữa, dù sao cũng đang ở trung tâm mua sắm nên sẵn tiện đường dạo quanh một vòng.

Nhạc Hi có một sở thích đó là đi dạo ở các cửa hàng thời trang nữ.

Mặc kệ có mua hay không chỉ cần thấy đẹp là cậu muốn mặc thử ngay.

Thế nhưng Đỗ Bắc Thần lại là người không hề thiếu tiền, mỗi lần nhìn Nhạc Hi thử đồ nếu thấy cái nào đẹp thì sẽ lập tức kêu người đóng gói. Vì vậy, mỗi lần hai người đi dạo phố sẽ không bao giờ về tay không.

Sau khi ghé vào ba cửa hàng liên tiếp, lúc ra về trên tay Đỗ Bắc Thần đã xách năm cái túi.

"Không mua quần áo nữa, lên tầng bốn đi, em muốn mua son môi." Nhạc Hi nói.

Tủ quần áo của cậu thật sự đã quá tải rồi.

"Nghe theo em." Đỗ Bắc Thần gật đầu, hai người đi lên tầng bốn.

Khi đến quầy hàng, Nhạc Hi hỏi nhân viên về những màu son đang hot hiện nay để cậu có thể chọn mua.

"Hiện tại mấy màu này đang rất hot." Nhân viên giới thiệu cho Nhạc Hi.

Nhạc Hi đang định test màu, nhưng lập tức nghe tên phá của Đỗ Bắc Thần nói với nhân viên: "Đóng gói tất cả các màu cho tôi."

Nghe xong, nhân viên nhanh tay đóng gói tất cả các mặt hàng. Giống như sợ chậm một giây hai người họ sẽ đổi ý vậy.

"....Để em test màu rồi chọn mấy cây là được rồi. Có mấy màu không hợp em, nếu lấy tất cả thì lãng phí quá."

"Em son màu gì anh đều thấy đẹp." Đỗ Bắc Thần vừa nói vừa nắm tay cậu đi tới quầy thanh toán.
 
Chương 10


Về đến nhà, vừa đóng cửa Đỗ Bắc Thần đã ôm Nhạc Hi hôn thắm thiết. Hai người cuồng nhiệt từ trên sô pha vô tới phòng tắm.

Sau khi xong việc, Đỗ Bắc Thần thò người qua hôn cậu, cả hai lại hôn nhau nồng nhiệt trong bồn tắm.

Trong phòng vang lên tiếng chuông điện thoại của Nhạc Hi.

"Em đi nghe điện thoại." Nhạc Hi hun chụt hai cái vào miệng Đỗ Bắc Thần, tay chống lên thành bồn tắm đứng dậy, cậu khoác áo choàng tắm vào rồi đi ra ngoài.

Người gọi đến là mẹ của Nhạc Hi, còn gọi cả video call.

Nhạc Hi cúi xuống buộc kỹ áo rồi mới cầm điện thoại đi ra ngoài ban công.

Bấm nút nghe, Nhạc Hi chớp chớp mắt tỏ ra đáng yêu hỏi: "Mẹ à, gọi con có chuyện gì không ạ?"

"Mẹ nhớ con nên gọi video để thấy mặt con của mẹ không được à? Bé yêu của mẹ càng ngày càng đẹp nha." Khuôn mặt Nhạc Hi có nét giống với người phụ nữ trong cuộc gọi, cho dù gương mặt bà đã in hằn dấu vết của thời gian nhưng bà vẫn đẹp đến động lòng người.

"Mẹ cũng rất xinh đẹp mà ~ mẹ ăn cơm chưa?" Nhạc Hi cười hỏi.

"Mẹ ăn rồi, bạn trai con đâu? Người mà bữa trước con đăng hình lên wechat đó, kêu nó ra để mẹ nhìn mặt xem."

"...." Nhạc Hi suy nghĩ một hồi mới nhớ ra bức ảnh mà mẹ cậu nói đến. Đó hẳn là hình mà hôm trước cậu xem album ảnh thì vô tình nhìn thấy một tấm hình "giường chiếu." Vừa lúc cậu đang muốn khoe tình cảm nên đã đăng lên wechat.

Nói là khoe ảnh "giường chiếu" nhưng thật ra chỉ là khoe hình cơ bụng của Đỗ Bắc Thần, ảnh được chụp từ góc độ ở trên nhìn xuống bằng lens trắng đen, kèm theo dòng trạng thái "Vùi đầu vào ngực bạn trai tôi." Nhưng lúc đó cậu lại quên chặn mẹ xem ảnh.

"Mau để mẹ nhìn một chút." Thấy cậu không lên tiếng, mẹ Nhạc thúc giục: "Mẹ chỉ muốn xem nó trông thế nào thôi."

Nhạc Hi hết cách, chỉ có thể gọi: "Anh Thần ơi!!"

"Chuyện gì vậy em?" Đỗ Bắc Thần lập tức trả lời, hắn mở cửa ban công ra, sau đó nhìn Nhạc Hi bằng ánh mắt nghi hoặc.

Nhạc Hi nhỏ giọng nói: "Anh mặc quần áo vào đi, mặc xong thì lại đây." Lúc này, Đỗ Bắc Thần chỉ dùng khăn tắm che nửa người phía dưới còn nửa trên thì không mặc gì, trên cổ còn lưu lại hai dấu răng.

Đỗ Bắc Thần mặc quần áo chỉn chu xong quay lại, hỏi: "Sao vậy em?"

Nhạc Hi đưa điện thoại về phía Đỗ Bắc Thần: "Mẹ, bạn trai con đó. Mẹ thấy anh ấy có đẹp trai không?"

Thị lực tốt của Đỗ Bắc Thần giúp hắn nhanh chóng nhìn thấy cuộc gọi của Nhạc Hi nên hắn nhanh chóng điều chỉnh nét mặt nói: "Chào mẹ, con tên Đỗ Bắc Thần là bạn trai của Nhạc Nhạc ạ."

Mẹ Nhạc là một người phụ nữ có tư tưởng hiện đại nên bà rất thoải mái chấp nhận sở thích giả gái và xu hướng tì.nh dục của con trai mình. Thấy bạn trai của con mình đẹp trai như vậy, bà cười vui vẻ đến mức không khép được miệng cùng Đỗ Bắc Thần nói chuyện.

Cuối cùng biến thành Đỗ Bắc Thần cầm điện thoại video call với mẹ cậu. Nhạc Hi vẻ mặt câm nín, nghe mẹ và bạn trai mình nói chuyện phiếm với nhau.

Nghe không nổi nữa Nhạc Hi đứng dậy đi vào bếp gọt trái cây. Cắt thanh long xong, cậu ngồi trên sofa mở tivi vừa xem vừa ăn.

Một lúc sau, Đỗ Bắc Thần quay lại.

Hắn đặt điện thoại trên bàn, sau đó ngồi xuống bên cạnh cậu, kéo cậu ôm vào lòng hỏi: "Chu Du là ai hả?"

Nhạc Hi dùng tăm ghim một miếng thanh long đút vào miệng Đỗ Bắc Thần: "Sao anh lại biết Chu Du?"

"Hắn ta gửi tin nhắn Wechat cho em." Đỗ Bắc Thần há miệng cắn một miếng, vẻ mặt ghen tuông liếc nhìn điện thoại: "Vậy rốt cuộc tên đó là ai?"

"Bạn trai cũ của em..." Nhạc Hi vừa nói vừa định duỗi tay ra lấy điện thoại, ai ngờ Đỗ Bắc Thần còn nhanh tay hơn cậu. Hắn cầm điện thoại dùng vân tay giải khóa rồi click vào mở tin nhắn kia, quơ quơ trước mặt Nhạc Hi sau đó block luôn tên đó, hành động vô cùng mạch lạc, dứt khoát.

"....Anh là vại dấm chua biết đi hả? Anh Thần, hắn nhắn gì vậy, em còn chưa kịp đọc." Khóe miệng Nhạc Hi giật giật.

"Không thấy rõ càng tốt, em muốn biết hở? Nhưng anh không nói cho em biết đâu." Đỗ Bắc Thần ném điện thoại vào tay cậu, hừ lạnh nói.

"Chua quá, chua quá, chua không chịu được." Nhạc Hi vừa nói vừa bịt mũi lại.

Đỗ Bắc Thần đè cậu ra hôn.

Nhạc Hi cười nói: "Ây da nụ hôn có vị dấm chua, chua lè luôn." Nhưng thật ra nụ hôn có mang theo vị thanh long rất ngọt ngào.

"Do anh không gặp được em sớm hơn nên em mới có nhiều bạn trai cũ như vậy. Nhưng không sao, anh không để bụng vì dù sao anh cũng sẽ là người yêu cuối cùng của em."

"Ừ ừ, anh không để bụng ~ một chút cũng không để bụng ~ anh chỉ ghen có xíu xiu thôi à." Nhạc Hi cười hết sức xấu xa nói.

Đỗ Bắc Thần vốn là mạnh mẽ tự an ủi chính mình, nhưng những lời của Nhạc Hi làm hắn cảm thấy phiền lòng, càng nghĩ càng cảm thấy không dễ gì cho qua, bực bội nắm tóc oán giận nói: "Tại sao anh không gặp em sớm hơn chứ? Nếu hồi cấp ba anh gặp em thì tốt biết mấy."

"Liêm sĩ lên anh ơi, đến học sinh cấp 2 mà anh cũng không tha à." Nhạc Hi nhớ tới thời cấp hai trẻ trâu của mình thở dài nói: "Nếu mà lúc đó anh gặp em thì chưa chắc anh đã thích em đâu. Hồi đấy em nông nổi lắm, tính nết thì y như chó gặm. Nhưng mà hầu như ai cũng phải trải qua cái thời ấy cả, mãi sau này lớn rồi mới dần bớt lại, đúng là chưa nếm mùi đời thì không bao giờ trưởng thành được."

"Nếu anh có thể gặp em sớm hơn thì anh sẽ bảo vệ và che mưa chắn gió cho em, không để em phải chịu khổ. Em sẽ là công chúa nhỏ của anh nên em không cần phải trưởng thành." Đỗ Bắc Thần mỉm cười nói.

"Anh Thần phạm quy." Nhạc Hi không khỏi đỏ mặt: "Em cảm thấy trưởng thành cũng rất tốt, nếu đã 20 mấy tuổi nhưng đầu óc chỉ như đứa nhóc 12 hoặc 13 tuổi thì hết sức ngốc rồi.Về đến nhà, vừa đóng cửa Đỗ Bắc Thần đã ôm Nhạc Hi hôn thắm thiết. Hai người cuồng nhiệt từ trên sô pha vô tới phòng tắm.

Sau khi xong việc, Đỗ Bắc Thần thò người qua hôn cậu, cả hai lại hôn nhau nồng nhiệt trong bồn tắm.

Trong phòng vang lên tiếng chuông điện thoại của Nhạc Hi.

"Em đi nghe điện thoại." Nhạc Hi hun chụt hai cái vào miệng Đỗ Bắc Thần, tay chống lên thành bồn tắm đứng dậy, cậu khoác áo choàng tắm vào rồi đi ra ngoài.

Người gọi đến là mẹ của Nhạc Hi, còn gọi cả video call.

Nhạc Hi cúi xuống buộc kỹ áo rồi mới cầm điện thoại đi ra ngoài ban công.

Bấm nút nghe, Nhạc Hi chớp chớp mắt tỏ ra đáng yêu hỏi: "Mẹ à, gọi con có chuyện gì không ạ?"

"Mẹ nhớ con nên gọi video để thấy mặt con của mẹ không được à? Bé yêu của mẹ càng ngày càng đẹp nha." Khuôn mặt Nhạc Hi có nét giống với người phụ nữ trong cuộc gọi, cho dù gương mặt bà đã in hằn dấu vết của thời gian nhưng bà vẫn đẹp đến động lòng người.

"Mẹ cũng rất xinh đẹp mà ~ mẹ ăn cơm chưa?" Nhạc Hi cười hỏi.

"Mẹ ăn rồi, bạn trai con đâu? Người mà bữa trước con đăng hình lên wechat đó, kêu nó ra để mẹ nhìn mặt xem."

"...." Nhạc Hi suy nghĩ một hồi mới nhớ ra bức ảnh mà mẹ cậu nói đến. Đó hẳn là hình mà hôm trước cậu xem album ảnh thì vô tình nhìn thấy một tấm hình "giường chiếu." Vừa lúc cậu đang muốn khoe tình cảm nên đã đăng lên wechat.

Nói là khoe ảnh "giường chiếu" nhưng thật ra chỉ là khoe hình cơ bụng của Đỗ Bắc Thần, ảnh được chụp từ góc độ ở trên nhìn xuống bằng lens trắng đen, kèm theo dòng trạng thái "Vùi đầu vào ngực bạn trai tôi." Nhưng lúc đó cậu lại quên chặn mẹ xem ảnh.

"Mau để mẹ nhìn một chút." Thấy cậu không lên tiếng, mẹ Nhạc thúc giục: "Mẹ chỉ muốn xem nó trông thế nào thôi."

Nhạc Hi hết cách, chỉ có thể gọi: "Anh Thần ơi!!"

"Chuyện gì vậy em?" Đỗ Bắc Thần lập tức trả lời, hắn mở cửa ban công ra, sau đó nhìn Nhạc Hi bằng ánh mắt nghi hoặc.

Nhạc Hi nhỏ giọng nói: "Anh mặc quần áo vào đi, mặc xong thì lại đây." Lúc này, Đỗ Bắc Thần chỉ dùng khăn tắm che nửa người phía dưới còn nửa trên thì không mặc gì, trên cổ còn lưu lại hai dấu răng.

Đỗ Bắc Thần mặc quần áo chỉn chu xong quay lại, hỏi: "Sao vậy em?"

Nhạc Hi đưa điện thoại về phía Đỗ Bắc Thần: "Mẹ, bạn trai con đó. Mẹ thấy anh ấy có đẹp trai không?"

Thị lực tốt của Đỗ Bắc Thần giúp hắn nhanh chóng nhìn thấy cuộc gọi của Nhạc Hi nên hắn nhanh chóng điều chỉnh nét mặt nói: "Chào mẹ, con tên Đỗ Bắc Thần là bạn trai của Nhạc Nhạc ạ."

Mẹ Nhạc là một người phụ nữ có tư tưởng hiện đại nên bà rất thoải mái chấp nhận sở thích giả gái và xu hướng tì.nh dục của con trai mình. Thấy bạn trai của con mình đẹp trai như vậy, bà cười vui vẻ đến mức không khép được miệng cùng Đỗ Bắc Thần nói chuyện.

Cuối cùng biến thành Đỗ Bắc Thần cầm điện thoại video call với mẹ cậu. Nhạc Hi vẻ mặt câm nín, nghe mẹ và bạn trai mình nói chuyện phiếm với nhau.

Nghe không nổi nữa Nhạc Hi đứng dậy đi vào bếp gọt trái cây. Cắt thanh long xong, cậu ngồi trên sofa mở tivi vừa xem vừa ăn.

Một lúc sau, Đỗ Bắc Thần quay lại.

Hắn đặt điện thoại trên bàn, sau đó ngồi xuống bên cạnh cậu, kéo cậu ôm vào lòng hỏi: "Chu Du là ai hả?"

Nhạc Hi dùng tăm ghim một miếng thanh long đút vào miệng Đỗ Bắc Thần: "Sao anh lại biết Chu Du?"

"Hắn ta gửi tin nhắn Wechat cho em." Đỗ Bắc Thần há miệng cắn một miếng, vẻ mặt ghen tuông liếc nhìn điện thoại: "Vậy rốt cuộc tên đó là ai?"

"Bạn trai cũ của em..." Nhạc Hi vừa nói vừa định duỗi tay ra lấy điện thoại, ai ngờ Đỗ Bắc Thần còn nhanh tay hơn cậu. Hắn cầm điện thoại dùng vân tay giải khóa rồi click vào mở tin nhắn kia, quơ quơ trước mặt Nhạc Hi sau đó block luôn tên đó, hành động vô cùng mạch lạc, dứt khoát.

"....Anh là vại dấm chua biết đi hả? Anh Thần, hắn nhắn gì vậy, em còn chưa kịp đọc." Khóe miệng Nhạc Hi giật giật.

"Không thấy rõ càng tốt, em muốn biết hở? Nhưng anh không nói cho em biết đâu." Đỗ Bắc Thần ném điện thoại vào tay cậu, hừ lạnh nói.

"Chua quá, chua quá, chua không chịu được." Nhạc Hi vừa nói vừa bịt mũi lại.

Đỗ Bắc Thần đè cậu ra hôn.

Nhạc Hi cười nói: "Ây da nụ hôn có vị dấm chua, chua lè luôn." Nhưng thật ra nụ hôn có mang theo vị thanh long rất ngọt ngào.

"Do anh không gặp được em sớm hơn nên em mới có nhiều bạn trai cũ như vậy. Nhưng không sao, anh không để bụng vì dù sao anh cũng sẽ là người yêu cuối cùng của em."

"Ừ ừ, anh không để bụng ~ một chút cũng không để bụng ~ anh chỉ ghen có xíu xiu thôi à." Nhạc Hi cười hết sức xấu xa nói.

Đỗ Bắc Thần vốn là mạnh mẽ tự an ủi chính mình, nhưng những lời của Nhạc Hi làm hắn cảm thấy phiền lòng, càng nghĩ càng cảm thấy không dễ gì cho qua, bực bội nắm tóc oán giận nói: "Tại sao anh không gặp em sớm hơn chứ? Nếu hồi cấp ba anh gặp em thì tốt biết mấy."

"Liêm sĩ lên anh ơi, đến học sinh cấp 2 mà anh cũng không tha à." Nhạc Hi nhớ tới thời cấp hai trẻ trâu của mình thở dài nói: "Nếu mà lúc đó anh gặp em thì chưa chắc anh đã thích em đâu. Hồi đấy em nông nổi lắm, tính nết thì y như chó gặm. Nhưng mà hầu như ai cũng phải trải qua cái thời ấy cả, mãi sau này lớn rồi mới dần bớt lại, đúng là chưa nếm mùi đời thì không bao giờ trưởng thành được."

"Nếu anh có thể gặp em sớm hơn thì anh sẽ bảo vệ và che mưa chắn gió cho em, không để em phải chịu khổ. Em sẽ là công chúa nhỏ của anh nên em không cần phải trưởng thành." Đỗ Bắc Thần mỉm cười nói.

"Anh Thần phạm quy." Nhạc Hi không khỏi đỏ mặt: "Em cảm thấy trưởng thành cũng rất tốt, nếu đã 20 mấy tuổi nhưng đầu óc chỉ như đứa nhóc 12 hoặc 13 tuổi thì hết sức ngốc rồi.
 
Chương 11


Cuộc sống dính nhau như sam của Nhạc Hi và Đỗ Bắc Thần cứ thế trôi qua.

Cho đến một ngày Đỗ Bắc Thần phải đến thành phố B để tham dự một buổi giao lưu. Vì thế, trong ngôi nhà rộng lớn chỉ còn lại một mình Nhạc Hi.

Kể từ lúc bên nhau hai người chưa từng xa nhau quá một ngày nên Đỗ Bắc Thần vừa xa nhà như vậy làm Nhạc Hi thấy không quen.

Nhạc Hi nấu cháo điện thoại với Đỗ Bắc Thần được một lúc, nhưng đối phương bên kia quá bận rộn nên cậu chỉ có thể để hắn đi xử lý công việc.

Cúp điện thoại xong, Nhạc Hi cũng không có việc gì làm, suy nghĩ một hồi cậu quyết định phát live stream.

Mới vài phút live stream đã tràn ngập sóng comment. (*)

– Má ơi, streamer tui follow mới xuống núi livestream nè.

– Chờ lâu muốn bạc cả đầu!

– Sự thật đã được chứng minh, chỉ cần sống lâu không gì không đợi được.

Nhạc Hi cũng coi như nổi lềnh phềnh trên mạng, gọi là "lềnh phềnh" là bởi với điều kiện của cậu, chỉ cần chăm hoạt động một tí là có thể trở thành người có một trăm vạn follow, nhưng cậu lại lười chảy thây. Mấy trăm năm không live stream. Video gần nhất đăng vào nửa năm trước, weibo thì hai tháng mới cập nhật một lần.

Trước đây Nhạc Hi thích làm các video về makeup hoặc là live stream ca hát. Tuy nhiên từ khi yêu đương cùng Đỗ Bắc Thần, cậu không còn làm mấy việc này nữa.

"Tại sao không cập nhật, cũng không live stream?" Nhạc Hi đọc comment.

"Tôi bận hẹn hò đó, mấy người tưởng ai cũng giống như mấy người hở? Yêu đương không sướng hơn sao?

"Vì sao hôm nay lại phát trực tiếp? Bởi vì bạn trai tôi đi công tác á, tôi rảnh rỗi không có việc gì làm."

– Excuse me???

– Bây giờ là hot trend lùa cẩu độc thân vào giết hàng loạt à?

– Tại hạ xin cáo từ!!!

"Hôm nay tôi hát live cho mọi người nghe nhé, hát như thế nào còn phải xem tâm trạng của tôi nữa nhaa."

Sóng comment trên live stream không ngừng tăng lên. Nhạc Hi mỉm cười, vừa cùng bọn họ nói chuyện phiếm vừa ca hát. Mấy tiếng đồng hồ trôi qua, Nhạc Hi chào tạm biệt mọi người rồi kết thúc buổi live stream.

Tắt live stream xong Nhạc Hi mới phát hiện mấy chục phút trước mẹ có gửi tin nhắn wechat cho cậu. Nói sắp tới ngày Quốc Khánh rồi, hỏi cậu có dẫn bạn trai về nhà chơi vài ngày không.

Nhạc Hi ngẩn ra hai giây, cậu mở lịch mới phát hiện mới đây đã cuối tháng chín rồi.

Năm nay thời tiết hơi kỳ lạ, rõ ràng đã sắp vào thu nhưng thời tiết vẫn nóng như mùa hè.

Vậy nên Nhạc Hi cảm thấy mùa hè vẫn chưa qua đi.

Làm việc ở bar, ngày lễ Quốc Khánh không được nghỉ. Nhưng nếu Nhạc Hi xin ông chủ thì ông vẫn cho phép cậu nghỉ.

Nhạc Hi bấm bấm điện thoại gửi tin nhắn cho Đỗ Bắc Thần. Hỏi hắn lễ Quốc Khánh có muốn cùng cậu về nhà thăm mẹ không.

Có lẽ Đỗ Bắc Thần bên kia đang bận công việc nên nãy giờ vẫn chưa trả lời. Nhạc Hi biết điều đó và cậu cũng rất hiểu chuyện. Nhưng điều đó không ngăn được cậu một mình tự biên tự diễn.

Vì vậy, khi Đỗ Bắc Thần xong việc, tin nhắn hắn nhận được là:

- Anh ơi, mẹ kêu em ngày Quốc Khánh dắt anh về nhà ra mắt phụ huynh, anh có muốn về cùng em không?

- Anh Thần, sao anh không trả lời tin nhắn của em?

- Em biết rùi, anh không muốn cùng em trở về gặp mẹ phải không? Hức hức, anh "ngủ" em lâu như vậy lại không nghĩ đến việc chịu trách nhiệm với em, anh đúng là đồ tồi mà.

- Được lắm, coi như em đã nhìn rõ bộ mặt thật của anh, không muốn cùng em trở về thì thôi, em đi về một mình.

Thế là ngay lúc Nhạc Hi ỷ vào việc không ai quản, rảnh rỗi sinh nông nổi order một đống thịt nướng BBQ, gà rán, nước uống... đang sung sướng ăn tẹt ga thì Đỗ Bắc Thần gọi video tới.

"Cục cưng ơi, anh đương nhiên muốn cùng em về gặp mẹ rồi. Làm sao anh có thể không chịu trách nhiệm với em được, hay là chúng ta gặp mẹ xong rồi đi đăng ký kết hôn nhé?" Vừa kết nối video, Đỗ Bắc Thần đã tuôn ra một tràn.

"Hả?" Nhạc Hi quên béng chuyện trước đó cậu đã làm, cậu ngớ ra vừa gặm gà rán vừa nhìn khuôn mặt đẹp trai của Đỗ Bắc Thần trong video.

_________________

(*): Sóng comment: kiểu comment chạy vắt ngang qua màn hình theo thời gian của clip hoặc live stream.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom