Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Mắc Nợ Trăm Triệu Văn Võ Bá Quan Cầu Xin Ta Đừng Chết

Chương 649


Vị trí của cô không chỉ là Thị lang tam phẩm, chỉ chờ Từ thượng thư cáo lão, Hộ bộ triều Đại Nhạn sẽ giao cho Dung Chiêu.

Hộ bộ thượng thư, nhất phẩm đại quan.

Hiện tại đã không còn ai châm chọc thân phận nữ tử của cô, dù sao bản lĩnh cô ở đây, còn là nữ quan, tam phẩm và nhất phẩm có gì khác nhau?

Chỉ là, không ít quan viên trong lòng vẫn nhịn không được cảm thán.

Dung Chiêu lợi hại ở chỗ, cô từng bước một đi tới hôm nay, lại làm cho người ta không nói được nửa chữ phản bác.

Từ thượng thư ngược lại không cảm thấy ngoài ý muốn.

Lão cuối năm sẽ từ quan cáo lão, Hộ bộ này chỉ có thể giao cho Dung Chiêu tiếp nhận, lão vốn cũng chống đỡ không được bao lâu, từ lúc Dung Chiêu gia nhập Hộ bộ, ba lần bảy lượt bị kích thích...

Từ thượng thư cũng sợ mình sống không đến cuối năm, làm sao lại muốn chiếm đoạt chức quan không buông?

Tiếc nuối duy nhất là nhà bọn họ không người kế tục.

Trương thừa tướng gật đầu phụ họa: "Từ đại nhân bây giờ tuổi tác đã cao, nên để Dung đại nhân hỗ trợ chia sẻ một hai."

Trong thoáng chốc, Dung Chiêu cùng với bá quan đều có chút cổ quái nhìn Trương thừa tướng.

Gần đây không biết làm sao, Trương thừa tướng đối với Dung Chiêu rất là hữu hảo, Hoàng thượng mỗi lần khen ngợi cô lão đều phụ họa, thậm chí còn chủ động khen hai câu...

Hai nhà Trương Dung có thù oán, trước đây Trương thừa tướng còn nghĩ biện pháp hãm hại Dung Chiêu, hiện giờ thay đổi thái độ khiến người ta rất bất ngờ.

Tuy rằng cổ quái, nhưng bá quan vẫn phụ họa.

"Đúng vậy, Dung đại nhân có tài, từ khi Dung đại nhân vào Hộ bộ, Đại Nhạn triều càng ngày càng tốt."

"Đúng đó, quốc khố cũng không thiếu tiền."

"Lương thảo sung túc, còn có tiền nghiên cứu hỏa pháo, quả thật là công lao của Dung đại nhân."

"Chiến tranh không chỉ không tăng thuế, còn không ngừng giảm thuế, đây là công lao của Hoàng thượng cùng Dung đại nhân, thiên hạ..."... Từng chuyện xảy ra, Dung Chiêu hiện giờ hoàn toàn đứng vững gót chân trong triều đình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-649.html.]

Nghe khen ngợi, khóe miệng cô mang theo nụ cười hòa khí, rũ mắt, không tiếng động thở dài.

Làm quan thật sự quá mệt mỏi.

Người khác đều cảm thấy cô có thể làm quan nhất phẩm nên cao hứng, kỳ thật Dung Chiêu cũng không mấy vui vẻ.

Kế tiếp trên triều lại bắt đầu nghị luận chiến sự biên quan, thương thuế hải mậu, cùng với sự tình thông địch trước đó, chuyện này đến bây giờ còn chưa thẩm ra kết quả, Hoàng đế nhất định muốn kết quả, các thế lực trên triều rơi vào phân tranh, giằng co.

Việc này lúc trước bởi vì Dung Chiêu là nữ tử mà chậm trễ, hôm nay lại một lần nữa nhắc tới.

Trên triều đình, các cổ thế lực xé nhau.

Đúng vậy, trong mắt Dung Chiêu, đây chính là xé nhau.

Rất nhiều người không quan tâm kẻ thật sự thông địch là ai, bọn họ chỉ muốn mượn chuyện này hạ bệ đối thủ, liên quan đến đoạt đích đều là gió tanh mưa máu.

Cũng may hôm nay không có ai kéo Dung Chiêu, cô liền tiếp tục giả chết....

Khi Dung Chiêu rời đi, Trương thừa tướng cách đó không xa giật giật khóe miệng, dường như... đang cười?

Dung Chiêu: "..."

Cô dường như hiểu vì sao Dung Vĩ phản ứng không đúng.

Trương thừa tướng trước nay luôn nghiêm túc, đối với bọn họ vẫn luôn lạnh mặt.

Cười với bọn họ, không chỉ khiến bọn họ không được tự nhiên, chính lão cũng cảm thấy không được tự nhiên, cho nên cười đặc biệt kỳ quái.

Như là cố gắng biểu hiện hòa ái, rồi lại như là đang trào phúng, biểu tình vặn vẹo.

Phía sau, Bùi Quan Sơn hạ giọng: "Làm sao vậy? Ngươi lại đắc tội với Trương thừa tướng?"

Dung Chiêu buông tay: "Không biết."

Trong lúc nói chuyện, hai người cùng rời đi.

Hồng Lư Tự Khanh là quan tứ phẩm, Bùi Quan Sơn sau khi trở về bắt Đế coi trọng, ở trên triều ngược lại còn có chút địa vị. Hai người đi cùng một chỗ, cũng không có vẻ đột ngột.
 
Chương 649


Vị trí của cô không chỉ là Thị lang tam phẩm, chỉ chờ Từ thượng thư cáo lão, Hộ bộ triều Đại Nhạn sẽ giao cho Dung Chiêu.

Hộ bộ thượng thư, nhất phẩm đại quan.

Hiện tại đã không còn ai châm chọc thân phận nữ tử của cô, dù sao bản lĩnh cô ở đây, còn là nữ quan, tam phẩm và nhất phẩm có gì khác nhau?

Chỉ là, không ít quan viên trong lòng vẫn nhịn không được cảm thán.

Dung Chiêu lợi hại ở chỗ, cô từng bước một đi tới hôm nay, lại làm cho người ta không nói được nửa chữ phản bác.

Từ thượng thư ngược lại không cảm thấy ngoài ý muốn.

Lão cuối năm sẽ từ quan cáo lão, Hộ bộ này chỉ có thể giao cho Dung Chiêu tiếp nhận, lão vốn cũng chống đỡ không được bao lâu, từ lúc Dung Chiêu gia nhập Hộ bộ, ba lần bảy lượt bị kích thích...

Từ thượng thư cũng sợ mình sống không đến cuối năm, làm sao lại muốn chiếm đoạt chức quan không buông?

Tiếc nuối duy nhất là nhà bọn họ không người kế tục.

Trương thừa tướng gật đầu phụ họa: "Từ đại nhân bây giờ tuổi tác đã cao, nên để Dung đại nhân hỗ trợ chia sẻ một hai."

Trong thoáng chốc, Dung Chiêu cùng với bá quan đều có chút cổ quái nhìn Trương thừa tướng.

Gần đây không biết làm sao, Trương thừa tướng đối với Dung Chiêu rất là hữu hảo, Hoàng thượng mỗi lần khen ngợi cô lão đều phụ họa, thậm chí còn chủ động khen hai câu...

Hai nhà Trương Dung có thù oán, trước đây Trương thừa tướng còn nghĩ biện pháp hãm hại Dung Chiêu, hiện giờ thay đổi thái độ khiến người ta rất bất ngờ.

Tuy rằng cổ quái, nhưng bá quan vẫn phụ họa.

"Đúng vậy, Dung đại nhân có tài, từ khi Dung đại nhân vào Hộ bộ, Đại Nhạn triều càng ngày càng tốt."

"Đúng đó, quốc khố cũng không thiếu tiền."

"Lương thảo sung túc, còn có tiền nghiên cứu hỏa pháo, quả thật là công lao của Dung đại nhân."

"Chiến tranh không chỉ không tăng thuế, còn không ngừng giảm thuế, đây là công lao của Hoàng thượng cùng Dung đại nhân, thiên hạ..."... Từng chuyện xảy ra, Dung Chiêu hiện giờ hoàn toàn đứng vững gót chân trong triều đình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-649.html.]

Nghe khen ngợi, khóe miệng cô mang theo nụ cười hòa khí, rũ mắt, không tiếng động thở dài.

Làm quan thật sự quá mệt mỏi.

Người khác đều cảm thấy cô có thể làm quan nhất phẩm nên cao hứng, kỳ thật Dung Chiêu cũng không mấy vui vẻ.

Kế tiếp trên triều lại bắt đầu nghị luận chiến sự biên quan, thương thuế hải mậu, cùng với sự tình thông địch trước đó, chuyện này đến bây giờ còn chưa thẩm ra kết quả, Hoàng đế nhất định muốn kết quả, các thế lực trên triều rơi vào phân tranh, giằng co.

Việc này lúc trước bởi vì Dung Chiêu là nữ tử mà chậm trễ, hôm nay lại một lần nữa nhắc tới.

Trên triều đình, các cổ thế lực xé nhau.

Đúng vậy, trong mắt Dung Chiêu, đây chính là xé nhau.

Rất nhiều người không quan tâm kẻ thật sự thông địch là ai, bọn họ chỉ muốn mượn chuyện này hạ bệ đối thủ, liên quan đến đoạt đích đều là gió tanh mưa máu.

Cũng may hôm nay không có ai kéo Dung Chiêu, cô liền tiếp tục giả chết....

Khi Dung Chiêu rời đi, Trương thừa tướng cách đó không xa giật giật khóe miệng, dường như... đang cười?

Dung Chiêu: "..."

Cô dường như hiểu vì sao Dung Vĩ phản ứng không đúng.

Trương thừa tướng trước nay luôn nghiêm túc, đối với bọn họ vẫn luôn lạnh mặt.

Cười với bọn họ, không chỉ khiến bọn họ không được tự nhiên, chính lão cũng cảm thấy không được tự nhiên, cho nên cười đặc biệt kỳ quái.

Như là cố gắng biểu hiện hòa ái, rồi lại như là đang trào phúng, biểu tình vặn vẹo.

Phía sau, Bùi Quan Sơn hạ giọng: "Làm sao vậy? Ngươi lại đắc tội với Trương thừa tướng?"

Dung Chiêu buông tay: "Không biết."

Trong lúc nói chuyện, hai người cùng rời đi.

Hồng Lư Tự Khanh là quan tứ phẩm, Bùi Quan Sơn sau khi trở về bắt Đế coi trọng, ở trên triều ngược lại còn có chút địa vị. Hai người đi cùng một chỗ, cũng không có vẻ đột ngột.
 
Chương 650


Từ đại điện rời đi, Bùi Quan Sơn lại nhìn cô vài lần, biểu tình phức tạp: "Ngươi thật sự là nữ tử, ta ngày đó trở về còn tưởng rằng mình chưa tỉnh ngủ, hoặc là đi nhầm chỗ."

Ngẫm lại ngày đó bị dọa, bây giờ nội tâm vẫn còn chấn động.

Bất quá, cũng không hiểu sao rất cao hứng.

Dung Chiêu cười nói: "Vô luận là nam hay nữ, ta đều là ta, lúc trước vẫn tiếc nuối không thể lấy thân phận thật sự kết giao với các ngươi, sau này có thể rồi."

Bùi Quan Sơn gật đầu, lại cảm thấy có chút không được tự nhiên,"Rốt cuộc vẫn không giống nhau..."

Nam và nữ, có thể giống nhau sao?

Dung Chiêu nhìn hắn, không nói gì.

Lập tức, cô hỏi: "Ngươi đem hạt giống giao cho Hoàng thượng?"

Bùi Quan Sơn: "Ừ, Hoàng thượng đã an bài Hoàng trang trồng thử."

Đây cũng là đề nghị lúc trước của Dung Chiêu, có thể mang chút lương thực về cũng không phải chuyện xấu.

"Vậy được, ta đi trước." Dung Chiêu nói xong, khoát tay, sải bước rời đi.

Bùi Quan Sơn sửng sốt, theo bản năng đưa tay, lại có chút ngượng ngùng, đành phải đi theo sau cô cùng nhau xuất cung.

Tạm biệt Bùi Quan Sơn, trên đường về An Khánh Vương phủ, Dung Chiêu gặp Trương Trường Ngôn.

Hôm nay Trương gia tam công tử có chút kỳ quái.

Xe ngựa của hắn dừng lại cách An Khánh Vương phủ không xa, mà hắn ăn mặc thập phần hoa quý, hiện giờ đã tháng tư, thời tiết chuyển ấm, hắn lại còn mặc hoa phục mùa đông, khoác áo choàng lông nhung do Vân Dung Phường sản xuất.

Hắn một tay tựa vào giá xe, thân thể duy trì một tư thế cực kỳ đẹp mắt.

Tóc tai cũng chải chuốt gọn ghẽ chỉnh tề, đội ngọc quan xa hoa, trên tay hắn cầm một cây quạt xếp, một cỗ tư thế "phong tư trác việt".

Xe ngựa cũng bị hắn xem thành trang sức, chùi rửa bóng loáng.

Nhìn thấy Dung Chiêu, hắn tựa đầu lên nắm tay, nheo mắt, nhếch môi, chậm rãi cười nói: "A Chiêu, ta chờ ngươi đã lâu."

Thanh âm khàn khàn, trong lúc nói chuyện, ánh mắt hắn khẽ động.

Dung Chiêu ngồi trong xe ngựa, vẻ mặt cổ quái,"Mắt ngươi dính cát sao?"

Trương Trường Ngôn mờ mịt: "Không có."

Lập tức, hắn lại chớp chớp mắt, ném mị nhãn cho Dung Chiêu.

Dung Chiêu không nói gì, mặc kệ hắn, buông rèm, trực tiếp bảo xe ngựa rời đi.

Bởi vì Trương Trường Ngôn chặn nửa con đường, lúc xe ngựa đi qua, hắn giật mình, mãnh liệt lui về phía sau, thiếu chút nữa ngã xuống đất, làm gì còn có dáng vẻ vừa rồi.

"Ai, A Chiêu đừng đi mà..."

Xe ngựa An Khánh Vương phủ đã đưa Dung Chiêu trở về phủ, bỏ hắn lại phía sau.

Ngày hôm sau.

Dung Chiêu lại "tình cờ gặp" Trương Trường Ngôn.

Thật sự rất "trùng hợp", hắn đứng trên con đường cô phải đi qua, thay quần áo mới, khí độ ngời ngời.

Vừa nhìn thấy cô, hắn lập tức nở nụ cười sáng lạn, giơ tay vẫy vẫy.

Vạt áo bay tán loạn, gãi đầu làm dáng.

Dung Chiêu mặt không chút thay đổi đi ngang qua.

Một ngày khác.

Dung Chiêu đi đến thị trường giao dịch một chuyến, đợi đến lúc đi ra, phát hiện Trương Tam đứng cách đó không xa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-650.html.]

Hôm nay hắn mặc một bộ thanh sam, không giống lần trước, thanh sam này vô cùng mỏng, không hoa quý bằng lần trước, nhưng lại lộ ra tướng tá cao ráo, anh tuấn bất phàm.

Trương Trường Ngôn phe phẩy cây quạt trên tay, trong miệng lẩm bẩm: "Quan quan sư cưu, tại hà chỉ châu..."

Dung Chiêu đi về phía hắn.

Trương Trường Ngôn:!! Dung Chiêu quả nhiên chú ý ta rồi!

Trương Trường Ngôn vui vẻ, trong mắt khó nén hưng phấn, ngữ điệu đọc thơ cũng trầm hơn, lúc Dung Chiêu đi tới, hắn vừa mới đọc xong một bài thơ. "A Chiêu, ngươi có chuyện gì muốn nói với ta sao?" Hắn khẽ mỉm cười.

Dung Chiêu gật đầu.

Ánh mắt Trương Trường Ngôn sáng lên.

Dung Chiêu mặt không chút thay đổi: "Ngươi không lạnh sao?"

Hôm nay hạ nhiệt độ, lạnh như trời đông giá rét.

Trương Trường Ngôn lại ăn mặc đơn bạc, còn phe phẩy quạt, người đi ngang qua đều phải nhìn hắn thêm vài lần, xem là tên điên nào ăn mặc như vậy đi ra ngoài.

Trương Tam ngẩn ra, vội lắc đầu: "Ta không... hít... không lạnh... hít... Hắt xì..."

Dung Chiêu: "..."

Trương Trường Ngôn: "..." Hắn che mặt, chạy trối chết....

Trà lâu.

Bùi Quan Sơn nhìn Trương Trường Ngôn: "Ngươi làm sao vậy?"

Trương Trường Ngôn bưng chén trà nóng, vừa uống vừa lắc đầu: "Không, chỉ là... hít... có chút... hít... không thoải mái..."

Bên cạnh, Trương Trường Hành không nói gì: "Hai ngày trước hắn bị phong hàn."

Bùi Thừa Quyết hiểu rõ, gật đầu,"Hai ngày trước hạ nhiệt độ, rất nhiều người đều cảm lạnh, Thái Bi Tự còn cho người nấu canh gừng phát miễn phí cho dân chúng."

Bùi Quan Sơn khẽ nhíu mày: "Cẩn vương làm?"

"Không biết." Quan Mộng Sinh nhún nhún vai,"Ít nhất hắn không có thả ra tin tức."

Mặc kệ có phải hắn làm hay không, không thả ra tin tức, vậy thì không thể tính là như vậy.

Dung Chiêu đi vào nhã gian, cao giọng nói: "Người khác cảm lạnh có thể là không cẩn thận, Trương Tam là đáng đời."

Cô vừa xuất hiện, mấy người trong nhã gian đều đứng lên, lộ ra nụ cười.

Quan Mộng Sinh: "Ai nha, ngươi rốt cuộc đến rồi."

Cô bề bộn nhiều việc, bọn họ muốn gặp cô một lần cũng không dễ dàng.

Bùi Thừa Quyết cùng Bùi Quan Sơn đồng thời kéo ghế ở giữa ra, ánh Dung Chiêu đi đến giữa bọn họ ngồi xuống, không có gì khác so với trước kia.

Bùi Thừa Quyết rót cho cô chén trà, Bùi Quan Sơn đem điểm tâm đẩy tới trước mặt cô.

Dung Chiêu gật đầu, tỏ vẻ cảm tạ.

Đối diện, Trương Trường Ngôn ủy khuất nói: "Sao có thể nói ta đáng đời chứ? Ta còn không phải là vì..."

Càng nói càng nhỏ giọng, phía sau cơ hồ không nghe thấy.

Trương Trường Hành trừng mắt liếc hắn, chỉ cảm thấy lão tam không có tiền đồ, đành phải mở miệng nói đỡ: "Dung thế tử, tam đệ ta ngu xuẩn, nhưng dáng vẻ đường đường, lại một mảnh chân tâm..."

Bùi Thừa Quyết mỉm cười: "Ở trước mặt Bùi thế tử, đừng nói Trương Tam công tử dáng vẻ đường đường."

Bùi Quan Sơn mặt không chút thay đổi: "Chỉ có ngu xuẩn là nói đúng."

Trương Trường Ngôn hung hăng trừng mắt nhìn bọn họ.

Quan Mộng Sinh ăn dưa, lúc này trừng to mắt.

Hắn nhìn Trương Trường Ngôn, lại nhìn kinh thành song kiệt, cuối cùng nhìn Dung Chiêu, lắc đầu: "Chậc chậc, thật sự là yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu."
 
Chương 650


Từ đại điện rời đi, Bùi Quan Sơn lại nhìn cô vài lần, biểu tình phức tạp: "Ngươi thật sự là nữ tử, ta ngày đó trở về còn tưởng rằng mình chưa tỉnh ngủ, hoặc là đi nhầm chỗ."

Ngẫm lại ngày đó bị dọa, bây giờ nội tâm vẫn còn chấn động.

Bất quá, cũng không hiểu sao rất cao hứng.

Dung Chiêu cười nói: "Vô luận là nam hay nữ, ta đều là ta, lúc trước vẫn tiếc nuối không thể lấy thân phận thật sự kết giao với các ngươi, sau này có thể rồi."

Bùi Quan Sơn gật đầu, lại cảm thấy có chút không được tự nhiên,"Rốt cuộc vẫn không giống nhau..."

Nam và nữ, có thể giống nhau sao?

Dung Chiêu nhìn hắn, không nói gì.

Lập tức, cô hỏi: "Ngươi đem hạt giống giao cho Hoàng thượng?"

Bùi Quan Sơn: "Ừ, Hoàng thượng đã an bài Hoàng trang trồng thử."

Đây cũng là đề nghị lúc trước của Dung Chiêu, có thể mang chút lương thực về cũng không phải chuyện xấu.

"Vậy được, ta đi trước." Dung Chiêu nói xong, khoát tay, sải bước rời đi.

Bùi Quan Sơn sửng sốt, theo bản năng đưa tay, lại có chút ngượng ngùng, đành phải đi theo sau cô cùng nhau xuất cung.

Tạm biệt Bùi Quan Sơn, trên đường về An Khánh Vương phủ, Dung Chiêu gặp Trương Trường Ngôn.

Hôm nay Trương gia tam công tử có chút kỳ quái.

Xe ngựa của hắn dừng lại cách An Khánh Vương phủ không xa, mà hắn ăn mặc thập phần hoa quý, hiện giờ đã tháng tư, thời tiết chuyển ấm, hắn lại còn mặc hoa phục mùa đông, khoác áo choàng lông nhung do Vân Dung Phường sản xuất.

Hắn một tay tựa vào giá xe, thân thể duy trì một tư thế cực kỳ đẹp mắt.

Tóc tai cũng chải chuốt gọn ghẽ chỉnh tề, đội ngọc quan xa hoa, trên tay hắn cầm một cây quạt xếp, một cỗ tư thế "phong tư trác việt".

Xe ngựa cũng bị hắn xem thành trang sức, chùi rửa bóng loáng.

Nhìn thấy Dung Chiêu, hắn tựa đầu lên nắm tay, nheo mắt, nhếch môi, chậm rãi cười nói: "A Chiêu, ta chờ ngươi đã lâu."

Thanh âm khàn khàn, trong lúc nói chuyện, ánh mắt hắn khẽ động.

Dung Chiêu ngồi trong xe ngựa, vẻ mặt cổ quái,"Mắt ngươi dính cát sao?"

Trương Trường Ngôn mờ mịt: "Không có."

Lập tức, hắn lại chớp chớp mắt, ném mị nhãn cho Dung Chiêu.

Dung Chiêu không nói gì, mặc kệ hắn, buông rèm, trực tiếp bảo xe ngựa rời đi.

Bởi vì Trương Trường Ngôn chặn nửa con đường, lúc xe ngựa đi qua, hắn giật mình, mãnh liệt lui về phía sau, thiếu chút nữa ngã xuống đất, làm gì còn có dáng vẻ vừa rồi.

"Ai, A Chiêu đừng đi mà..."

Xe ngựa An Khánh Vương phủ đã đưa Dung Chiêu trở về phủ, bỏ hắn lại phía sau.

Ngày hôm sau.

Dung Chiêu lại "tình cờ gặp" Trương Trường Ngôn.

Thật sự rất "trùng hợp", hắn đứng trên con đường cô phải đi qua, thay quần áo mới, khí độ ngời ngời.

Vừa nhìn thấy cô, hắn lập tức nở nụ cười sáng lạn, giơ tay vẫy vẫy.

Vạt áo bay tán loạn, gãi đầu làm dáng.

Dung Chiêu mặt không chút thay đổi đi ngang qua.

Một ngày khác.

Dung Chiêu đi đến thị trường giao dịch một chuyến, đợi đến lúc đi ra, phát hiện Trương Tam đứng cách đó không xa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-650.html.]

Hôm nay hắn mặc một bộ thanh sam, không giống lần trước, thanh sam này vô cùng mỏng, không hoa quý bằng lần trước, nhưng lại lộ ra tướng tá cao ráo, anh tuấn bất phàm.

Trương Trường Ngôn phe phẩy cây quạt trên tay, trong miệng lẩm bẩm: "Quan quan sư cưu, tại hà chỉ châu..."

Dung Chiêu đi về phía hắn.

Trương Trường Ngôn:!! Dung Chiêu quả nhiên chú ý ta rồi!

Trương Trường Ngôn vui vẻ, trong mắt khó nén hưng phấn, ngữ điệu đọc thơ cũng trầm hơn, lúc Dung Chiêu đi tới, hắn vừa mới đọc xong một bài thơ. "A Chiêu, ngươi có chuyện gì muốn nói với ta sao?" Hắn khẽ mỉm cười.

Dung Chiêu gật đầu.

Ánh mắt Trương Trường Ngôn sáng lên.

Dung Chiêu mặt không chút thay đổi: "Ngươi không lạnh sao?"

Hôm nay hạ nhiệt độ, lạnh như trời đông giá rét.

Trương Trường Ngôn lại ăn mặc đơn bạc, còn phe phẩy quạt, người đi ngang qua đều phải nhìn hắn thêm vài lần, xem là tên điên nào ăn mặc như vậy đi ra ngoài.

Trương Tam ngẩn ra, vội lắc đầu: "Ta không... hít... không lạnh... hít... Hắt xì..."

Dung Chiêu: "..."

Trương Trường Ngôn: "..." Hắn che mặt, chạy trối chết....

Trà lâu.

Bùi Quan Sơn nhìn Trương Trường Ngôn: "Ngươi làm sao vậy?"

Trương Trường Ngôn bưng chén trà nóng, vừa uống vừa lắc đầu: "Không, chỉ là... hít... có chút... hít... không thoải mái..."

Bên cạnh, Trương Trường Hành không nói gì: "Hai ngày trước hắn bị phong hàn."

Bùi Thừa Quyết hiểu rõ, gật đầu,"Hai ngày trước hạ nhiệt độ, rất nhiều người đều cảm lạnh, Thái Bi Tự còn cho người nấu canh gừng phát miễn phí cho dân chúng."

Bùi Quan Sơn khẽ nhíu mày: "Cẩn vương làm?"

"Không biết." Quan Mộng Sinh nhún nhún vai,"Ít nhất hắn không có thả ra tin tức."

Mặc kệ có phải hắn làm hay không, không thả ra tin tức, vậy thì không thể tính là như vậy.

Dung Chiêu đi vào nhã gian, cao giọng nói: "Người khác cảm lạnh có thể là không cẩn thận, Trương Tam là đáng đời."

Cô vừa xuất hiện, mấy người trong nhã gian đều đứng lên, lộ ra nụ cười.

Quan Mộng Sinh: "Ai nha, ngươi rốt cuộc đến rồi."

Cô bề bộn nhiều việc, bọn họ muốn gặp cô một lần cũng không dễ dàng.

Bùi Thừa Quyết cùng Bùi Quan Sơn đồng thời kéo ghế ở giữa ra, ánh Dung Chiêu đi đến giữa bọn họ ngồi xuống, không có gì khác so với trước kia.

Bùi Thừa Quyết rót cho cô chén trà, Bùi Quan Sơn đem điểm tâm đẩy tới trước mặt cô.

Dung Chiêu gật đầu, tỏ vẻ cảm tạ.

Đối diện, Trương Trường Ngôn ủy khuất nói: "Sao có thể nói ta đáng đời chứ? Ta còn không phải là vì..."

Càng nói càng nhỏ giọng, phía sau cơ hồ không nghe thấy.

Trương Trường Hành trừng mắt liếc hắn, chỉ cảm thấy lão tam không có tiền đồ, đành phải mở miệng nói đỡ: "Dung thế tử, tam đệ ta ngu xuẩn, nhưng dáng vẻ đường đường, lại một mảnh chân tâm..."

Bùi Thừa Quyết mỉm cười: "Ở trước mặt Bùi thế tử, đừng nói Trương Tam công tử dáng vẻ đường đường."

Bùi Quan Sơn mặt không chút thay đổi: "Chỉ có ngu xuẩn là nói đúng."

Trương Trường Ngôn hung hăng trừng mắt nhìn bọn họ.

Quan Mộng Sinh ăn dưa, lúc này trừng to mắt.

Hắn nhìn Trương Trường Ngôn, lại nhìn kinh thành song kiệt, cuối cùng nhìn Dung Chiêu, lắc đầu: "Chậc chậc, thật sự là yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu."
 
Chương 650


Từ đại điện rời đi, Bùi Quan Sơn lại nhìn cô vài lần, biểu tình phức tạp: "Ngươi thật sự là nữ tử, ta ngày đó trở về còn tưởng rằng mình chưa tỉnh ngủ, hoặc là đi nhầm chỗ."

Ngẫm lại ngày đó bị dọa, bây giờ nội tâm vẫn còn chấn động.

Bất quá, cũng không hiểu sao rất cao hứng.

Dung Chiêu cười nói: "Vô luận là nam hay nữ, ta đều là ta, lúc trước vẫn tiếc nuối không thể lấy thân phận thật sự kết giao với các ngươi, sau này có thể rồi."

Bùi Quan Sơn gật đầu, lại cảm thấy có chút không được tự nhiên,"Rốt cuộc vẫn không giống nhau..."

Nam và nữ, có thể giống nhau sao?

Dung Chiêu nhìn hắn, không nói gì.

Lập tức, cô hỏi: "Ngươi đem hạt giống giao cho Hoàng thượng?"

Bùi Quan Sơn: "Ừ, Hoàng thượng đã an bài Hoàng trang trồng thử."

Đây cũng là đề nghị lúc trước của Dung Chiêu, có thể mang chút lương thực về cũng không phải chuyện xấu.

"Vậy được, ta đi trước." Dung Chiêu nói xong, khoát tay, sải bước rời đi.

Bùi Quan Sơn sửng sốt, theo bản năng đưa tay, lại có chút ngượng ngùng, đành phải đi theo sau cô cùng nhau xuất cung.

Tạm biệt Bùi Quan Sơn, trên đường về An Khánh Vương phủ, Dung Chiêu gặp Trương Trường Ngôn.

Hôm nay Trương gia tam công tử có chút kỳ quái.

Xe ngựa của hắn dừng lại cách An Khánh Vương phủ không xa, mà hắn ăn mặc thập phần hoa quý, hiện giờ đã tháng tư, thời tiết chuyển ấm, hắn lại còn mặc hoa phục mùa đông, khoác áo choàng lông nhung do Vân Dung Phường sản xuất.

Hắn một tay tựa vào giá xe, thân thể duy trì một tư thế cực kỳ đẹp mắt.

Tóc tai cũng chải chuốt gọn ghẽ chỉnh tề, đội ngọc quan xa hoa, trên tay hắn cầm một cây quạt xếp, một cỗ tư thế "phong tư trác việt".

Xe ngựa cũng bị hắn xem thành trang sức, chùi rửa bóng loáng.

Nhìn thấy Dung Chiêu, hắn tựa đầu lên nắm tay, nheo mắt, nhếch môi, chậm rãi cười nói: "A Chiêu, ta chờ ngươi đã lâu."

Thanh âm khàn khàn, trong lúc nói chuyện, ánh mắt hắn khẽ động.

Dung Chiêu ngồi trong xe ngựa, vẻ mặt cổ quái,"Mắt ngươi dính cát sao?"

Trương Trường Ngôn mờ mịt: "Không có."

Lập tức, hắn lại chớp chớp mắt, ném mị nhãn cho Dung Chiêu.

Dung Chiêu không nói gì, mặc kệ hắn, buông rèm, trực tiếp bảo xe ngựa rời đi.

Bởi vì Trương Trường Ngôn chặn nửa con đường, lúc xe ngựa đi qua, hắn giật mình, mãnh liệt lui về phía sau, thiếu chút nữa ngã xuống đất, làm gì còn có dáng vẻ vừa rồi.

"Ai, A Chiêu đừng đi mà..."

Xe ngựa An Khánh Vương phủ đã đưa Dung Chiêu trở về phủ, bỏ hắn lại phía sau.

Ngày hôm sau.

Dung Chiêu lại "tình cờ gặp" Trương Trường Ngôn.

Thật sự rất "trùng hợp", hắn đứng trên con đường cô phải đi qua, thay quần áo mới, khí độ ngời ngời.

Vừa nhìn thấy cô, hắn lập tức nở nụ cười sáng lạn, giơ tay vẫy vẫy.

Vạt áo bay tán loạn, gãi đầu làm dáng.

Dung Chiêu mặt không chút thay đổi đi ngang qua.

Một ngày khác.

Dung Chiêu đi đến thị trường giao dịch một chuyến, đợi đến lúc đi ra, phát hiện Trương Tam đứng cách đó không xa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-650.html.]

Hôm nay hắn mặc một bộ thanh sam, không giống lần trước, thanh sam này vô cùng mỏng, không hoa quý bằng lần trước, nhưng lại lộ ra tướng tá cao ráo, anh tuấn bất phàm.

Trương Trường Ngôn phe phẩy cây quạt trên tay, trong miệng lẩm bẩm: "Quan quan sư cưu, tại hà chỉ châu..."

Dung Chiêu đi về phía hắn.

Trương Trường Ngôn:!! Dung Chiêu quả nhiên chú ý ta rồi!

Trương Trường Ngôn vui vẻ, trong mắt khó nén hưng phấn, ngữ điệu đọc thơ cũng trầm hơn, lúc Dung Chiêu đi tới, hắn vừa mới đọc xong một bài thơ. "A Chiêu, ngươi có chuyện gì muốn nói với ta sao?" Hắn khẽ mỉm cười.

Dung Chiêu gật đầu.

Ánh mắt Trương Trường Ngôn sáng lên.

Dung Chiêu mặt không chút thay đổi: "Ngươi không lạnh sao?"

Hôm nay hạ nhiệt độ, lạnh như trời đông giá rét.

Trương Trường Ngôn lại ăn mặc đơn bạc, còn phe phẩy quạt, người đi ngang qua đều phải nhìn hắn thêm vài lần, xem là tên điên nào ăn mặc như vậy đi ra ngoài.

Trương Tam ngẩn ra, vội lắc đầu: "Ta không... hít... không lạnh... hít... Hắt xì..."

Dung Chiêu: "..."

Trương Trường Ngôn: "..." Hắn che mặt, chạy trối chết....

Trà lâu.

Bùi Quan Sơn nhìn Trương Trường Ngôn: "Ngươi làm sao vậy?"

Trương Trường Ngôn bưng chén trà nóng, vừa uống vừa lắc đầu: "Không, chỉ là... hít... có chút... hít... không thoải mái..."

Bên cạnh, Trương Trường Hành không nói gì: "Hai ngày trước hắn bị phong hàn."

Bùi Thừa Quyết hiểu rõ, gật đầu,"Hai ngày trước hạ nhiệt độ, rất nhiều người đều cảm lạnh, Thái Bi Tự còn cho người nấu canh gừng phát miễn phí cho dân chúng."

Bùi Quan Sơn khẽ nhíu mày: "Cẩn vương làm?"

"Không biết." Quan Mộng Sinh nhún nhún vai,"Ít nhất hắn không có thả ra tin tức."

Mặc kệ có phải hắn làm hay không, không thả ra tin tức, vậy thì không thể tính là như vậy.

Dung Chiêu đi vào nhã gian, cao giọng nói: "Người khác cảm lạnh có thể là không cẩn thận, Trương Tam là đáng đời."

Cô vừa xuất hiện, mấy người trong nhã gian đều đứng lên, lộ ra nụ cười.

Quan Mộng Sinh: "Ai nha, ngươi rốt cuộc đến rồi."

Cô bề bộn nhiều việc, bọn họ muốn gặp cô một lần cũng không dễ dàng.

Bùi Thừa Quyết cùng Bùi Quan Sơn đồng thời kéo ghế ở giữa ra, ánh Dung Chiêu đi đến giữa bọn họ ngồi xuống, không có gì khác so với trước kia.

Bùi Thừa Quyết rót cho cô chén trà, Bùi Quan Sơn đem điểm tâm đẩy tới trước mặt cô.

Dung Chiêu gật đầu, tỏ vẻ cảm tạ.

Đối diện, Trương Trường Ngôn ủy khuất nói: "Sao có thể nói ta đáng đời chứ? Ta còn không phải là vì..."

Càng nói càng nhỏ giọng, phía sau cơ hồ không nghe thấy.

Trương Trường Hành trừng mắt liếc hắn, chỉ cảm thấy lão tam không có tiền đồ, đành phải mở miệng nói đỡ: "Dung thế tử, tam đệ ta ngu xuẩn, nhưng dáng vẻ đường đường, lại một mảnh chân tâm..."

Bùi Thừa Quyết mỉm cười: "Ở trước mặt Bùi thế tử, đừng nói Trương Tam công tử dáng vẻ đường đường."

Bùi Quan Sơn mặt không chút thay đổi: "Chỉ có ngu xuẩn là nói đúng."

Trương Trường Ngôn hung hăng trừng mắt nhìn bọn họ.

Quan Mộng Sinh ăn dưa, lúc này trừng to mắt.

Hắn nhìn Trương Trường Ngôn, lại nhìn kinh thành song kiệt, cuối cùng nhìn Dung Chiêu, lắc đầu: "Chậc chậc, thật sự là yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu."
 
Chương 651


Trước kia Dung Chiêu là "nam tử", bọn họ liền tranh ai có quan hệ tốt nhất với cô, có điều cũng không rõ ràng.

Hôm nay Dung Chiêu là nữ tử, những người này thật sự muốn đánh vỡ đầu.

Mấy người ở đây đều là người quen, hắn nói chuyện cũng tương đối tùy ý.

Quan Mộng Sinh năm ngoái đã thành thân, Dung Chiêu xuất sắc, nhưng hắn và Trương Nhị đều có thê tử, Trương Nhị phụ trách trợ lực cho Trương Tam, Quan Mộng Sinh phụ trách ăn dưa.

Nghe vậy, hai tai Trương Trường Ngôn ửng đỏ, mắt nhìn Dung Chiêu.

Dung Chiêu bất đắc dĩ lắc đầu, thở dài: "Đừng quậy nữa, người bên ngoài thế nào không quan trọng, ta không quan tâm, nhưng các ngươi đừng làm những trò này, càng đừng lấy lòng ta, ta không có dự định thành thân."

Không chỉ bọn họ, gần đây cô đi đâu cũng có thể gặp được người lấy lòng.

Dung Chiêu phiền không chịu nổi.

Ba người ngẩn ra.

Bùi Thừa Quyết khẽ nhíu mày: "Vì sao?"

Dung Chiêu khoát tay: "Thứ nhất là ta không có hứng thú thành thân, thứ hai là Hoàng thượng cùng mấy vị hoàng tử đều sẽ không nhìn ta thành thân."

Trương Trường Ngôn có chút nóng nảy, ngồi thẳng người,"Ngươi có biết ngươi bây giờ gặp phải cục diện gì không?"

Bùi Quan Sơn cũng nhìn cô, phụ họa: "A Chiêu, nếu tương lai có tân quân, kỳ nữ như ngươi, tân quân tất sẽ..."

Câu sau hắn không nói, nhưng tất cả mọi người đều hiểu.

Dung Chiêu gật đầu: "Ta biết, cho nên các ngươi cảm thấy ta nên sớm thành thân, tránh cho tương lai bị tân quân đưa vào hậu cung?"

Mấy người không nói gì, nhưng hiển nhiên là ý này.

Sáu người ở đây cùng nhau trải qua không ít chuyện, nói đến những chuyện này, cũng không có bao nhiêu cố ky.

Bọn họ vẫn có lòng tin với đối phương. Dung Chiêu bưng chén trà lên uống một ngụm, cười khẽ: "Ta không thích bị uy hiếp, cũng không thích bị ép lựa chọn, nhất là chuyện thành thân. Nếu ta không muốn, sẽ không có bất luận kẻ nào có thể uy hiếp, bức bách được ta."

"Ngay cả Hoàng thượng cũng không được?" Trương Trường Hành hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-651.html.]

"Không được, bất luận kẻ nào cũng không được." Dung Chiêu vẻ mặt bình tĩnh,"Dưới tay Hoàng thượng, ta còn có chút tự do, nếu tân đế đăng cơ, ta cũng nhất định phải tự do."

Không ai có thể tước đoạt tự do và lựa chọn của cô, cô vĩnh viễn là chính mình, là Dung Chiêu.

Cô thản nhiên nhìn mặt bàn, nhưng ánh mắt nghiêm túc đến cực điểm.

Mấy người đều có chút trầm mặc.

Dung Chiêu có thể làm được sao?

Cô tựa hồ không có chuyện gì không làm được, tam phẩm nữ quan đều làm, còn có cái gì không làm được?

Trương Trường Ngôn kinh ngạc nhìn cô.

Rõ ràng bị cô cự tuyệt, nhưng cô kiên định như vậy, bình tĩnh như vậy, cùng với vẻ ngoài nhu hòa không che giấu được sắc bén, vẫn làm cho tim hắn không nhịn được đập nhanh hơn.

Bùi Quan Sơn bưng chén trà lên, nhẹ giọng nói: "Được rồi, ngươi muốn thế nào cũng được, chúng ta tận lực không gây thêm phiền toái cho ngươi."

Con đường Dung Chiêu đi vốn là phiền toái không ngừng, bọn họ làm sao nhẫn tâm lại cho cô phiền toái cùng gánh nặng?

Bùi Thừa Quyết trong mắt giảo hoạt, cười nói,"Vậy A Chiêu tương lai nếu muốn thành thân, suy nghĩ ta đầu tiên đi, ta bộ dạng không tệ, tài học cũng có chút, càng là si tâm một mảnh..."

Trương Trường Ngôn thiếu chút nữa nhảy dựng lên, lớn tiếng đáp trả: "Này này, ngươi làm gì vậy, cho dù suy nghĩ cũng là suy nghĩ ta!"

"Ngươi?"

"Ta làm sao, ta có chỗ nào không tốt?"

"Ngươi tốt chỗ nào?"...

Trong nhã gian ồn ào, vô cùng náo nhiệt.

Dung Chiêu cùng Bùi Quan Sơn chạm cốc, nhẹ nhàng cười, mặt mày thả lỏng, vẻ mặt thích ý.

Bọn họ lại nói một lúc, đề tài chuyển tới chuyện triều đình. Quan Mộng Sinh hạ giọng: "Các ngươi đều là người đáng tin cậy, ta cho các ngươi biết một tin tức, Hoàng thượng đốc thúc, cha ta bên kia đã có manh mối rồi."

Là nói chuyện thông đồng với địch, tiết lộ thuốc nổ.

Bùi Quan Sơn nhíu mày: "Nhiều tháng như vậy cũng không tra được, hiện tại tra được liệu có phải là thật? Hay là kết quả tranh đấu của các thế lực hoàng tử?"
 
Chương 651


Trước kia Dung Chiêu là "nam tử", bọn họ liền tranh ai có quan hệ tốt nhất với cô, có điều cũng không rõ ràng.

Hôm nay Dung Chiêu là nữ tử, những người này thật sự muốn đánh vỡ đầu.

Mấy người ở đây đều là người quen, hắn nói chuyện cũng tương đối tùy ý.

Quan Mộng Sinh năm ngoái đã thành thân, Dung Chiêu xuất sắc, nhưng hắn và Trương Nhị đều có thê tử, Trương Nhị phụ trách trợ lực cho Trương Tam, Quan Mộng Sinh phụ trách ăn dưa.

Nghe vậy, hai tai Trương Trường Ngôn ửng đỏ, mắt nhìn Dung Chiêu.

Dung Chiêu bất đắc dĩ lắc đầu, thở dài: "Đừng quậy nữa, người bên ngoài thế nào không quan trọng, ta không quan tâm, nhưng các ngươi đừng làm những trò này, càng đừng lấy lòng ta, ta không có dự định thành thân."

Không chỉ bọn họ, gần đây cô đi đâu cũng có thể gặp được người lấy lòng.

Dung Chiêu phiền không chịu nổi.

Ba người ngẩn ra.

Bùi Thừa Quyết khẽ nhíu mày: "Vì sao?"

Dung Chiêu khoát tay: "Thứ nhất là ta không có hứng thú thành thân, thứ hai là Hoàng thượng cùng mấy vị hoàng tử đều sẽ không nhìn ta thành thân."

Trương Trường Ngôn có chút nóng nảy, ngồi thẳng người,"Ngươi có biết ngươi bây giờ gặp phải cục diện gì không?"

Bùi Quan Sơn cũng nhìn cô, phụ họa: "A Chiêu, nếu tương lai có tân quân, kỳ nữ như ngươi, tân quân tất sẽ..."

Câu sau hắn không nói, nhưng tất cả mọi người đều hiểu.

Dung Chiêu gật đầu: "Ta biết, cho nên các ngươi cảm thấy ta nên sớm thành thân, tránh cho tương lai bị tân quân đưa vào hậu cung?"

Mấy người không nói gì, nhưng hiển nhiên là ý này.

Sáu người ở đây cùng nhau trải qua không ít chuyện, nói đến những chuyện này, cũng không có bao nhiêu cố ky.

Bọn họ vẫn có lòng tin với đối phương. Dung Chiêu bưng chén trà lên uống một ngụm, cười khẽ: "Ta không thích bị uy hiếp, cũng không thích bị ép lựa chọn, nhất là chuyện thành thân. Nếu ta không muốn, sẽ không có bất luận kẻ nào có thể uy hiếp, bức bách được ta."

"Ngay cả Hoàng thượng cũng không được?" Trương Trường Hành hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-651.html.]

"Không được, bất luận kẻ nào cũng không được." Dung Chiêu vẻ mặt bình tĩnh,"Dưới tay Hoàng thượng, ta còn có chút tự do, nếu tân đế đăng cơ, ta cũng nhất định phải tự do."

Không ai có thể tước đoạt tự do và lựa chọn của cô, cô vĩnh viễn là chính mình, là Dung Chiêu.

Cô thản nhiên nhìn mặt bàn, nhưng ánh mắt nghiêm túc đến cực điểm.

Mấy người đều có chút trầm mặc.

Dung Chiêu có thể làm được sao?

Cô tựa hồ không có chuyện gì không làm được, tam phẩm nữ quan đều làm, còn có cái gì không làm được?

Trương Trường Ngôn kinh ngạc nhìn cô.

Rõ ràng bị cô cự tuyệt, nhưng cô kiên định như vậy, bình tĩnh như vậy, cùng với vẻ ngoài nhu hòa không che giấu được sắc bén, vẫn làm cho tim hắn không nhịn được đập nhanh hơn.

Bùi Quan Sơn bưng chén trà lên, nhẹ giọng nói: "Được rồi, ngươi muốn thế nào cũng được, chúng ta tận lực không gây thêm phiền toái cho ngươi."

Con đường Dung Chiêu đi vốn là phiền toái không ngừng, bọn họ làm sao nhẫn tâm lại cho cô phiền toái cùng gánh nặng?

Bùi Thừa Quyết trong mắt giảo hoạt, cười nói,"Vậy A Chiêu tương lai nếu muốn thành thân, suy nghĩ ta đầu tiên đi, ta bộ dạng không tệ, tài học cũng có chút, càng là si tâm một mảnh..."

Trương Trường Ngôn thiếu chút nữa nhảy dựng lên, lớn tiếng đáp trả: "Này này, ngươi làm gì vậy, cho dù suy nghĩ cũng là suy nghĩ ta!"

"Ngươi?"

"Ta làm sao, ta có chỗ nào không tốt?"

"Ngươi tốt chỗ nào?"...

Trong nhã gian ồn ào, vô cùng náo nhiệt.

Dung Chiêu cùng Bùi Quan Sơn chạm cốc, nhẹ nhàng cười, mặt mày thả lỏng, vẻ mặt thích ý.

Bọn họ lại nói một lúc, đề tài chuyển tới chuyện triều đình. Quan Mộng Sinh hạ giọng: "Các ngươi đều là người đáng tin cậy, ta cho các ngươi biết một tin tức, Hoàng thượng đốc thúc, cha ta bên kia đã có manh mối rồi."

Là nói chuyện thông đồng với địch, tiết lộ thuốc nổ.

Bùi Quan Sơn nhíu mày: "Nhiều tháng như vậy cũng không tra được, hiện tại tra được liệu có phải là thật? Hay là kết quả tranh đấu của các thế lực hoàng tử?"
 
Chương 651


Trước kia Dung Chiêu là "nam tử", bọn họ liền tranh ai có quan hệ tốt nhất với cô, có điều cũng không rõ ràng.

Hôm nay Dung Chiêu là nữ tử, những người này thật sự muốn đánh vỡ đầu.

Mấy người ở đây đều là người quen, hắn nói chuyện cũng tương đối tùy ý.

Quan Mộng Sinh năm ngoái đã thành thân, Dung Chiêu xuất sắc, nhưng hắn và Trương Nhị đều có thê tử, Trương Nhị phụ trách trợ lực cho Trương Tam, Quan Mộng Sinh phụ trách ăn dưa.

Nghe vậy, hai tai Trương Trường Ngôn ửng đỏ, mắt nhìn Dung Chiêu.

Dung Chiêu bất đắc dĩ lắc đầu, thở dài: "Đừng quậy nữa, người bên ngoài thế nào không quan trọng, ta không quan tâm, nhưng các ngươi đừng làm những trò này, càng đừng lấy lòng ta, ta không có dự định thành thân."

Không chỉ bọn họ, gần đây cô đi đâu cũng có thể gặp được người lấy lòng.

Dung Chiêu phiền không chịu nổi.

Ba người ngẩn ra.

Bùi Thừa Quyết khẽ nhíu mày: "Vì sao?"

Dung Chiêu khoát tay: "Thứ nhất là ta không có hứng thú thành thân, thứ hai là Hoàng thượng cùng mấy vị hoàng tử đều sẽ không nhìn ta thành thân."

Trương Trường Ngôn có chút nóng nảy, ngồi thẳng người,"Ngươi có biết ngươi bây giờ gặp phải cục diện gì không?"

Bùi Quan Sơn cũng nhìn cô, phụ họa: "A Chiêu, nếu tương lai có tân quân, kỳ nữ như ngươi, tân quân tất sẽ..."

Câu sau hắn không nói, nhưng tất cả mọi người đều hiểu.

Dung Chiêu gật đầu: "Ta biết, cho nên các ngươi cảm thấy ta nên sớm thành thân, tránh cho tương lai bị tân quân đưa vào hậu cung?"

Mấy người không nói gì, nhưng hiển nhiên là ý này.

Sáu người ở đây cùng nhau trải qua không ít chuyện, nói đến những chuyện này, cũng không có bao nhiêu cố ky.

Bọn họ vẫn có lòng tin với đối phương. Dung Chiêu bưng chén trà lên uống một ngụm, cười khẽ: "Ta không thích bị uy hiếp, cũng không thích bị ép lựa chọn, nhất là chuyện thành thân. Nếu ta không muốn, sẽ không có bất luận kẻ nào có thể uy hiếp, bức bách được ta."

"Ngay cả Hoàng thượng cũng không được?" Trương Trường Hành hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-651.html.]

"Không được, bất luận kẻ nào cũng không được." Dung Chiêu vẻ mặt bình tĩnh,"Dưới tay Hoàng thượng, ta còn có chút tự do, nếu tân đế đăng cơ, ta cũng nhất định phải tự do."

Không ai có thể tước đoạt tự do và lựa chọn của cô, cô vĩnh viễn là chính mình, là Dung Chiêu.

Cô thản nhiên nhìn mặt bàn, nhưng ánh mắt nghiêm túc đến cực điểm.

Mấy người đều có chút trầm mặc.

Dung Chiêu có thể làm được sao?

Cô tựa hồ không có chuyện gì không làm được, tam phẩm nữ quan đều làm, còn có cái gì không làm được?

Trương Trường Ngôn kinh ngạc nhìn cô.

Rõ ràng bị cô cự tuyệt, nhưng cô kiên định như vậy, bình tĩnh như vậy, cùng với vẻ ngoài nhu hòa không che giấu được sắc bén, vẫn làm cho tim hắn không nhịn được đập nhanh hơn.

Bùi Quan Sơn bưng chén trà lên, nhẹ giọng nói: "Được rồi, ngươi muốn thế nào cũng được, chúng ta tận lực không gây thêm phiền toái cho ngươi."

Con đường Dung Chiêu đi vốn là phiền toái không ngừng, bọn họ làm sao nhẫn tâm lại cho cô phiền toái cùng gánh nặng?

Bùi Thừa Quyết trong mắt giảo hoạt, cười nói,"Vậy A Chiêu tương lai nếu muốn thành thân, suy nghĩ ta đầu tiên đi, ta bộ dạng không tệ, tài học cũng có chút, càng là si tâm một mảnh..."

Trương Trường Ngôn thiếu chút nữa nhảy dựng lên, lớn tiếng đáp trả: "Này này, ngươi làm gì vậy, cho dù suy nghĩ cũng là suy nghĩ ta!"

"Ngươi?"

"Ta làm sao, ta có chỗ nào không tốt?"

"Ngươi tốt chỗ nào?"...

Trong nhã gian ồn ào, vô cùng náo nhiệt.

Dung Chiêu cùng Bùi Quan Sơn chạm cốc, nhẹ nhàng cười, mặt mày thả lỏng, vẻ mặt thích ý.

Bọn họ lại nói một lúc, đề tài chuyển tới chuyện triều đình. Quan Mộng Sinh hạ giọng: "Các ngươi đều là người đáng tin cậy, ta cho các ngươi biết một tin tức, Hoàng thượng đốc thúc, cha ta bên kia đã có manh mối rồi."

Là nói chuyện thông đồng với địch, tiết lộ thuốc nổ.

Bùi Quan Sơn nhíu mày: "Nhiều tháng như vậy cũng không tra được, hiện tại tra được liệu có phải là thật? Hay là kết quả tranh đấu của các thế lực hoàng tử?"
 
Chương 652


Gần đây bắt được không ít người, đều là kết quả của thế lực phân tranh.

Vẻ mặt Quan Mộng Sinh càng thêm nghiêm túc,"Người lần trước bắt là do các thế lực cấu xé, lần này có thể là thật, Hoàng thượng muốn kết quả, phụ thân ta dốc sức điều tra, còn có Cẩn vương ở Công bộ phối hợp, mới có thể xuyên qua tầng tầng bí mật, lấy ra được manh mối đã bị tiêu hủy, không nhất định là chủ mưu, nhưng nhất định có liên quan đến chuyện tiết lộ thuốc nổ..."

Trương Trường Ngôn: "Vậy cũng liên quan đến chúng ta?"

Trương Trường Hành lắc đầu: "Không liên quan, nhưng... lại sắp biến thiên rồi."

Trong triều loạn tượng, làm sao có thể không ảnh hưởng đến bọn họ?

Hiện giờ người ở đây, chỉ có Trương Trường Ngôn không vào triều làm quan.

Dung Chiêu không nói gì, hơi cụp mắt.

Đúng là sắp biến thiên rồi, cô thường xuyên ra vào cung mới biết được, gần đây thái y chạy vào trong cung rất nhiều.

Vĩnh Minh Đế là Hoàng đế không chịu để lộ yếu điểm, nhưng dấu vết nhiều, luôn có lúc bị phát hiện.

Cô có thể biết, hoàng tử cùng hoàng tôn cũng có thể biết.

Ngày hôm đó vừa nói chuyện này không liên quan đến bọn họ.

Ngày 5 tháng 4, Bùi Thừa Quyết bị Đại Lý Tự bắt xuống đại lao.

Người tiết lộ thuốc nổ của Công bộ là Bùi Thừa Quyết....

Tin tức vừa ra, cả triều đều kinh hãi.

Bùi Thừa Quyết là được Vĩnh Minh Đế đặt vào Công bộ, mà Công bộ là địa bàn của Cẩn vương, ngày hôm sau hắn bị bắt, trên triểu gần như ầm ï lật trời.

Tam hoàng tử đảng cùng Ngũ hoàng tử đảng điên cuồng giẫm lên Nhị hoàng tử đảng, mượn Bùi Thừa Quyết công kích Lộc vương.

Dù sao, Bùi Thừa Quyết đến từ Vinh thân vương phủ, mà Vinh thân vương phủ là thế lực của Nhị hoàng tử.

Đảng Lộc vương và Vinh thân vương thì tranh luận theo lý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-652.html.]

"Bùi Thừa Quyết không có khả năng làm việc này, hắn mới vào Công bộ không lâu, căn cơ còn nông, làm sao có thể là người tiết lộ thuốc nổ? Huống hồ, Bùi Thừa Quyết đại nhân thông địch bán nước là vì cái gì?"

"Đúng, Công bộ trước sau là Cẩn vương phụ trách, ai biết có phải Cẩn vương bảo Bùi đại nhân gánh tội hay không?"

"Thần cho rằng chuyện này có vấn đề, cần phải điều tra lại!"

"Có vấn đề hay không, thẩm vấn một chút không phải sẽ biết sao?"

"Sau khi Bùi Thừa Quyết vào Công bộ, thuốc nổ bị tiết lộ, rất có khả năng là hắn."

"Bùi Thừa Quyết quả thật không cần thiết thông địch, nhưng ai biết có phải sau lưng có người sai khiến, ý đồ thương tổn An vương, khiến cho chiến sự biên quan bất lợi?"...

Trên triều, ầm ï long trời lở đất.

Vĩnh Minh Đế trầm mặt hạ chỉ: "Thẩm."

Hôm nay Dung Chiêu không tới tham gia tiểu triều hội, nhưng tối hôm qua cô đã nhận được tin tức đầu tiên.

Trà lâu.

Trương Trường Ngôn không thể tin: "Sao lại là hắn?"

Bùi Quan Sơn nhíu mày, hắn cùng Bùi Thừa Quyết luôn đối nghịch, nhưng lúc này lại nói: "Bùi Thừa Quyết tâm cơ rất sâu, làm việc cũng rất không từ thủ đoạn, nhưng hắn sẽ không thông địch bán nước."

Đây là sự tự tin và kiêu ngạo của kinh thành song kiệt.

Quan Mộng Sinh mím môi,"Chuyện này là cha ta cùng Cẩn vương liên thủ điều tra, từ tin tức trước mắt mà nói, quả thật chỉ hướng Bùi Thừa Quyết, cha ta cũng rất kinh ngạc."

Dung Chiêu nhíu mày hỏi: "Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Chi tiết?"

Quan Mộng Sinh lắc đầu,"Ta không biết chỉ tiết, những chuyện này cha ta sẽ không nói cho ta biết."

Hắn trầm mặc một lát, hạ giọng: "Nhưng bọn họ tra được người này rất không dễ dàng, manh mối đã hoàn toàn bị tiêu hủy, cha ta còn muốn từ bỏ, là Cẩn vương cắn c.h.ế.t muốn tra, hơn nữa còn tra xét từng chút, mất hai tháng, cuối cùng mới bắt được một chút manh mối hữu dụng, người nọ làm việc rất cẩn thận, cho dù không xóa đi manh mối, cũng sẽ không dễ dàng tìm ra, cho nên lại mất hai tháng..."

"Khó như vậy, làm sao đảm bảo người cuối cùng bị bắt là thật?" Bùi Quan Sơn vẫn nhíu mày.
 
Chương 652


Gần đây bắt được không ít người, đều là kết quả của thế lực phân tranh.

Vẻ mặt Quan Mộng Sinh càng thêm nghiêm túc,"Người lần trước bắt là do các thế lực cấu xé, lần này có thể là thật, Hoàng thượng muốn kết quả, phụ thân ta dốc sức điều tra, còn có Cẩn vương ở Công bộ phối hợp, mới có thể xuyên qua tầng tầng bí mật, lấy ra được manh mối đã bị tiêu hủy, không nhất định là chủ mưu, nhưng nhất định có liên quan đến chuyện tiết lộ thuốc nổ..."

Trương Trường Ngôn: "Vậy cũng liên quan đến chúng ta?"

Trương Trường Hành lắc đầu: "Không liên quan, nhưng... lại sắp biến thiên rồi."

Trong triều loạn tượng, làm sao có thể không ảnh hưởng đến bọn họ?

Hiện giờ người ở đây, chỉ có Trương Trường Ngôn không vào triều làm quan.

Dung Chiêu không nói gì, hơi cụp mắt.

Đúng là sắp biến thiên rồi, cô thường xuyên ra vào cung mới biết được, gần đây thái y chạy vào trong cung rất nhiều.

Vĩnh Minh Đế là Hoàng đế không chịu để lộ yếu điểm, nhưng dấu vết nhiều, luôn có lúc bị phát hiện.

Cô có thể biết, hoàng tử cùng hoàng tôn cũng có thể biết.

Ngày hôm đó vừa nói chuyện này không liên quan đến bọn họ.

Ngày 5 tháng 4, Bùi Thừa Quyết bị Đại Lý Tự bắt xuống đại lao.

Người tiết lộ thuốc nổ của Công bộ là Bùi Thừa Quyết....

Tin tức vừa ra, cả triều đều kinh hãi.

Bùi Thừa Quyết là được Vĩnh Minh Đế đặt vào Công bộ, mà Công bộ là địa bàn của Cẩn vương, ngày hôm sau hắn bị bắt, trên triểu gần như ầm ï lật trời.

Tam hoàng tử đảng cùng Ngũ hoàng tử đảng điên cuồng giẫm lên Nhị hoàng tử đảng, mượn Bùi Thừa Quyết công kích Lộc vương.

Dù sao, Bùi Thừa Quyết đến từ Vinh thân vương phủ, mà Vinh thân vương phủ là thế lực của Nhị hoàng tử.

Đảng Lộc vương và Vinh thân vương thì tranh luận theo lý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-652.html.]

"Bùi Thừa Quyết không có khả năng làm việc này, hắn mới vào Công bộ không lâu, căn cơ còn nông, làm sao có thể là người tiết lộ thuốc nổ? Huống hồ, Bùi Thừa Quyết đại nhân thông địch bán nước là vì cái gì?"

"Đúng, Công bộ trước sau là Cẩn vương phụ trách, ai biết có phải Cẩn vương bảo Bùi đại nhân gánh tội hay không?"

"Thần cho rằng chuyện này có vấn đề, cần phải điều tra lại!"

"Có vấn đề hay không, thẩm vấn một chút không phải sẽ biết sao?"

"Sau khi Bùi Thừa Quyết vào Công bộ, thuốc nổ bị tiết lộ, rất có khả năng là hắn."

"Bùi Thừa Quyết quả thật không cần thiết thông địch, nhưng ai biết có phải sau lưng có người sai khiến, ý đồ thương tổn An vương, khiến cho chiến sự biên quan bất lợi?"...

Trên triều, ầm ï long trời lở đất.

Vĩnh Minh Đế trầm mặt hạ chỉ: "Thẩm."

Hôm nay Dung Chiêu không tới tham gia tiểu triều hội, nhưng tối hôm qua cô đã nhận được tin tức đầu tiên.

Trà lâu.

Trương Trường Ngôn không thể tin: "Sao lại là hắn?"

Bùi Quan Sơn nhíu mày, hắn cùng Bùi Thừa Quyết luôn đối nghịch, nhưng lúc này lại nói: "Bùi Thừa Quyết tâm cơ rất sâu, làm việc cũng rất không từ thủ đoạn, nhưng hắn sẽ không thông địch bán nước."

Đây là sự tự tin và kiêu ngạo của kinh thành song kiệt.

Quan Mộng Sinh mím môi,"Chuyện này là cha ta cùng Cẩn vương liên thủ điều tra, từ tin tức trước mắt mà nói, quả thật chỉ hướng Bùi Thừa Quyết, cha ta cũng rất kinh ngạc."

Dung Chiêu nhíu mày hỏi: "Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Chi tiết?"

Quan Mộng Sinh lắc đầu,"Ta không biết chỉ tiết, những chuyện này cha ta sẽ không nói cho ta biết."

Hắn trầm mặc một lát, hạ giọng: "Nhưng bọn họ tra được người này rất không dễ dàng, manh mối đã hoàn toàn bị tiêu hủy, cha ta còn muốn từ bỏ, là Cẩn vương cắn c.h.ế.t muốn tra, hơn nữa còn tra xét từng chút, mất hai tháng, cuối cùng mới bắt được một chút manh mối hữu dụng, người nọ làm việc rất cẩn thận, cho dù không xóa đi manh mối, cũng sẽ không dễ dàng tìm ra, cho nên lại mất hai tháng..."

"Khó như vậy, làm sao đảm bảo người cuối cùng bị bắt là thật?" Bùi Quan Sơn vẫn nhíu mày.
 
Chương 652


Gần đây bắt được không ít người, đều là kết quả của thế lực phân tranh.

Vẻ mặt Quan Mộng Sinh càng thêm nghiêm túc,"Người lần trước bắt là do các thế lực cấu xé, lần này có thể là thật, Hoàng thượng muốn kết quả, phụ thân ta dốc sức điều tra, còn có Cẩn vương ở Công bộ phối hợp, mới có thể xuyên qua tầng tầng bí mật, lấy ra được manh mối đã bị tiêu hủy, không nhất định là chủ mưu, nhưng nhất định có liên quan đến chuyện tiết lộ thuốc nổ..."

Trương Trường Ngôn: "Vậy cũng liên quan đến chúng ta?"

Trương Trường Hành lắc đầu: "Không liên quan, nhưng... lại sắp biến thiên rồi."

Trong triều loạn tượng, làm sao có thể không ảnh hưởng đến bọn họ?

Hiện giờ người ở đây, chỉ có Trương Trường Ngôn không vào triều làm quan.

Dung Chiêu không nói gì, hơi cụp mắt.

Đúng là sắp biến thiên rồi, cô thường xuyên ra vào cung mới biết được, gần đây thái y chạy vào trong cung rất nhiều.

Vĩnh Minh Đế là Hoàng đế không chịu để lộ yếu điểm, nhưng dấu vết nhiều, luôn có lúc bị phát hiện.

Cô có thể biết, hoàng tử cùng hoàng tôn cũng có thể biết.

Ngày hôm đó vừa nói chuyện này không liên quan đến bọn họ.

Ngày 5 tháng 4, Bùi Thừa Quyết bị Đại Lý Tự bắt xuống đại lao.

Người tiết lộ thuốc nổ của Công bộ là Bùi Thừa Quyết....

Tin tức vừa ra, cả triều đều kinh hãi.

Bùi Thừa Quyết là được Vĩnh Minh Đế đặt vào Công bộ, mà Công bộ là địa bàn của Cẩn vương, ngày hôm sau hắn bị bắt, trên triểu gần như ầm ï lật trời.

Tam hoàng tử đảng cùng Ngũ hoàng tử đảng điên cuồng giẫm lên Nhị hoàng tử đảng, mượn Bùi Thừa Quyết công kích Lộc vương.

Dù sao, Bùi Thừa Quyết đến từ Vinh thân vương phủ, mà Vinh thân vương phủ là thế lực của Nhị hoàng tử.

Đảng Lộc vương và Vinh thân vương thì tranh luận theo lý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-652.html.]

"Bùi Thừa Quyết không có khả năng làm việc này, hắn mới vào Công bộ không lâu, căn cơ còn nông, làm sao có thể là người tiết lộ thuốc nổ? Huống hồ, Bùi Thừa Quyết đại nhân thông địch bán nước là vì cái gì?"

"Đúng, Công bộ trước sau là Cẩn vương phụ trách, ai biết có phải Cẩn vương bảo Bùi đại nhân gánh tội hay không?"

"Thần cho rằng chuyện này có vấn đề, cần phải điều tra lại!"

"Có vấn đề hay không, thẩm vấn một chút không phải sẽ biết sao?"

"Sau khi Bùi Thừa Quyết vào Công bộ, thuốc nổ bị tiết lộ, rất có khả năng là hắn."

"Bùi Thừa Quyết quả thật không cần thiết thông địch, nhưng ai biết có phải sau lưng có người sai khiến, ý đồ thương tổn An vương, khiến cho chiến sự biên quan bất lợi?"...

Trên triều, ầm ï long trời lở đất.

Vĩnh Minh Đế trầm mặt hạ chỉ: "Thẩm."

Hôm nay Dung Chiêu không tới tham gia tiểu triều hội, nhưng tối hôm qua cô đã nhận được tin tức đầu tiên.

Trà lâu.

Trương Trường Ngôn không thể tin: "Sao lại là hắn?"

Bùi Quan Sơn nhíu mày, hắn cùng Bùi Thừa Quyết luôn đối nghịch, nhưng lúc này lại nói: "Bùi Thừa Quyết tâm cơ rất sâu, làm việc cũng rất không từ thủ đoạn, nhưng hắn sẽ không thông địch bán nước."

Đây là sự tự tin và kiêu ngạo của kinh thành song kiệt.

Quan Mộng Sinh mím môi,"Chuyện này là cha ta cùng Cẩn vương liên thủ điều tra, từ tin tức trước mắt mà nói, quả thật chỉ hướng Bùi Thừa Quyết, cha ta cũng rất kinh ngạc."

Dung Chiêu nhíu mày hỏi: "Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Chi tiết?"

Quan Mộng Sinh lắc đầu,"Ta không biết chỉ tiết, những chuyện này cha ta sẽ không nói cho ta biết."

Hắn trầm mặc một lát, hạ giọng: "Nhưng bọn họ tra được người này rất không dễ dàng, manh mối đã hoàn toàn bị tiêu hủy, cha ta còn muốn từ bỏ, là Cẩn vương cắn c.h.ế.t muốn tra, hơn nữa còn tra xét từng chút, mất hai tháng, cuối cùng mới bắt được một chút manh mối hữu dụng, người nọ làm việc rất cẩn thận, cho dù không xóa đi manh mối, cũng sẽ không dễ dàng tìm ra, cho nên lại mất hai tháng..."

"Khó như vậy, làm sao đảm bảo người cuối cùng bị bắt là thật?" Bùi Quan Sơn vẫn nhíu mày.
 
Chương 653


Quan Mộng Sinh: "Ta cũng không biết, chuyện này là cha ta và Cẩn vương phụ trách."

Trương Trường Ngôn đột nhiên nói: "Có phải Cẩn vương muốn hại Lộc vương đảng không?"

Quan Mộng Sinh: "Không loại trừ khả năng này."

Sau một lúc lâu, Trương Trường Hành lắc đầu: "Nếu như Thừa Quyết không thể rửa sạch hiềm nghỉ, hắn phải c.h.ế.t không thể nghỉ ngờ..."

Dừng một chút, hắn bổ sung: "Cho dù rửa sạch, con đường làm quan của hắn có thể dừng ở đây."

Đây chính là tội bán nước thông địch!

Bùi Thừa Quyết chỉ cần rửa không sạch, hắn liền phải c.h.ế.t không thể nghỉ ngờ, nếu như chuyện này thật sự rơi trên người hắn, vậy càng xong đời, Vinh thân vương phủ sắp xui xẻo.

Cho dù rửa sạch, người từng có liên quan đến tội thông địch, Hoàng thượng cũng sẽ không trọng dụng hắn nữa, thậm chí có thể thôi chức quan của hắn.

Đây chính là đoạt đích.

Người hôm qua còn ngồi ở bên cạnh, hôm nay liền có thể rơi vào trong phong ba, mất mạng.

Bùi Quan Sơn thở dài: "Thế cục này không nên chọn phe, nếu hắn không ủng hộ Nhị hoàng tử, sao lại bị cuốn vào phong ba chứ?"

Tất cả mọi người ở đây đều không phải là hoàng tử đảng, chỉ có Bùi Thừa Quyết, hiện tại hắn lại vào ngục.

Trương Trường Hành lắc đầu: "Vinh thân vương phủ chọn phe, Thừa Quyết nhất định phải chọn phe, hắn cùng Vinh thân vương phủ nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn..."

Bùi Thừa Quyết là một người thông minh, hắn có thể không biết mình sắp gặp phải nguy hiểm sao?

Chẳng qua là lựa chọn cá nhân mà thôi.

Dung Chiêu vẫn không nói gì, lúc này cô chậm rãi đứng lên,"Ta vào cung một chuyến."

Trương Trường Ngôn và Bùi Quan Sơn đồng thời giữ chặt cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-653.html.]

Bùi Quan Sơn nhíu mày: "Bùi Thừa Quyết là con của Vinh thân vương, thành, nhưng trước phong ba đoạt đích vẫn không chịu nổi một kích, ngươi chớ tham dự vào trong đó."

Trước mặt hoàng quyền, thanh danh và năng lực gì cũng không đáng nhắc tới.

Trương Trường Ngôn gật đầu, nắm c.h.ặ.t t.a.y cô: "Đúng, Bùi thế tử nói đúng, ngươi đừng tham dự."

Dung Chiêu lắc đầu: "Ta không tham dự, ta chỉ muốn biết rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì."

Dừng một chút, cô thản nhiên nói: "Ta đi tới hôm nay, phong ba bình thường đã không sợ, đừng lo lắng."

Cô chưa bao giờ tham dự đoạt đích, thế lực phân tranh cũng cùng cô không quan hệ, cô chỉ là có chút nghỉ hoặc muốn biết rõ ràng, mà cô đi tới địa vị bây giờ, đã không phải sóng gió có thể dễ dàng thổi đến cô.

Nghe vậy, Bùi Quan Sơn biết cô rất tỉnh táo, buông tay ra,"A Chiêu, biết rõ rồi nói cho chúng ta một tiếng, ta cũng muốn biết... Bằng hữu chúng ta tín nhiệm, rốt cuộc có phải là người làm chuyện như vậy hay không."

Trương Trường Ngôn còn có chút chần chờ, hắn nhẹ giọng nói: "Ngươi cũng đừng vì hắn mà mất bình tĩnh."

Giọng nói của hắn có chút chua xót.

Dung Chiêu nhẹ giọng nói: "Ngày đó ta đi Biến châu, các ngươi vì thay ta che giấu, thậm chí phạm vào tội khi quân, vô luận các ngươi ai gặp nguy hiểm, ta cũng sẽ không thờ ơ. Ta sẽ không vì hắn mà mất bình bĩnh, nhưng ta phải đi tìm hiểu rõ ràng đã xảy ra chuyện gì."

Trương Trường Ngôn ngẩn ra.

Sau khi Dung Chiêu rời đi, hắn lẩm bẩm: "Vô luận là ai... Nếu ta rơi vào phiền toái này, A Chiêu cũng sẽ vì ta điều tra rõ chân tướng sao?"

Nghĩ tới đây, hắn không hiểu sao đỏ mặt....

Dung Chiêu không thể vào cung, cô ở cửa cung đã bị người ngăn lại.

Dung Chiêu giơ tay hành lễ: "Cẩn vương điện hạ."

Bùi Hoài Bi không nhiều lời, vén rèm lên: "Cửa cung nhiều người mắt tạp, ngươi lên trước đi."

Dung Chiêu suy nghĩ một chút, lên xe ngựa.

Bùi Hoài Bi rót cho cô chén nước trước, sau đó cũng không chần chờ, nói thằng: "Ta biết ngươi muốn tiến cung, nhưng ngươi tiến cung cũng không có tác dụng gì, chuyện này ngươi không thể xen vào, Hoàng thượng rất tức giận, lúc trước Bùi Thừa Ouyết phong quan là do ngươi, ngươi lúc này không thể ra mặt."
 
Chương 653


Quan Mộng Sinh: "Ta cũng không biết, chuyện này là cha ta và Cẩn vương phụ trách."

Trương Trường Ngôn đột nhiên nói: "Có phải Cẩn vương muốn hại Lộc vương đảng không?"

Quan Mộng Sinh: "Không loại trừ khả năng này."

Sau một lúc lâu, Trương Trường Hành lắc đầu: "Nếu như Thừa Quyết không thể rửa sạch hiềm nghỉ, hắn phải c.h.ế.t không thể nghỉ ngờ..."

Dừng một chút, hắn bổ sung: "Cho dù rửa sạch, con đường làm quan của hắn có thể dừng ở đây."

Đây chính là tội bán nước thông địch!

Bùi Thừa Quyết chỉ cần rửa không sạch, hắn liền phải c.h.ế.t không thể nghỉ ngờ, nếu như chuyện này thật sự rơi trên người hắn, vậy càng xong đời, Vinh thân vương phủ sắp xui xẻo.

Cho dù rửa sạch, người từng có liên quan đến tội thông địch, Hoàng thượng cũng sẽ không trọng dụng hắn nữa, thậm chí có thể thôi chức quan của hắn.

Đây chính là đoạt đích.

Người hôm qua còn ngồi ở bên cạnh, hôm nay liền có thể rơi vào trong phong ba, mất mạng.

Bùi Quan Sơn thở dài: "Thế cục này không nên chọn phe, nếu hắn không ủng hộ Nhị hoàng tử, sao lại bị cuốn vào phong ba chứ?"

Tất cả mọi người ở đây đều không phải là hoàng tử đảng, chỉ có Bùi Thừa Quyết, hiện tại hắn lại vào ngục.

Trương Trường Hành lắc đầu: "Vinh thân vương phủ chọn phe, Thừa Quyết nhất định phải chọn phe, hắn cùng Vinh thân vương phủ nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn..."

Bùi Thừa Quyết là một người thông minh, hắn có thể không biết mình sắp gặp phải nguy hiểm sao?

Chẳng qua là lựa chọn cá nhân mà thôi.

Dung Chiêu vẫn không nói gì, lúc này cô chậm rãi đứng lên,"Ta vào cung một chuyến."

Trương Trường Ngôn và Bùi Quan Sơn đồng thời giữ chặt cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-653.html.]

Bùi Quan Sơn nhíu mày: "Bùi Thừa Quyết là con của Vinh thân vương, thành, nhưng trước phong ba đoạt đích vẫn không chịu nổi một kích, ngươi chớ tham dự vào trong đó."

Trước mặt hoàng quyền, thanh danh và năng lực gì cũng không đáng nhắc tới.

Trương Trường Ngôn gật đầu, nắm c.h.ặ.t t.a.y cô: "Đúng, Bùi thế tử nói đúng, ngươi đừng tham dự."

Dung Chiêu lắc đầu: "Ta không tham dự, ta chỉ muốn biết rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì."

Dừng một chút, cô thản nhiên nói: "Ta đi tới hôm nay, phong ba bình thường đã không sợ, đừng lo lắng."

Cô chưa bao giờ tham dự đoạt đích, thế lực phân tranh cũng cùng cô không quan hệ, cô chỉ là có chút nghỉ hoặc muốn biết rõ ràng, mà cô đi tới địa vị bây giờ, đã không phải sóng gió có thể dễ dàng thổi đến cô.

Nghe vậy, Bùi Quan Sơn biết cô rất tỉnh táo, buông tay ra,"A Chiêu, biết rõ rồi nói cho chúng ta một tiếng, ta cũng muốn biết... Bằng hữu chúng ta tín nhiệm, rốt cuộc có phải là người làm chuyện như vậy hay không."

Trương Trường Ngôn còn có chút chần chờ, hắn nhẹ giọng nói: "Ngươi cũng đừng vì hắn mà mất bình tĩnh."

Giọng nói của hắn có chút chua xót.

Dung Chiêu nhẹ giọng nói: "Ngày đó ta đi Biến châu, các ngươi vì thay ta che giấu, thậm chí phạm vào tội khi quân, vô luận các ngươi ai gặp nguy hiểm, ta cũng sẽ không thờ ơ. Ta sẽ không vì hắn mà mất bình bĩnh, nhưng ta phải đi tìm hiểu rõ ràng đã xảy ra chuyện gì."

Trương Trường Ngôn ngẩn ra.

Sau khi Dung Chiêu rời đi, hắn lẩm bẩm: "Vô luận là ai... Nếu ta rơi vào phiền toái này, A Chiêu cũng sẽ vì ta điều tra rõ chân tướng sao?"

Nghĩ tới đây, hắn không hiểu sao đỏ mặt....

Dung Chiêu không thể vào cung, cô ở cửa cung đã bị người ngăn lại.

Dung Chiêu giơ tay hành lễ: "Cẩn vương điện hạ."

Bùi Hoài Bi không nhiều lời, vén rèm lên: "Cửa cung nhiều người mắt tạp, ngươi lên trước đi."

Dung Chiêu suy nghĩ một chút, lên xe ngựa.

Bùi Hoài Bi rót cho cô chén nước trước, sau đó cũng không chần chờ, nói thằng: "Ta biết ngươi muốn tiến cung, nhưng ngươi tiến cung cũng không có tác dụng gì, chuyện này ngươi không thể xen vào, Hoàng thượng rất tức giận, lúc trước Bùi Thừa Ouyết phong quan là do ngươi, ngươi lúc này không thể ra mặt."
 
Chương 653


Quan Mộng Sinh: "Ta cũng không biết, chuyện này là cha ta và Cẩn vương phụ trách."

Trương Trường Ngôn đột nhiên nói: "Có phải Cẩn vương muốn hại Lộc vương đảng không?"

Quan Mộng Sinh: "Không loại trừ khả năng này."

Sau một lúc lâu, Trương Trường Hành lắc đầu: "Nếu như Thừa Quyết không thể rửa sạch hiềm nghỉ, hắn phải c.h.ế.t không thể nghỉ ngờ..."

Dừng một chút, hắn bổ sung: "Cho dù rửa sạch, con đường làm quan của hắn có thể dừng ở đây."

Đây chính là tội bán nước thông địch!

Bùi Thừa Quyết chỉ cần rửa không sạch, hắn liền phải c.h.ế.t không thể nghỉ ngờ, nếu như chuyện này thật sự rơi trên người hắn, vậy càng xong đời, Vinh thân vương phủ sắp xui xẻo.

Cho dù rửa sạch, người từng có liên quan đến tội thông địch, Hoàng thượng cũng sẽ không trọng dụng hắn nữa, thậm chí có thể thôi chức quan của hắn.

Đây chính là đoạt đích.

Người hôm qua còn ngồi ở bên cạnh, hôm nay liền có thể rơi vào trong phong ba, mất mạng.

Bùi Quan Sơn thở dài: "Thế cục này không nên chọn phe, nếu hắn không ủng hộ Nhị hoàng tử, sao lại bị cuốn vào phong ba chứ?"

Tất cả mọi người ở đây đều không phải là hoàng tử đảng, chỉ có Bùi Thừa Quyết, hiện tại hắn lại vào ngục.

Trương Trường Hành lắc đầu: "Vinh thân vương phủ chọn phe, Thừa Quyết nhất định phải chọn phe, hắn cùng Vinh thân vương phủ nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn..."

Bùi Thừa Quyết là một người thông minh, hắn có thể không biết mình sắp gặp phải nguy hiểm sao?

Chẳng qua là lựa chọn cá nhân mà thôi.

Dung Chiêu vẫn không nói gì, lúc này cô chậm rãi đứng lên,"Ta vào cung một chuyến."

Trương Trường Ngôn và Bùi Quan Sơn đồng thời giữ chặt cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-653.html.]

Bùi Quan Sơn nhíu mày: "Bùi Thừa Quyết là con của Vinh thân vương, thành, nhưng trước phong ba đoạt đích vẫn không chịu nổi một kích, ngươi chớ tham dự vào trong đó."

Trước mặt hoàng quyền, thanh danh và năng lực gì cũng không đáng nhắc tới.

Trương Trường Ngôn gật đầu, nắm c.h.ặ.t t.a.y cô: "Đúng, Bùi thế tử nói đúng, ngươi đừng tham dự."

Dung Chiêu lắc đầu: "Ta không tham dự, ta chỉ muốn biết rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì."

Dừng một chút, cô thản nhiên nói: "Ta đi tới hôm nay, phong ba bình thường đã không sợ, đừng lo lắng."

Cô chưa bao giờ tham dự đoạt đích, thế lực phân tranh cũng cùng cô không quan hệ, cô chỉ là có chút nghỉ hoặc muốn biết rõ ràng, mà cô đi tới địa vị bây giờ, đã không phải sóng gió có thể dễ dàng thổi đến cô.

Nghe vậy, Bùi Quan Sơn biết cô rất tỉnh táo, buông tay ra,"A Chiêu, biết rõ rồi nói cho chúng ta một tiếng, ta cũng muốn biết... Bằng hữu chúng ta tín nhiệm, rốt cuộc có phải là người làm chuyện như vậy hay không."

Trương Trường Ngôn còn có chút chần chờ, hắn nhẹ giọng nói: "Ngươi cũng đừng vì hắn mà mất bình tĩnh."

Giọng nói của hắn có chút chua xót.

Dung Chiêu nhẹ giọng nói: "Ngày đó ta đi Biến châu, các ngươi vì thay ta che giấu, thậm chí phạm vào tội khi quân, vô luận các ngươi ai gặp nguy hiểm, ta cũng sẽ không thờ ơ. Ta sẽ không vì hắn mà mất bình bĩnh, nhưng ta phải đi tìm hiểu rõ ràng đã xảy ra chuyện gì."

Trương Trường Ngôn ngẩn ra.

Sau khi Dung Chiêu rời đi, hắn lẩm bẩm: "Vô luận là ai... Nếu ta rơi vào phiền toái này, A Chiêu cũng sẽ vì ta điều tra rõ chân tướng sao?"

Nghĩ tới đây, hắn không hiểu sao đỏ mặt....

Dung Chiêu không thể vào cung, cô ở cửa cung đã bị người ngăn lại.

Dung Chiêu giơ tay hành lễ: "Cẩn vương điện hạ."

Bùi Hoài Bi không nhiều lời, vén rèm lên: "Cửa cung nhiều người mắt tạp, ngươi lên trước đi."

Dung Chiêu suy nghĩ một chút, lên xe ngựa.

Bùi Hoài Bi rót cho cô chén nước trước, sau đó cũng không chần chờ, nói thằng: "Ta biết ngươi muốn tiến cung, nhưng ngươi tiến cung cũng không có tác dụng gì, chuyện này ngươi không thể xen vào, Hoàng thượng rất tức giận, lúc trước Bùi Thừa Ouyết phong quan là do ngươi, ngươi lúc này không thể ra mặt."
 
Chương 654


Dung Chiêu lắc đầu: "Ta không ra mặt vì hắn."

"Ta biết." Bùi Hoài Bi nhìn cô, nhẹ giọng nói: "Ngươi có ngân hàng cùng một thân bản lĩnh, không ai dám động đến ngươi, Hoàng thượng cho dù tức giận cũng sẽ không thương tổn ngươi, nhưng A Chiêu, ngươi ngày ngày đi tại ngự tiền, ngươi biết hiện giờ tâm trạng Hoàng thượng có bao nhiêu bất định, ngươi chỉ cần làm cho hắn mất hứng, làm mất tín nhiệm của hắn, hắn không g.i.ế.c ngươi, nhưng sẽ có biện pháp khác đối phó ngươi..."

Đây kỳ thật vẫn là chuyện tai họa được chôn xuống lúc trước, Dung Chiêu làm cho khắp thiên hạ không thể không thừa nhận nữ thế tử là cô, Hoàng thượng lúc trước còn muốn đè ép cô, nhưng không thành công.

Sau đó Dung Chiêu khiến Vĩnh Minh Đế rất hài lòng, chuyện này cũng đã qua.

Nhưng cuối cùng vẫn là một tai họa.

Hiện giờ Vĩnh Minh Đế âm tình bất định, Hoàng đế lớn tuổi, ngờ vực lại lớn, ai cũng không biết một câu nói có thể chọc giận hắn hay không, làm cho hắn sinh ra liên tưởng không tốt.

Không g.i.ế.c Dung Chiêu, nhưng cũng có rất nhiều biện pháp làm cho cô sống không thoải mái.

Bùi Hoài Bi cũng không muốn cô xuất hiện lúc này, cho dù chỉ có một tia khả năng, hắn cũng phải ngăn chặn.

Dung Chiêu biết hắn nói không sai, thường xuyên ra vào hoàng cung, tính tình Vĩnh Minh Đế bây giờ ra sao, cô còn có thể không biết?

Cô mím môi, nghiêm túc hỏi: "Cẩn vương có thể cho ta biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì hay không?"

Bùi Hoài Bi nhìn cô, không chần chờ, nhẹ giọng nói: "Ta biết ngươi là bởi vì Bùi Thừa Quyết, ngươi cùng hắn là bằng hữu, cho dù không cứu hắn, cũng sẽ muốn biết hắn rốt cuộc có thông địch hay không..."

Dừng một chút, hắn nói: "Kỳ thật chúng ta cũng không biết, nhưng kết quả cuối cùng ta tra được, đúng là hắn."

Dung Chiêu nhắm mắt, hít sâu một hơi, bình phục tâm tình.

Cẩn vương người này rất thông minh, hơn nữa cẩn thận, cũng sẽ thấy rõ lòng người, lời này của hắn kỳ thật là nói... Manh mối đã chỉ hướng Bùi Thừa Quyết, chính là hắn.

Dung Chiêu chắp tay: "Tạ Cẩn vương cho biết." Bùi Hoài Bi thấy cô muốn đi, vội vàng nói: "Xin lỗi, ta muốn điều tra hung thủ, nhưng ta cũng không biết người cuối cùng điều tra ra là hắn."

Hắn không thể thấy Dung Chiêu buồn bã dù chỉ một chút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-654.html.]

Lúc trước là hắn nói cho Dung Chiêu việc điều tra người thông địch, tra được Lộc vương không ngoài ý muốn, nhưng lại tra được Bùi Thừa Quyết đầu tiên, hắn cũng rất bất ngờ.

Dung Chiêu lắc đầu, ngữ khí bình tĩnh: "Chuyện này không liên quan đến ngươi, ngươi không cần xin lỗi, nếu thật sự có người thông đồng với địch, mặc kệ là ai, đều nên điều tra."

Bùi Hoài Bi thở phào nhẹ nhõm, khuôn mặt như tranh vẽ thoáng giãn ra.

Nhưng rất nhanh, hắn lại cẩn thận hỏi: "A Chiêu, ngươi muốn ta dẫn ngươi đi gặp hắn không? Chỉ sợ... hắn không ra được nữa."

Trong lòng Dung Chiêu trầm xuống.

Không ra được, chỉ sợ Bùi Thừa Quyết thật sự có liên quan.

Cô lắc đầu, nhẹ giọng nói: "Không cần, Cẩn vương báo cho ta biết đã rất cảm kích, hôm nay trở về trước."

Bùi Hoài Bi có chút không nỡ, nhưng vẫn gật đầu, ngón tay với các khớp xương rõ ràng vén rèm lên, tiễn cô đi xuống.

Dung Chiêu đứng lên, đi xuống xe ngựa.

Chỉ là khi đi ngang qua hắn, cô dừng một chút, nhẹ giọng nói: "Cẩn vương, bảo trọng."

Bùi Hoài Bi ngẩn ra.

Đợi đến khi Dung Chiêu xuống xe đi xa, hắn mới lấy lại tỉnh thần, trong phút chốc nở một nụ cười chói mắt, trong đôi mắt chứa đầy ngân hà.

Hắn nhìn bóng lưng Dung Chiêu, nhìn cô lên xe ngựa, cho đến khi xe ngựa không còn nhìn thấy nữa, hắn mới cho người đánh xe rời đi.

Trở lại Cẩn vương phủ.

Thang tiên sinh có chút nghi hoặc: "Điện hạ tâm tình rất tốt?"

Bùi Hoài Bi trước sau như một không có biểu tình gì, hôm nay thoạt nhìn tuy rằng không khác trước kia nhiều lắm, nhưng gương mặt mơ hồ mang theo ý cười, cả khuôn mặt bừng sáng nói không nên lời.

Bùi Hoài Bi cười cười, đi tới thư phòng, nhẹ nhàng vuốt ve hộp thức ăn cũ kỹ kia.
 
Chương 654


Dung Chiêu lắc đầu: "Ta không ra mặt vì hắn."

"Ta biết." Bùi Hoài Bi nhìn cô, nhẹ giọng nói: "Ngươi có ngân hàng cùng một thân bản lĩnh, không ai dám động đến ngươi, Hoàng thượng cho dù tức giận cũng sẽ không thương tổn ngươi, nhưng A Chiêu, ngươi ngày ngày đi tại ngự tiền, ngươi biết hiện giờ tâm trạng Hoàng thượng có bao nhiêu bất định, ngươi chỉ cần làm cho hắn mất hứng, làm mất tín nhiệm của hắn, hắn không g.i.ế.c ngươi, nhưng sẽ có biện pháp khác đối phó ngươi..."

Đây kỳ thật vẫn là chuyện tai họa được chôn xuống lúc trước, Dung Chiêu làm cho khắp thiên hạ không thể không thừa nhận nữ thế tử là cô, Hoàng thượng lúc trước còn muốn đè ép cô, nhưng không thành công.

Sau đó Dung Chiêu khiến Vĩnh Minh Đế rất hài lòng, chuyện này cũng đã qua.

Nhưng cuối cùng vẫn là một tai họa.

Hiện giờ Vĩnh Minh Đế âm tình bất định, Hoàng đế lớn tuổi, ngờ vực lại lớn, ai cũng không biết một câu nói có thể chọc giận hắn hay không, làm cho hắn sinh ra liên tưởng không tốt.

Không g.i.ế.c Dung Chiêu, nhưng cũng có rất nhiều biện pháp làm cho cô sống không thoải mái.

Bùi Hoài Bi cũng không muốn cô xuất hiện lúc này, cho dù chỉ có một tia khả năng, hắn cũng phải ngăn chặn.

Dung Chiêu biết hắn nói không sai, thường xuyên ra vào hoàng cung, tính tình Vĩnh Minh Đế bây giờ ra sao, cô còn có thể không biết?

Cô mím môi, nghiêm túc hỏi: "Cẩn vương có thể cho ta biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì hay không?"

Bùi Hoài Bi nhìn cô, không chần chờ, nhẹ giọng nói: "Ta biết ngươi là bởi vì Bùi Thừa Quyết, ngươi cùng hắn là bằng hữu, cho dù không cứu hắn, cũng sẽ muốn biết hắn rốt cuộc có thông địch hay không..."

Dừng một chút, hắn nói: "Kỳ thật chúng ta cũng không biết, nhưng kết quả cuối cùng ta tra được, đúng là hắn."

Dung Chiêu nhắm mắt, hít sâu một hơi, bình phục tâm tình.

Cẩn vương người này rất thông minh, hơn nữa cẩn thận, cũng sẽ thấy rõ lòng người, lời này của hắn kỳ thật là nói... Manh mối đã chỉ hướng Bùi Thừa Quyết, chính là hắn.

Dung Chiêu chắp tay: "Tạ Cẩn vương cho biết." Bùi Hoài Bi thấy cô muốn đi, vội vàng nói: "Xin lỗi, ta muốn điều tra hung thủ, nhưng ta cũng không biết người cuối cùng điều tra ra là hắn."

Hắn không thể thấy Dung Chiêu buồn bã dù chỉ một chút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-654.html.]

Lúc trước là hắn nói cho Dung Chiêu việc điều tra người thông địch, tra được Lộc vương không ngoài ý muốn, nhưng lại tra được Bùi Thừa Quyết đầu tiên, hắn cũng rất bất ngờ.

Dung Chiêu lắc đầu, ngữ khí bình tĩnh: "Chuyện này không liên quan đến ngươi, ngươi không cần xin lỗi, nếu thật sự có người thông đồng với địch, mặc kệ là ai, đều nên điều tra."

Bùi Hoài Bi thở phào nhẹ nhõm, khuôn mặt như tranh vẽ thoáng giãn ra.

Nhưng rất nhanh, hắn lại cẩn thận hỏi: "A Chiêu, ngươi muốn ta dẫn ngươi đi gặp hắn không? Chỉ sợ... hắn không ra được nữa."

Trong lòng Dung Chiêu trầm xuống.

Không ra được, chỉ sợ Bùi Thừa Quyết thật sự có liên quan.

Cô lắc đầu, nhẹ giọng nói: "Không cần, Cẩn vương báo cho ta biết đã rất cảm kích, hôm nay trở về trước."

Bùi Hoài Bi có chút không nỡ, nhưng vẫn gật đầu, ngón tay với các khớp xương rõ ràng vén rèm lên, tiễn cô đi xuống.

Dung Chiêu đứng lên, đi xuống xe ngựa.

Chỉ là khi đi ngang qua hắn, cô dừng một chút, nhẹ giọng nói: "Cẩn vương, bảo trọng."

Bùi Hoài Bi ngẩn ra.

Đợi đến khi Dung Chiêu xuống xe đi xa, hắn mới lấy lại tỉnh thần, trong phút chốc nở một nụ cười chói mắt, trong đôi mắt chứa đầy ngân hà.

Hắn nhìn bóng lưng Dung Chiêu, nhìn cô lên xe ngựa, cho đến khi xe ngựa không còn nhìn thấy nữa, hắn mới cho người đánh xe rời đi.

Trở lại Cẩn vương phủ.

Thang tiên sinh có chút nghi hoặc: "Điện hạ tâm tình rất tốt?"

Bùi Hoài Bi trước sau như một không có biểu tình gì, hôm nay thoạt nhìn tuy rằng không khác trước kia nhiều lắm, nhưng gương mặt mơ hồ mang theo ý cười, cả khuôn mặt bừng sáng nói không nên lời.

Bùi Hoài Bi cười cười, đi tới thư phòng, nhẹ nhàng vuốt ve hộp thức ăn cũ kỹ kia.
 
Chương 654


Dung Chiêu lắc đầu: "Ta không ra mặt vì hắn."

"Ta biết." Bùi Hoài Bi nhìn cô, nhẹ giọng nói: "Ngươi có ngân hàng cùng một thân bản lĩnh, không ai dám động đến ngươi, Hoàng thượng cho dù tức giận cũng sẽ không thương tổn ngươi, nhưng A Chiêu, ngươi ngày ngày đi tại ngự tiền, ngươi biết hiện giờ tâm trạng Hoàng thượng có bao nhiêu bất định, ngươi chỉ cần làm cho hắn mất hứng, làm mất tín nhiệm của hắn, hắn không g.i.ế.c ngươi, nhưng sẽ có biện pháp khác đối phó ngươi..."

Đây kỳ thật vẫn là chuyện tai họa được chôn xuống lúc trước, Dung Chiêu làm cho khắp thiên hạ không thể không thừa nhận nữ thế tử là cô, Hoàng thượng lúc trước còn muốn đè ép cô, nhưng không thành công.

Sau đó Dung Chiêu khiến Vĩnh Minh Đế rất hài lòng, chuyện này cũng đã qua.

Nhưng cuối cùng vẫn là một tai họa.

Hiện giờ Vĩnh Minh Đế âm tình bất định, Hoàng đế lớn tuổi, ngờ vực lại lớn, ai cũng không biết một câu nói có thể chọc giận hắn hay không, làm cho hắn sinh ra liên tưởng không tốt.

Không g.i.ế.c Dung Chiêu, nhưng cũng có rất nhiều biện pháp làm cho cô sống không thoải mái.

Bùi Hoài Bi cũng không muốn cô xuất hiện lúc này, cho dù chỉ có một tia khả năng, hắn cũng phải ngăn chặn.

Dung Chiêu biết hắn nói không sai, thường xuyên ra vào hoàng cung, tính tình Vĩnh Minh Đế bây giờ ra sao, cô còn có thể không biết?

Cô mím môi, nghiêm túc hỏi: "Cẩn vương có thể cho ta biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì hay không?"

Bùi Hoài Bi nhìn cô, không chần chờ, nhẹ giọng nói: "Ta biết ngươi là bởi vì Bùi Thừa Quyết, ngươi cùng hắn là bằng hữu, cho dù không cứu hắn, cũng sẽ muốn biết hắn rốt cuộc có thông địch hay không..."

Dừng một chút, hắn nói: "Kỳ thật chúng ta cũng không biết, nhưng kết quả cuối cùng ta tra được, đúng là hắn."

Dung Chiêu nhắm mắt, hít sâu một hơi, bình phục tâm tình.

Cẩn vương người này rất thông minh, hơn nữa cẩn thận, cũng sẽ thấy rõ lòng người, lời này của hắn kỳ thật là nói... Manh mối đã chỉ hướng Bùi Thừa Quyết, chính là hắn.

Dung Chiêu chắp tay: "Tạ Cẩn vương cho biết." Bùi Hoài Bi thấy cô muốn đi, vội vàng nói: "Xin lỗi, ta muốn điều tra hung thủ, nhưng ta cũng không biết người cuối cùng điều tra ra là hắn."

Hắn không thể thấy Dung Chiêu buồn bã dù chỉ một chút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-654.html.]

Lúc trước là hắn nói cho Dung Chiêu việc điều tra người thông địch, tra được Lộc vương không ngoài ý muốn, nhưng lại tra được Bùi Thừa Quyết đầu tiên, hắn cũng rất bất ngờ.

Dung Chiêu lắc đầu, ngữ khí bình tĩnh: "Chuyện này không liên quan đến ngươi, ngươi không cần xin lỗi, nếu thật sự có người thông đồng với địch, mặc kệ là ai, đều nên điều tra."

Bùi Hoài Bi thở phào nhẹ nhõm, khuôn mặt như tranh vẽ thoáng giãn ra.

Nhưng rất nhanh, hắn lại cẩn thận hỏi: "A Chiêu, ngươi muốn ta dẫn ngươi đi gặp hắn không? Chỉ sợ... hắn không ra được nữa."

Trong lòng Dung Chiêu trầm xuống.

Không ra được, chỉ sợ Bùi Thừa Quyết thật sự có liên quan.

Cô lắc đầu, nhẹ giọng nói: "Không cần, Cẩn vương báo cho ta biết đã rất cảm kích, hôm nay trở về trước."

Bùi Hoài Bi có chút không nỡ, nhưng vẫn gật đầu, ngón tay với các khớp xương rõ ràng vén rèm lên, tiễn cô đi xuống.

Dung Chiêu đứng lên, đi xuống xe ngựa.

Chỉ là khi đi ngang qua hắn, cô dừng một chút, nhẹ giọng nói: "Cẩn vương, bảo trọng."

Bùi Hoài Bi ngẩn ra.

Đợi đến khi Dung Chiêu xuống xe đi xa, hắn mới lấy lại tỉnh thần, trong phút chốc nở một nụ cười chói mắt, trong đôi mắt chứa đầy ngân hà.

Hắn nhìn bóng lưng Dung Chiêu, nhìn cô lên xe ngựa, cho đến khi xe ngựa không còn nhìn thấy nữa, hắn mới cho người đánh xe rời đi.

Trở lại Cẩn vương phủ.

Thang tiên sinh có chút nghi hoặc: "Điện hạ tâm tình rất tốt?"

Bùi Hoài Bi trước sau như một không có biểu tình gì, hôm nay thoạt nhìn tuy rằng không khác trước kia nhiều lắm, nhưng gương mặt mơ hồ mang theo ý cười, cả khuôn mặt bừng sáng nói không nên lời.

Bùi Hoài Bi cười cười, đi tới thư phòng, nhẹ nhàng vuốt ve hộp thức ăn cũ kỹ kia.
 
Chương 655


A Chiêu quan tâm hắn...

Đôi mắt hắn hơi rũ xuống, đuôi mắt đều là ý cười.

Chỉ là nụ cười này không thể kéo dài bao lâu, rất nhanh, hắn nhận được tin tức...

Dung thế tử thông qua Quan đại nhân, vào ngục gặp Bùi Thừa Quyết.

Bùi Hoài Bi mím chặt môi.

Hắn nói dẫn cô đi gặp Bùi Thừa Quyết, Dung Chiêu cự tuyệt, hắn cho rằng cô không muốn gặp, không nghĩ tới chỉ là không muốn thông qua hắn đi gặp...

Từ không cần kia, là không cần hắn hỗ trợ.

Cao hứng của Cẩn vương cuối cùng cũng không thể duy trì được bao lâu....

Buổi tối Dung Chiêu đi gặp Bùi Thừa Quyết.

Lấy thân phận cô bây giờ, chỉ là gặp người mà thôi, căn bản không tính là chuyện phiền toái gì, huống hồ Dung Chiêu và Quan gia giao tình không tệ, tự nhiên rất dễ dàng.

Quan đại nhân tự mình đi cùng, chần chờ một lát vẫn nói: "Dung đại nhân, hắn bị dụng hình."

Dung Chiêu cùng đám người Bùi Thừa Quyết, Bùi Quan Sơn, Trương Trường Ngôn quan hệ tốt, là chuyện mọi người đều biết, hắn cần báo trước một tiếng.

Dung Chiêu: "Hắn có nói gì không?"

Quan đại nhân: "Không có."

Dung Chiêu dừng bước, ánh mắt nghiêm túc: "Là cái gì cũng không nói?"

Quan đại nhân gật đầu.

Dung Chiêu nhướng mày, tiếp tục đi vào bên trong, vẻ mặt thủy chung nghiêm túc.

Đại Lý Tự không chỉ có một quan viên là Quan đại nhân, còn có một ít thuộc hạ, lúc này đang ở bên trong, hai người còn chưa đến gần đã nghe được vài tiếng nghị luận...

"Lưu đại nhân, Bùi công tử này đúng là mạnh miệng, cái gì cũng không chịu nói." "Vậy thì tiếp tục thượng hình, thượng cực hình, phế đi tay cùng chân của hắn, xem hắn có sợ hay không!"

"Lưu đại nhân, có phải không ổn không?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-655.html.]

"Hoàng thượng đã nói thẩm vấn, có cái gì không ổn? Ta cũng không tin hắn không khai ra Lộc vương! Còn cái gì kinh thành song kiệt, hôm nay xem ra cũng chỉ là tù nhân mà thôi."...

Dung Chiêu khẽ nhíu mày, vị Lưu đại nhân này họ Lưu, vừa nghe đã biết là người của Ninh vương.

Tam hoàng tử cũng sẽ không nương tay với Nhị hoàng tử đảng, dù là bức cung cũng nhất định phải thẩm tra ra.

Quan đại nhân từ sau lưng Dung Chiêu đi tới, nói với mấy người bên trong: "Có người muốn gặp phạm nhân, các vị đi trước một bước."

Yêu cầu của Đại Lý Tự Khanh, cấp dưới đương nhiên đều đáp ứng, thập phần phối hợp.

Chỉ có Lưu đại nhân kia lại nói: "Đây là tù nhân thông địch, sao có thể dễ dàng gặp người khác? Quan đại nhân, vạn nhất người nọ là tới hành hung, hoặc là thông cung với Bùi Thừa Quyết, chúng ta ai có thể gánh vác nổi trách nhiệm?"

Hắn run run ống tay áo, hiển nhiên không định nhượng bộ.

Lưu đại nhân có Ninh vương chống lưng, chuyện này đối với bọn hắn lại quan trọng, hắn làm sao sợ Quan đại nhân?

Hơn nữa, Quan đại nhân không theo phe nào, cho nên trước sau như một là ai cũng không đắc tội.

Điều này khiến cho Lưu đại nhân không hề sợ hãi.

Dung Chiêu sải bước đi ra, khuôn mặt như ngọc dưới ánh nến lại lạnh lẽo như băng, nốt ruồi đỏ giữa mi tâm nhíu lại, hiện rõ mười phần uy nghiêm.

Cô thản nhiên nói: "Ta muốn gặp Bùi Thừa Quyết, Lưu đại nhân, không thể sao?"

Người bên trong nhất thời cả kinh.

Lưu đại nhân sợ tới mức chân mềm nhũn.

Hắn còn tưởng rằng là người của Nhị hoàng tử đảng, không nghĩ tới lại là Dung Chiêu!

Dung Chiêu là ai?

Đây chính là nữ quan duy nhất của Đại Nhạn triều, nhất phẩm Hộ bộ hến, người đắc tội với cô, có mấy người có kết cục tốt?

Cho dù cô từ nam trang biến thành nữ trang, cũng làm cho văn võ cả triều không dám xen vào, chỉ có thể bị ép tiếp nhận.

Trên có Hoàng đế tín trọng, dưới có danh vọng bách tính, tay trái có quyền, tay phải có tiền, cô cho dù cả ngày cười hì hì, cũng không ai dám cảm thấy cô dễ khi dễ!

Tam hoàng tử bây giờ cũng không dám đắc tội, thậm chí không ngừng tỏ thái độ hữu hảo với Dung Chiêu, hắn một quan lục phẩm nào dám?
 
Chương 655


A Chiêu quan tâm hắn...

Đôi mắt hắn hơi rũ xuống, đuôi mắt đều là ý cười.

Chỉ là nụ cười này không thể kéo dài bao lâu, rất nhanh, hắn nhận được tin tức...

Dung thế tử thông qua Quan đại nhân, vào ngục gặp Bùi Thừa Quyết.

Bùi Hoài Bi mím chặt môi.

Hắn nói dẫn cô đi gặp Bùi Thừa Quyết, Dung Chiêu cự tuyệt, hắn cho rằng cô không muốn gặp, không nghĩ tới chỉ là không muốn thông qua hắn đi gặp...

Từ không cần kia, là không cần hắn hỗ trợ.

Cao hứng của Cẩn vương cuối cùng cũng không thể duy trì được bao lâu....

Buổi tối Dung Chiêu đi gặp Bùi Thừa Quyết.

Lấy thân phận cô bây giờ, chỉ là gặp người mà thôi, căn bản không tính là chuyện phiền toái gì, huống hồ Dung Chiêu và Quan gia giao tình không tệ, tự nhiên rất dễ dàng.

Quan đại nhân tự mình đi cùng, chần chờ một lát vẫn nói: "Dung đại nhân, hắn bị dụng hình."

Dung Chiêu cùng đám người Bùi Thừa Quyết, Bùi Quan Sơn, Trương Trường Ngôn quan hệ tốt, là chuyện mọi người đều biết, hắn cần báo trước một tiếng.

Dung Chiêu: "Hắn có nói gì không?"

Quan đại nhân: "Không có."

Dung Chiêu dừng bước, ánh mắt nghiêm túc: "Là cái gì cũng không nói?"

Quan đại nhân gật đầu.

Dung Chiêu nhướng mày, tiếp tục đi vào bên trong, vẻ mặt thủy chung nghiêm túc.

Đại Lý Tự không chỉ có một quan viên là Quan đại nhân, còn có một ít thuộc hạ, lúc này đang ở bên trong, hai người còn chưa đến gần đã nghe được vài tiếng nghị luận...

"Lưu đại nhân, Bùi công tử này đúng là mạnh miệng, cái gì cũng không chịu nói." "Vậy thì tiếp tục thượng hình, thượng cực hình, phế đi tay cùng chân của hắn, xem hắn có sợ hay không!"

"Lưu đại nhân, có phải không ổn không?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-655.html.]

"Hoàng thượng đã nói thẩm vấn, có cái gì không ổn? Ta cũng không tin hắn không khai ra Lộc vương! Còn cái gì kinh thành song kiệt, hôm nay xem ra cũng chỉ là tù nhân mà thôi."...

Dung Chiêu khẽ nhíu mày, vị Lưu đại nhân này họ Lưu, vừa nghe đã biết là người của Ninh vương.

Tam hoàng tử cũng sẽ không nương tay với Nhị hoàng tử đảng, dù là bức cung cũng nhất định phải thẩm tra ra.

Quan đại nhân từ sau lưng Dung Chiêu đi tới, nói với mấy người bên trong: "Có người muốn gặp phạm nhân, các vị đi trước một bước."

Yêu cầu của Đại Lý Tự Khanh, cấp dưới đương nhiên đều đáp ứng, thập phần phối hợp.

Chỉ có Lưu đại nhân kia lại nói: "Đây là tù nhân thông địch, sao có thể dễ dàng gặp người khác? Quan đại nhân, vạn nhất người nọ là tới hành hung, hoặc là thông cung với Bùi Thừa Quyết, chúng ta ai có thể gánh vác nổi trách nhiệm?"

Hắn run run ống tay áo, hiển nhiên không định nhượng bộ.

Lưu đại nhân có Ninh vương chống lưng, chuyện này đối với bọn hắn lại quan trọng, hắn làm sao sợ Quan đại nhân?

Hơn nữa, Quan đại nhân không theo phe nào, cho nên trước sau như một là ai cũng không đắc tội.

Điều này khiến cho Lưu đại nhân không hề sợ hãi.

Dung Chiêu sải bước đi ra, khuôn mặt như ngọc dưới ánh nến lại lạnh lẽo như băng, nốt ruồi đỏ giữa mi tâm nhíu lại, hiện rõ mười phần uy nghiêm.

Cô thản nhiên nói: "Ta muốn gặp Bùi Thừa Quyết, Lưu đại nhân, không thể sao?"

Người bên trong nhất thời cả kinh.

Lưu đại nhân sợ tới mức chân mềm nhũn.

Hắn còn tưởng rằng là người của Nhị hoàng tử đảng, không nghĩ tới lại là Dung Chiêu!

Dung Chiêu là ai?

Đây chính là nữ quan duy nhất của Đại Nhạn triều, nhất phẩm Hộ bộ hến, người đắc tội với cô, có mấy người có kết cục tốt?

Cho dù cô từ nam trang biến thành nữ trang, cũng làm cho văn võ cả triều không dám xen vào, chỉ có thể bị ép tiếp nhận.

Trên có Hoàng đế tín trọng, dưới có danh vọng bách tính, tay trái có quyền, tay phải có tiền, cô cho dù cả ngày cười hì hì, cũng không ai dám cảm thấy cô dễ khi dễ!

Tam hoàng tử bây giờ cũng không dám đắc tội, thậm chí không ngừng tỏ thái độ hữu hảo với Dung Chiêu, hắn một quan lục phẩm nào dám?
 
Chương 655


A Chiêu quan tâm hắn...

Đôi mắt hắn hơi rũ xuống, đuôi mắt đều là ý cười.

Chỉ là nụ cười này không thể kéo dài bao lâu, rất nhanh, hắn nhận được tin tức...

Dung thế tử thông qua Quan đại nhân, vào ngục gặp Bùi Thừa Quyết.

Bùi Hoài Bi mím chặt môi.

Hắn nói dẫn cô đi gặp Bùi Thừa Quyết, Dung Chiêu cự tuyệt, hắn cho rằng cô không muốn gặp, không nghĩ tới chỉ là không muốn thông qua hắn đi gặp...

Từ không cần kia, là không cần hắn hỗ trợ.

Cao hứng của Cẩn vương cuối cùng cũng không thể duy trì được bao lâu....

Buổi tối Dung Chiêu đi gặp Bùi Thừa Quyết.

Lấy thân phận cô bây giờ, chỉ là gặp người mà thôi, căn bản không tính là chuyện phiền toái gì, huống hồ Dung Chiêu và Quan gia giao tình không tệ, tự nhiên rất dễ dàng.

Quan đại nhân tự mình đi cùng, chần chờ một lát vẫn nói: "Dung đại nhân, hắn bị dụng hình."

Dung Chiêu cùng đám người Bùi Thừa Quyết, Bùi Quan Sơn, Trương Trường Ngôn quan hệ tốt, là chuyện mọi người đều biết, hắn cần báo trước một tiếng.

Dung Chiêu: "Hắn có nói gì không?"

Quan đại nhân: "Không có."

Dung Chiêu dừng bước, ánh mắt nghiêm túc: "Là cái gì cũng không nói?"

Quan đại nhân gật đầu.

Dung Chiêu nhướng mày, tiếp tục đi vào bên trong, vẻ mặt thủy chung nghiêm túc.

Đại Lý Tự không chỉ có một quan viên là Quan đại nhân, còn có một ít thuộc hạ, lúc này đang ở bên trong, hai người còn chưa đến gần đã nghe được vài tiếng nghị luận...

"Lưu đại nhân, Bùi công tử này đúng là mạnh miệng, cái gì cũng không chịu nói." "Vậy thì tiếp tục thượng hình, thượng cực hình, phế đi tay cùng chân của hắn, xem hắn có sợ hay không!"

"Lưu đại nhân, có phải không ổn không?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-655.html.]

"Hoàng thượng đã nói thẩm vấn, có cái gì không ổn? Ta cũng không tin hắn không khai ra Lộc vương! Còn cái gì kinh thành song kiệt, hôm nay xem ra cũng chỉ là tù nhân mà thôi."...

Dung Chiêu khẽ nhíu mày, vị Lưu đại nhân này họ Lưu, vừa nghe đã biết là người của Ninh vương.

Tam hoàng tử cũng sẽ không nương tay với Nhị hoàng tử đảng, dù là bức cung cũng nhất định phải thẩm tra ra.

Quan đại nhân từ sau lưng Dung Chiêu đi tới, nói với mấy người bên trong: "Có người muốn gặp phạm nhân, các vị đi trước một bước."

Yêu cầu của Đại Lý Tự Khanh, cấp dưới đương nhiên đều đáp ứng, thập phần phối hợp.

Chỉ có Lưu đại nhân kia lại nói: "Đây là tù nhân thông địch, sao có thể dễ dàng gặp người khác? Quan đại nhân, vạn nhất người nọ là tới hành hung, hoặc là thông cung với Bùi Thừa Quyết, chúng ta ai có thể gánh vác nổi trách nhiệm?"

Hắn run run ống tay áo, hiển nhiên không định nhượng bộ.

Lưu đại nhân có Ninh vương chống lưng, chuyện này đối với bọn hắn lại quan trọng, hắn làm sao sợ Quan đại nhân?

Hơn nữa, Quan đại nhân không theo phe nào, cho nên trước sau như một là ai cũng không đắc tội.

Điều này khiến cho Lưu đại nhân không hề sợ hãi.

Dung Chiêu sải bước đi ra, khuôn mặt như ngọc dưới ánh nến lại lạnh lẽo như băng, nốt ruồi đỏ giữa mi tâm nhíu lại, hiện rõ mười phần uy nghiêm.

Cô thản nhiên nói: "Ta muốn gặp Bùi Thừa Quyết, Lưu đại nhân, không thể sao?"

Người bên trong nhất thời cả kinh.

Lưu đại nhân sợ tới mức chân mềm nhũn.

Hắn còn tưởng rằng là người của Nhị hoàng tử đảng, không nghĩ tới lại là Dung Chiêu!

Dung Chiêu là ai?

Đây chính là nữ quan duy nhất của Đại Nhạn triều, nhất phẩm Hộ bộ hến, người đắc tội với cô, có mấy người có kết cục tốt?

Cho dù cô từ nam trang biến thành nữ trang, cũng làm cho văn võ cả triều không dám xen vào, chỉ có thể bị ép tiếp nhận.

Trên có Hoàng đế tín trọng, dưới có danh vọng bách tính, tay trái có quyền, tay phải có tiền, cô cho dù cả ngày cười hì hì, cũng không ai dám cảm thấy cô dễ khi dễ!

Tam hoàng tử bây giờ cũng không dám đắc tội, thậm chí không ngừng tỏ thái độ hữu hảo với Dung Chiêu, hắn một quan lục phẩm nào dám?
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom