Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Mắc Nợ Trăm Triệu Văn Võ Bá Quan Cầu Xin Ta Đừng Chết

Chương 516


Vừa mới khai trương, hai cửa hàng đã tấp nập người đến xem, rất nhiều xe ngựa chờ ở bên ngoài.

Mà một khi tiến vào liền hận không thể mua mỗi kiểu một bộ, khuân sạch toàn bộ Vân Dung Phường.

"Cái này ta nhìn trúng trước, ta muốn lấy!"

"Ta nhìn trúng trước ngươi có được hay không, ta ở xa đã nhắm nó rồi, đang chuẩn bị tính tiền đây."

"Mọi người đừng tranh giành, vẫn có rất nhiều món, chỗ này có vài bộ giống nhau, khách nhân mau tới chọn cỡ."

"Sao nhiều thế? Lại còn giống nhau như đúc!"...

Trà lâu.

Từ trên cao nhìn xuống, trong đám người đi đường đã có người vội vàng mặc vào "quần áo cùng kiểu với Bùi Thừa Quyết", đi tới đi lui trên đường Phong Hoa.

Bùi Thừa Quyết không nói gì thu hồi tầm mắt, nhìn về phía Dung Chiêu: "Ta đã nói sao ngươi lại đột nhiên mời chúng ta uống trà ăn cơm, hóa ra là vì mượn chúng ta bán quần áo."

Tên này quả nhiên là không có chuyện sẽ không tới tìm bọn họ!

Dung Chiêu nhe răng cười, rót trà cho bọn họ, chớp chớp mắt, vẻ mặt vẫn vô tội,"Ai nha, đừng nói như vậy, các ngươi cũng không chịu thiệt mà."

Bùi Quan Sơn mặt không chút thay đổi: "Không chịu thiệt, nhưng thất vọng, ta còn thật sự cho rằng ngươi đột nhiên đổi tính đối xử tốt với chúng ta..."

Bùi Thừa Quyết: "Nói đi, bồi thường như thế nào?"

Ba người nhìn cô bằng ánh mắt c.h.ế.t chóc.

Dung Chiêu thử dò xét: "Nếu không sau này Vân Dung Phường có kiểu dáng gì mới đều cho các ngươi mặc trước?"

Ba người: "..."

Trương Trường Ngôn cạn lời: "Vậy chẳng phải ngươi có thể lợi dụng ba chúng ta?"

"Hết cách, ai bảo các ngươi tuấn tú như vậy?" Dung Chiêu chớp chớp mắt, chân thành nói.

"Khụ khụ." Bùi Thừa Quyết có chút ngượng ngùng,"Được rồi, dù sao cũng không cần dùng tiền mua, sau này quần áo của chúng ta do Vân Dung Phường ngươi bao hết."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-516.html.]

"Không thành vấn đề." Dung Chiêu đáp ứng vô cùng sảng khoái.

Trương Trường Ngôn oán hận nói: "Lát nữa ngươi mời cơm."

"Không thành vấn đề." Dung Chiêu vẫn sảng khoái đáp ứng.

Có người miễn cưỡng làm "người mẫu" giúp mặc thử quần áo, cũng có người lại cực kỳ muốn làm người thử quần áo nhưng không được.

Xế chiều hôm đó, Trương Nhị tìm tới cửa, ép buộc Dung Chiêu đáp ứng sau này cũng bao luôn quần áo cho hắn, trước khi rời đi còn lấy một bộ mặc lên người, thuận tiện còn lấy cho đại ca Trương Đại hắn một bộ.

Dung Chiêu cạn lời: "Các ngươi thật đúng là không khách khí."

Trương Trường Hành vui vẻ rời đi, để lại một câu: "A Chiêu, một ngày không thấy Phúc Lộc Trang chia hoa hồng, ba huynh đệ chúng ta đều dựa vào ngươi nuôi sống, lần sau mời khách nhớ gọi ta."

Ở chung với Dung Chiêu càng lâu, da mặt càng dày.

Ăn của nhà giàu cũng không mất mặt.

Dung Chiêu: "... Cút."...

Vân Dung Phường đúng như dự liệu nổi như cồn.

Quả thật đúng như Dung Chiêu đã nói lúc trước, người có tiền không ngại quần áo trong rương đủ nhiều, cũng giống các quý nhân trong cung, rất nhiều người thậm chí một bộ quần áo mặc một lần liền ném đi.

Cho nên quần áo tinh xảo và xa xỉ rất quan trọng, nhưng quan trọng nhất vẫn là đẹp mắt.

Quần áo đẹp còn không đắt, không phải là dụ dỗ bọn họ mua sao?

Các nữ công nhân Vân Dung công phường vốn còn lo lắng bán không được, sau lại phát hiện cung không đủ cầu, nhất thời thở phào nhẹ nhõm, trong lòng thoáng yên tâm, mang theo nụ cười kiên định làm việc.

Bọn họ may một lô lại một lô quần áo, vận chuyển đến hai cửa hàng.

Vân Dung Phường khai trương là chuyện cuối tháng giêng.

Do đó suốt tháng hai, các công tử và tiểu thư tụ hội đặc biệt nhiều, đều là vì khoe quần áo trên người.

Kiểu dáng Vân Dung Phường đa dạng, bọn họ mặc dù mặc cùng kiểu, nhưng không đến mức trong một yến hội trùng đồ với nhiều người, dù sao có vài người thích kiểu dáng rộng rãi, có người thích hợp dáng, có người thích màu sáng, có người thích màu tối... Nam nam nữ nữ tụ tập, đề tài cũng nhiều hơn.
 
Chương 516


Vừa mới khai trương, hai cửa hàng đã tấp nập người đến xem, rất nhiều xe ngựa chờ ở bên ngoài.

Mà một khi tiến vào liền hận không thể mua mỗi kiểu một bộ, khuân sạch toàn bộ Vân Dung Phường.

"Cái này ta nhìn trúng trước, ta muốn lấy!"

"Ta nhìn trúng trước ngươi có được hay không, ta ở xa đã nhắm nó rồi, đang chuẩn bị tính tiền đây."

"Mọi người đừng tranh giành, vẫn có rất nhiều món, chỗ này có vài bộ giống nhau, khách nhân mau tới chọn cỡ."

"Sao nhiều thế? Lại còn giống nhau như đúc!"...

Trà lâu.

Từ trên cao nhìn xuống, trong đám người đi đường đã có người vội vàng mặc vào "quần áo cùng kiểu với Bùi Thừa Quyết", đi tới đi lui trên đường Phong Hoa.

Bùi Thừa Quyết không nói gì thu hồi tầm mắt, nhìn về phía Dung Chiêu: "Ta đã nói sao ngươi lại đột nhiên mời chúng ta uống trà ăn cơm, hóa ra là vì mượn chúng ta bán quần áo."

Tên này quả nhiên là không có chuyện sẽ không tới tìm bọn họ!

Dung Chiêu nhe răng cười, rót trà cho bọn họ, chớp chớp mắt, vẻ mặt vẫn vô tội,"Ai nha, đừng nói như vậy, các ngươi cũng không chịu thiệt mà."

Bùi Quan Sơn mặt không chút thay đổi: "Không chịu thiệt, nhưng thất vọng, ta còn thật sự cho rằng ngươi đột nhiên đổi tính đối xử tốt với chúng ta..."

Bùi Thừa Quyết: "Nói đi, bồi thường như thế nào?"

Ba người nhìn cô bằng ánh mắt c.h.ế.t chóc.

Dung Chiêu thử dò xét: "Nếu không sau này Vân Dung Phường có kiểu dáng gì mới đều cho các ngươi mặc trước?"

Ba người: "..."

Trương Trường Ngôn cạn lời: "Vậy chẳng phải ngươi có thể lợi dụng ba chúng ta?"

"Hết cách, ai bảo các ngươi tuấn tú như vậy?" Dung Chiêu chớp chớp mắt, chân thành nói.

"Khụ khụ." Bùi Thừa Quyết có chút ngượng ngùng,"Được rồi, dù sao cũng không cần dùng tiền mua, sau này quần áo của chúng ta do Vân Dung Phường ngươi bao hết."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-516.html.]

"Không thành vấn đề." Dung Chiêu đáp ứng vô cùng sảng khoái.

Trương Trường Ngôn oán hận nói: "Lát nữa ngươi mời cơm."

"Không thành vấn đề." Dung Chiêu vẫn sảng khoái đáp ứng.

Có người miễn cưỡng làm "người mẫu" giúp mặc thử quần áo, cũng có người lại cực kỳ muốn làm người thử quần áo nhưng không được.

Xế chiều hôm đó, Trương Nhị tìm tới cửa, ép buộc Dung Chiêu đáp ứng sau này cũng bao luôn quần áo cho hắn, trước khi rời đi còn lấy một bộ mặc lên người, thuận tiện còn lấy cho đại ca Trương Đại hắn một bộ.

Dung Chiêu cạn lời: "Các ngươi thật đúng là không khách khí."

Trương Trường Hành vui vẻ rời đi, để lại một câu: "A Chiêu, một ngày không thấy Phúc Lộc Trang chia hoa hồng, ba huynh đệ chúng ta đều dựa vào ngươi nuôi sống, lần sau mời khách nhớ gọi ta."

Ở chung với Dung Chiêu càng lâu, da mặt càng dày.

Ăn của nhà giàu cũng không mất mặt.

Dung Chiêu: "... Cút."...

Vân Dung Phường đúng như dự liệu nổi như cồn.

Quả thật đúng như Dung Chiêu đã nói lúc trước, người có tiền không ngại quần áo trong rương đủ nhiều, cũng giống các quý nhân trong cung, rất nhiều người thậm chí một bộ quần áo mặc một lần liền ném đi.

Cho nên quần áo tinh xảo và xa xỉ rất quan trọng, nhưng quan trọng nhất vẫn là đẹp mắt.

Quần áo đẹp còn không đắt, không phải là dụ dỗ bọn họ mua sao?

Các nữ công nhân Vân Dung công phường vốn còn lo lắng bán không được, sau lại phát hiện cung không đủ cầu, nhất thời thở phào nhẹ nhõm, trong lòng thoáng yên tâm, mang theo nụ cười kiên định làm việc.

Bọn họ may một lô lại một lô quần áo, vận chuyển đến hai cửa hàng.

Vân Dung Phường khai trương là chuyện cuối tháng giêng.

Do đó suốt tháng hai, các công tử và tiểu thư tụ hội đặc biệt nhiều, đều là vì khoe quần áo trên người.

Kiểu dáng Vân Dung Phường đa dạng, bọn họ mặc dù mặc cùng kiểu, nhưng không đến mức trong một yến hội trùng đồ với nhiều người, dù sao có vài người thích kiểu dáng rộng rãi, có người thích hợp dáng, có người thích màu sáng, có người thích màu tối... Nam nam nữ nữ tụ tập, đề tài cũng nhiều hơn.
 
Chương 516


Vừa mới khai trương, hai cửa hàng đã tấp nập người đến xem, rất nhiều xe ngựa chờ ở bên ngoài.

Mà một khi tiến vào liền hận không thể mua mỗi kiểu một bộ, khuân sạch toàn bộ Vân Dung Phường.

"Cái này ta nhìn trúng trước, ta muốn lấy!"

"Ta nhìn trúng trước ngươi có được hay không, ta ở xa đã nhắm nó rồi, đang chuẩn bị tính tiền đây."

"Mọi người đừng tranh giành, vẫn có rất nhiều món, chỗ này có vài bộ giống nhau, khách nhân mau tới chọn cỡ."

"Sao nhiều thế? Lại còn giống nhau như đúc!"...

Trà lâu.

Từ trên cao nhìn xuống, trong đám người đi đường đã có người vội vàng mặc vào "quần áo cùng kiểu với Bùi Thừa Quyết", đi tới đi lui trên đường Phong Hoa.

Bùi Thừa Quyết không nói gì thu hồi tầm mắt, nhìn về phía Dung Chiêu: "Ta đã nói sao ngươi lại đột nhiên mời chúng ta uống trà ăn cơm, hóa ra là vì mượn chúng ta bán quần áo."

Tên này quả nhiên là không có chuyện sẽ không tới tìm bọn họ!

Dung Chiêu nhe răng cười, rót trà cho bọn họ, chớp chớp mắt, vẻ mặt vẫn vô tội,"Ai nha, đừng nói như vậy, các ngươi cũng không chịu thiệt mà."

Bùi Quan Sơn mặt không chút thay đổi: "Không chịu thiệt, nhưng thất vọng, ta còn thật sự cho rằng ngươi đột nhiên đổi tính đối xử tốt với chúng ta..."

Bùi Thừa Quyết: "Nói đi, bồi thường như thế nào?"

Ba người nhìn cô bằng ánh mắt c.h.ế.t chóc.

Dung Chiêu thử dò xét: "Nếu không sau này Vân Dung Phường có kiểu dáng gì mới đều cho các ngươi mặc trước?"

Ba người: "..."

Trương Trường Ngôn cạn lời: "Vậy chẳng phải ngươi có thể lợi dụng ba chúng ta?"

"Hết cách, ai bảo các ngươi tuấn tú như vậy?" Dung Chiêu chớp chớp mắt, chân thành nói.

"Khụ khụ." Bùi Thừa Quyết có chút ngượng ngùng,"Được rồi, dù sao cũng không cần dùng tiền mua, sau này quần áo của chúng ta do Vân Dung Phường ngươi bao hết."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-516.html.]

"Không thành vấn đề." Dung Chiêu đáp ứng vô cùng sảng khoái.

Trương Trường Ngôn oán hận nói: "Lát nữa ngươi mời cơm."

"Không thành vấn đề." Dung Chiêu vẫn sảng khoái đáp ứng.

Có người miễn cưỡng làm "người mẫu" giúp mặc thử quần áo, cũng có người lại cực kỳ muốn làm người thử quần áo nhưng không được.

Xế chiều hôm đó, Trương Nhị tìm tới cửa, ép buộc Dung Chiêu đáp ứng sau này cũng bao luôn quần áo cho hắn, trước khi rời đi còn lấy một bộ mặc lên người, thuận tiện còn lấy cho đại ca Trương Đại hắn một bộ.

Dung Chiêu cạn lời: "Các ngươi thật đúng là không khách khí."

Trương Trường Hành vui vẻ rời đi, để lại một câu: "A Chiêu, một ngày không thấy Phúc Lộc Trang chia hoa hồng, ba huynh đệ chúng ta đều dựa vào ngươi nuôi sống, lần sau mời khách nhớ gọi ta."

Ở chung với Dung Chiêu càng lâu, da mặt càng dày.

Ăn của nhà giàu cũng không mất mặt.

Dung Chiêu: "... Cút."...

Vân Dung Phường đúng như dự liệu nổi như cồn.

Quả thật đúng như Dung Chiêu đã nói lúc trước, người có tiền không ngại quần áo trong rương đủ nhiều, cũng giống các quý nhân trong cung, rất nhiều người thậm chí một bộ quần áo mặc một lần liền ném đi.

Cho nên quần áo tinh xảo và xa xỉ rất quan trọng, nhưng quan trọng nhất vẫn là đẹp mắt.

Quần áo đẹp còn không đắt, không phải là dụ dỗ bọn họ mua sao?

Các nữ công nhân Vân Dung công phường vốn còn lo lắng bán không được, sau lại phát hiện cung không đủ cầu, nhất thời thở phào nhẹ nhõm, trong lòng thoáng yên tâm, mang theo nụ cười kiên định làm việc.

Bọn họ may một lô lại một lô quần áo, vận chuyển đến hai cửa hàng.

Vân Dung Phường khai trương là chuyện cuối tháng giêng.

Do đó suốt tháng hai, các công tử và tiểu thư tụ hội đặc biệt nhiều, đều là vì khoe quần áo trên người.

Kiểu dáng Vân Dung Phường đa dạng, bọn họ mặc dù mặc cùng kiểu, nhưng không đến mức trong một yến hội trùng đồ với nhiều người, dù sao có vài người thích kiểu dáng rộng rãi, có người thích hợp dáng, có người thích màu sáng, có người thích màu tối... Nam nam nữ nữ tụ tập, đề tài cũng nhiều hơn.
 
Chương 517


Lúc thì là cách phối trang sức, lúc thì bàn kiểu dáng nào gần đây đang mốt, màu sắc nào đang được yêu thích...

Trong buổi tụ hội, người mặc quần áo trong bộ sưu tập Vân Dung nhất định là người thu hút sự chú ý nhất, dù sao bộ sưu tập Vân Dung quả thật không cùng một đẳng cấp với quần áo khác, nó là độc nhất vô nhị.

Nhưng bởi vì những người khác cũng đều có quần áo đẹp mắt, không đến mức đều mòn mỏi chờ đợi bộ sưu tập Vân Dung, yến hội vì thế cũng vui vẻ náo nhiệt hơn.

Bộ sưu tập Vân Dung chỉ có mười bộ, có thể mặc vào thật sự không có mấy người.

Quần áo Vân Dung Phường cung không đủ cầu, công xưởng mở rộng thêm, lại tuyển một nhóm nữ công nhân vào công xưởng làm việc, các nữ công nhân rất cao hứng.

Dân chúng không giống như các công tử tiểu thư thế gia thường xuyên mua quần áo Vân Dung Phường.

Nhưng giá cả lầu một không quá đắt, tích góp chút tiền cũng có thể mua cho tiểu bối trong nhà một bộ.

Dân chúng cũng rất vui mừng.

Lưu gia.

Nha hoàn thay quần áo cho Lưu Uyển Quân, giọng nói nhẹ nhàng: "Tiểu thư, ngày mai còn mặc quần áo Vân Dung Phường không?"

Lưu Uyển Quân gật đầu.

Một nha hoàn khác cười nói: "Quần áo Vân Dung Phường rất đẹp, tiểu thư mặc vào lại càng thướt tha yêu kiều, mỗi lần tiểu thư mua quần áo mới, mặc vào không bao lâu sẽ có rất nhiều người đi mua kiểu dáng tương tự, nhưng vẫn là tiểu thư nhà ta mặc đẹp nhất."

Người xinh đẹp như Lưu Uyển Quân, có thể mặc y phục cùng kiểu dáng giống cô, quả thật làm cho người ta có chút chờ mong.

Huống hồ Lưu Uyển Quân mặc rất đẹp.

Nha hoàn nhịn không được cười nói,"Tiểu thư thật sự thích Vân Dung Phường của Dung thế tử."

Lưu Uyển Quân liếc nha hoàn một cái, nha hoàn nhanh chóng im lặng.

Tiểu thư bây giờ uy áp rất lớn, cho dù là lão gia cùng phu nhân cũng thường xuyên phải nghe theo tiểu thư. Lưu phủ bây giờ từ trên xuống dưới đều kính nể tiểu thư.

Những nha hoàn bọn họ có thể vui đùa, nhưng một khi Lưu Uyển Quân không muốn nghe, bọn họ một chữ cũng không dám nhiều lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-517.html.]

Hai nha hoàn này được Lưu Uyển Quân tín nhiệm nhất, thỉnh thoảng sẽ giúp cô đưa thư, tự nhiên biết cô và Dung Chiêu có thư từ qua lại.

Trong hai người, có một nha hoàn không hỏi nhiều, người còn lại hoạt bát hơn, cảm thấy tiểu thư và Dung Chiêu rất có khả năng.

Suy nghĩ này cũng rất bình thường, kinh thành này ai không muốn gả cho Dung Chiêu?

Lưu Uyển Quân thở nhẹ một hơi: "Ta mặc quần áo Vân Dung Phường không đơn thuần là ủng hộ Dung thế tử, cũng là ủng hộ Vân Dung công phường, các ngươi chỉ thấy Vân Dung Phường làm ăn tốt, không thấy Vân Dung công phường lại tuyển thêm một trăm nữ công."

Đằng sau đó là tương lai của hai trăm nữ tử.

Hai nha hoàn ngẩn ra.

Lưu Uyển Quân nhẹ nhàng nói: "Dung thế tử là người có hoài bão lớn, suy nghĩ đều là giúp người."

Bao nhiêu người bởi vì Dung Chiêu mà sống sót?

Bao nhiêu người vì Dung Chiêu mà cải thiện cuộc sống?

Dung thế tử là thương nhân, nhưng ngoại trừ người hẹp hòi, ngoại trừ người đối nghịch với hắn, ai sẽ đi nói Dung thế tử trục lợi?

Đó là bởi vì bọn họ đều có thể cảm giác được lợi ích Dung Chiêu mang lại.

Lưu Uyển Quân nghĩ, cho dù giữa cô và Dung thế tử thư từ qua lại, cũng là Dung thế tử dạy cô nhiều hơn.

Dung Chiêu luôn rất kiên nhẫn.

Nên lên kế hoạch như thế nào, cách nhìn đại cục ra sao, làm thế nào để nhìn xa hơn, làm thế nào để củng cố địa vị... Mỗi khi cô có chút lạc lối, Dung Chiêu luôn có thể lập tức giúp cô sửa chữa.

Dung thế tử đã không đơn thuần là người trong lòng cô, hắn vừa là sư phụ vừa là bằng hữu, là mục tiêu cả đời của cô.

Lúc này.

Dung Chiêu đang ở Vân Dung công phường nói chuyện với Đặng Thường Nam.

Đặng Thường Nam mặc dù là phu nhân Thiếu khanh Đại Lý Tự, nhưng thượng cấp, hai người phối hợp rất ăn ý.
 
Chương 517


Lúc thì là cách phối trang sức, lúc thì bàn kiểu dáng nào gần đây đang mốt, màu sắc nào đang được yêu thích...

Trong buổi tụ hội, người mặc quần áo trong bộ sưu tập Vân Dung nhất định là người thu hút sự chú ý nhất, dù sao bộ sưu tập Vân Dung quả thật không cùng một đẳng cấp với quần áo khác, nó là độc nhất vô nhị.

Nhưng bởi vì những người khác cũng đều có quần áo đẹp mắt, không đến mức đều mòn mỏi chờ đợi bộ sưu tập Vân Dung, yến hội vì thế cũng vui vẻ náo nhiệt hơn.

Bộ sưu tập Vân Dung chỉ có mười bộ, có thể mặc vào thật sự không có mấy người.

Quần áo Vân Dung Phường cung không đủ cầu, công xưởng mở rộng thêm, lại tuyển một nhóm nữ công nhân vào công xưởng làm việc, các nữ công nhân rất cao hứng.

Dân chúng không giống như các công tử tiểu thư thế gia thường xuyên mua quần áo Vân Dung Phường.

Nhưng giá cả lầu một không quá đắt, tích góp chút tiền cũng có thể mua cho tiểu bối trong nhà một bộ.

Dân chúng cũng rất vui mừng.

Lưu gia.

Nha hoàn thay quần áo cho Lưu Uyển Quân, giọng nói nhẹ nhàng: "Tiểu thư, ngày mai còn mặc quần áo Vân Dung Phường không?"

Lưu Uyển Quân gật đầu.

Một nha hoàn khác cười nói: "Quần áo Vân Dung Phường rất đẹp, tiểu thư mặc vào lại càng thướt tha yêu kiều, mỗi lần tiểu thư mua quần áo mới, mặc vào không bao lâu sẽ có rất nhiều người đi mua kiểu dáng tương tự, nhưng vẫn là tiểu thư nhà ta mặc đẹp nhất."

Người xinh đẹp như Lưu Uyển Quân, có thể mặc y phục cùng kiểu dáng giống cô, quả thật làm cho người ta có chút chờ mong.

Huống hồ Lưu Uyển Quân mặc rất đẹp.

Nha hoàn nhịn không được cười nói,"Tiểu thư thật sự thích Vân Dung Phường của Dung thế tử."

Lưu Uyển Quân liếc nha hoàn một cái, nha hoàn nhanh chóng im lặng.

Tiểu thư bây giờ uy áp rất lớn, cho dù là lão gia cùng phu nhân cũng thường xuyên phải nghe theo tiểu thư. Lưu phủ bây giờ từ trên xuống dưới đều kính nể tiểu thư.

Những nha hoàn bọn họ có thể vui đùa, nhưng một khi Lưu Uyển Quân không muốn nghe, bọn họ một chữ cũng không dám nhiều lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-517.html.]

Hai nha hoàn này được Lưu Uyển Quân tín nhiệm nhất, thỉnh thoảng sẽ giúp cô đưa thư, tự nhiên biết cô và Dung Chiêu có thư từ qua lại.

Trong hai người, có một nha hoàn không hỏi nhiều, người còn lại hoạt bát hơn, cảm thấy tiểu thư và Dung Chiêu rất có khả năng.

Suy nghĩ này cũng rất bình thường, kinh thành này ai không muốn gả cho Dung Chiêu?

Lưu Uyển Quân thở nhẹ một hơi: "Ta mặc quần áo Vân Dung Phường không đơn thuần là ủng hộ Dung thế tử, cũng là ủng hộ Vân Dung công phường, các ngươi chỉ thấy Vân Dung Phường làm ăn tốt, không thấy Vân Dung công phường lại tuyển thêm một trăm nữ công."

Đằng sau đó là tương lai của hai trăm nữ tử.

Hai nha hoàn ngẩn ra.

Lưu Uyển Quân nhẹ nhàng nói: "Dung thế tử là người có hoài bão lớn, suy nghĩ đều là giúp người."

Bao nhiêu người bởi vì Dung Chiêu mà sống sót?

Bao nhiêu người vì Dung Chiêu mà cải thiện cuộc sống?

Dung thế tử là thương nhân, nhưng ngoại trừ người hẹp hòi, ngoại trừ người đối nghịch với hắn, ai sẽ đi nói Dung thế tử trục lợi?

Đó là bởi vì bọn họ đều có thể cảm giác được lợi ích Dung Chiêu mang lại.

Lưu Uyển Quân nghĩ, cho dù giữa cô và Dung thế tử thư từ qua lại, cũng là Dung thế tử dạy cô nhiều hơn.

Dung Chiêu luôn rất kiên nhẫn.

Nên lên kế hoạch như thế nào, cách nhìn đại cục ra sao, làm thế nào để nhìn xa hơn, làm thế nào để củng cố địa vị... Mỗi khi cô có chút lạc lối, Dung Chiêu luôn có thể lập tức giúp cô sửa chữa.

Dung thế tử đã không đơn thuần là người trong lòng cô, hắn vừa là sư phụ vừa là bằng hữu, là mục tiêu cả đời của cô.

Lúc này.

Dung Chiêu đang ở Vân Dung công phường nói chuyện với Đặng Thường Nam.

Đặng Thường Nam mặc dù là phu nhân Thiếu khanh Đại Lý Tự, nhưng thượng cấp, hai người phối hợp rất ăn ý.
 
Chương 517


Lúc thì là cách phối trang sức, lúc thì bàn kiểu dáng nào gần đây đang mốt, màu sắc nào đang được yêu thích...

Trong buổi tụ hội, người mặc quần áo trong bộ sưu tập Vân Dung nhất định là người thu hút sự chú ý nhất, dù sao bộ sưu tập Vân Dung quả thật không cùng một đẳng cấp với quần áo khác, nó là độc nhất vô nhị.

Nhưng bởi vì những người khác cũng đều có quần áo đẹp mắt, không đến mức đều mòn mỏi chờ đợi bộ sưu tập Vân Dung, yến hội vì thế cũng vui vẻ náo nhiệt hơn.

Bộ sưu tập Vân Dung chỉ có mười bộ, có thể mặc vào thật sự không có mấy người.

Quần áo Vân Dung Phường cung không đủ cầu, công xưởng mở rộng thêm, lại tuyển một nhóm nữ công nhân vào công xưởng làm việc, các nữ công nhân rất cao hứng.

Dân chúng không giống như các công tử tiểu thư thế gia thường xuyên mua quần áo Vân Dung Phường.

Nhưng giá cả lầu một không quá đắt, tích góp chút tiền cũng có thể mua cho tiểu bối trong nhà một bộ.

Dân chúng cũng rất vui mừng.

Lưu gia.

Nha hoàn thay quần áo cho Lưu Uyển Quân, giọng nói nhẹ nhàng: "Tiểu thư, ngày mai còn mặc quần áo Vân Dung Phường không?"

Lưu Uyển Quân gật đầu.

Một nha hoàn khác cười nói: "Quần áo Vân Dung Phường rất đẹp, tiểu thư mặc vào lại càng thướt tha yêu kiều, mỗi lần tiểu thư mua quần áo mới, mặc vào không bao lâu sẽ có rất nhiều người đi mua kiểu dáng tương tự, nhưng vẫn là tiểu thư nhà ta mặc đẹp nhất."

Người xinh đẹp như Lưu Uyển Quân, có thể mặc y phục cùng kiểu dáng giống cô, quả thật làm cho người ta có chút chờ mong.

Huống hồ Lưu Uyển Quân mặc rất đẹp.

Nha hoàn nhịn không được cười nói,"Tiểu thư thật sự thích Vân Dung Phường của Dung thế tử."

Lưu Uyển Quân liếc nha hoàn một cái, nha hoàn nhanh chóng im lặng.

Tiểu thư bây giờ uy áp rất lớn, cho dù là lão gia cùng phu nhân cũng thường xuyên phải nghe theo tiểu thư. Lưu phủ bây giờ từ trên xuống dưới đều kính nể tiểu thư.

Những nha hoàn bọn họ có thể vui đùa, nhưng một khi Lưu Uyển Quân không muốn nghe, bọn họ một chữ cũng không dám nhiều lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-517.html.]

Hai nha hoàn này được Lưu Uyển Quân tín nhiệm nhất, thỉnh thoảng sẽ giúp cô đưa thư, tự nhiên biết cô và Dung Chiêu có thư từ qua lại.

Trong hai người, có một nha hoàn không hỏi nhiều, người còn lại hoạt bát hơn, cảm thấy tiểu thư và Dung Chiêu rất có khả năng.

Suy nghĩ này cũng rất bình thường, kinh thành này ai không muốn gả cho Dung Chiêu?

Lưu Uyển Quân thở nhẹ một hơi: "Ta mặc quần áo Vân Dung Phường không đơn thuần là ủng hộ Dung thế tử, cũng là ủng hộ Vân Dung công phường, các ngươi chỉ thấy Vân Dung Phường làm ăn tốt, không thấy Vân Dung công phường lại tuyển thêm một trăm nữ công."

Đằng sau đó là tương lai của hai trăm nữ tử.

Hai nha hoàn ngẩn ra.

Lưu Uyển Quân nhẹ nhàng nói: "Dung thế tử là người có hoài bão lớn, suy nghĩ đều là giúp người."

Bao nhiêu người bởi vì Dung Chiêu mà sống sót?

Bao nhiêu người vì Dung Chiêu mà cải thiện cuộc sống?

Dung thế tử là thương nhân, nhưng ngoại trừ người hẹp hòi, ngoại trừ người đối nghịch với hắn, ai sẽ đi nói Dung thế tử trục lợi?

Đó là bởi vì bọn họ đều có thể cảm giác được lợi ích Dung Chiêu mang lại.

Lưu Uyển Quân nghĩ, cho dù giữa cô và Dung thế tử thư từ qua lại, cũng là Dung thế tử dạy cô nhiều hơn.

Dung Chiêu luôn rất kiên nhẫn.

Nên lên kế hoạch như thế nào, cách nhìn đại cục ra sao, làm thế nào để nhìn xa hơn, làm thế nào để củng cố địa vị... Mỗi khi cô có chút lạc lối, Dung Chiêu luôn có thể lập tức giúp cô sửa chữa.

Dung thế tử đã không đơn thuần là người trong lòng cô, hắn vừa là sư phụ vừa là bằng hữu, là mục tiêu cả đời của cô.

Lúc này.

Dung Chiêu đang ở Vân Dung công phường nói chuyện với Đặng Thường Nam.

Đặng Thường Nam mặc dù là phu nhân Thiếu khanh Đại Lý Tự, nhưng thượng cấp, hai người phối hợp rất ăn ý.
 
Chương 518


Đặng Thường Nam nói: "Có rất nhiều người nơi khác muốn mua quần áo Vân Dung Phường với số lượng lớn, bao gồm Quách Xuyên của Quách gia Giang Nam, cũng có tiểu thương mua quần áo Vân Dung Phường đưa đến châu quận khác bán giá cao, chúng ta có cần xây Vân Dung Phường thứ hai không?"

Quần áo Vân Dung Phường đẹp là điều đương nhiên.

Đồ vật nổi tiếng ở kinh thành, đi đến những châu quận khác cũng có thể dương danh, bên ngoài người có tiền cũng không ít.

Những tiểu thương kia mua rất nhiều quần áo, vận chuyển đến nơi khác trực tiếp bán với giá cao.

Cho thương nhân trung gian kiếm chút giá chênh lệch cũng không sao, nhưng vấn đề là một nhà xưởng không đủ chống đỡ, tất phải xây nhà xưởng thứ hai, đi trợ giúp cho càng nhiều nữ tử ở nơi khác.

Dung Chiêu gật đầu: "Xây thì nhất định phải xây, hơn nữa còn phải nhanh chóng, chúng ta có tiền, chỉ thiếu người phụ trách nhà xưởng."

Đặng Thường Nam chần chờ.

Dung Chiêu cười ôn hoà: "Ta đã có nhân tuyển cho người phụ trách công xưởng, vì cần thường xuyên chạy ra ngoài, e rằng cần một nam nhân có trách nhiệm, làm phiền Đặng phu nhân giúp ta trông coi Vân Dung công xưởng ở kinh thành."

Đặng Thường Nam nghe vậy, nhìn về phía Dung Chiêu, trong mắt tràn đầy ý cười.

Bà là phu nhân Thiếu khanh Đại Lý Tự, chung quy không tiện rời khỏi kinh thành mở Vân Dung công phường, chuyện ở kinh thành bà không tránh được, đang không biết nói với Dung Chiêu như thế nào, đối phương lại chủ động đề nghị."

Quả nhiên là Dung Chiêu tâm tư cẩn thận.

"Về phần địa điểm xây dựng Vân Dung công phường, trước mắt vẫn mở theo các chi nhánh của Phúc Lộc Hiên, Phúc Lộc Trang và tòa soạn báo..."

Hai người tiếp tục thương lượng vấn đề tiếp theo của Vân Dung công phường.

Đợi đến khi thương lượng xong đã là buổi chiều.

Dung Chiêu ngồi xe ngựa rời đi, phóng mắt nhìn đường phố rộn ràng Vân Dung công phường kết thúc, nên thực hiện bước tiếp theo rồi.

Lúc này, cô đột nhiên nhìn thấy Trương Trường Ngôn.

"Trương Tam." Xe ngựa dừng lại, Dung Chiêu hô to.

Trương Trường Ngôn theo bản năng muốn chạy, nhưng lại mạnh mẽ dừng lại.

Lần trước hắn đã quyết định đối xử với Dung Chiêu như cũ, căn bản không cần cố ý trốn tránh Dung Chiêu nữa...

"Ngươi chạy cái gì? Lên đây." Dung Chiêu tiếp tục gọi hắn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-518.html.]

Trương Trường Ngôn nghe vậy xoay người, lề mề leo lên xe ngựa.

Dung Chiêu nhìn hắn.

Trương Trường Ngôn không được tự nhiên dời tầm mắt, thô lỗ hỏi: "Nhìn gì?"

Dung Chiêu: "Ngươi gần đây thật sự là càng ngày càng kỳ quái."

Kỳ thật còn trưởng thành không ít.

Lúc trước Trương Trường Ngôn ngây thơ còn có chút ngu xuẩn, thậm chí còn mang theo khí phách thiếu niên, hành sự xốc nổi.

Trong khoảng thời gian này không biết đã xảy ra chuyện gì, cả người tựa hồ lập tức thu liễm lại không ít.

Trương Trường Ngôn ỉu xìu cúi đầu: "Cha ta cũng nói như vậy..."

Dung Chiêu: "Ta không muốn làm cha ngươi."

Trương Trường Ngôn: "...!"

Hắn lập tức trừng Dung Chiêu, nghiến răng nghiến lợi: "Ngươi cũng không sinh được đứa con trai lớn như ta!"

Dung Chiêu đưa tay vỗ đầu hắn, nở nụ cười: "Như vậy mới đúng chứ, tuổi còn trẻ đừng ra vẻ mặt ủ mày chau, nhìn mà khó chịu."

Vừa rồi rõ ràng cô chỉ trêu chọc hắn.

Trương Tam được vỗ đầu, sửng sốt, lập tức hít sâu một hơi sau đó thở ra thật dài,"Biết rồi."

Hắn nghịch bánh ngọt trên bàn, tức giận nói: "Ngươi tìm ta có chuyện gì?"

"Không có việc gì thì không thể tìm ngươi?" Dung Chiêu nhướng mày.

Trương Trường Ngôn mỉm cười.

Dung Chiêu: "Được rồi, có chút việc, ngươi phối hợp với ta một chút, đồ ăn tháng sau của ngươi ta bao" Trương Trường Ngôn kinh ngạc: "Còn có chuyện tốt này?"...

Hai canh giờ sau.

Quách Xuyên nhiệt huyết sôi trào rời khỏi Phúc Lộc Hiên, Dung Chiêu và Trương gia tam công tử đưa hắn lên xe ngựa.

Quách Xuyên kích động: "Dung thế tử yên tâm, hiện giờ ta cũng là một trong những cổ đông của Vân Dung Phường, đương nhiên không tiếc sức lực hỗ trợ, ta sẽ mau chóng chọn ra địa chỉ xây dựng công xưởng, đốc thúc xây dựng chỉ nhánh Vân Dung công phường và Vân Dung Phường."
 
Chương 518


Đặng Thường Nam nói: "Có rất nhiều người nơi khác muốn mua quần áo Vân Dung Phường với số lượng lớn, bao gồm Quách Xuyên của Quách gia Giang Nam, cũng có tiểu thương mua quần áo Vân Dung Phường đưa đến châu quận khác bán giá cao, chúng ta có cần xây Vân Dung Phường thứ hai không?"

Quần áo Vân Dung Phường đẹp là điều đương nhiên.

Đồ vật nổi tiếng ở kinh thành, đi đến những châu quận khác cũng có thể dương danh, bên ngoài người có tiền cũng không ít.

Những tiểu thương kia mua rất nhiều quần áo, vận chuyển đến nơi khác trực tiếp bán với giá cao.

Cho thương nhân trung gian kiếm chút giá chênh lệch cũng không sao, nhưng vấn đề là một nhà xưởng không đủ chống đỡ, tất phải xây nhà xưởng thứ hai, đi trợ giúp cho càng nhiều nữ tử ở nơi khác.

Dung Chiêu gật đầu: "Xây thì nhất định phải xây, hơn nữa còn phải nhanh chóng, chúng ta có tiền, chỉ thiếu người phụ trách nhà xưởng."

Đặng Thường Nam chần chờ.

Dung Chiêu cười ôn hoà: "Ta đã có nhân tuyển cho người phụ trách công xưởng, vì cần thường xuyên chạy ra ngoài, e rằng cần một nam nhân có trách nhiệm, làm phiền Đặng phu nhân giúp ta trông coi Vân Dung công xưởng ở kinh thành."

Đặng Thường Nam nghe vậy, nhìn về phía Dung Chiêu, trong mắt tràn đầy ý cười.

Bà là phu nhân Thiếu khanh Đại Lý Tự, chung quy không tiện rời khỏi kinh thành mở Vân Dung công phường, chuyện ở kinh thành bà không tránh được, đang không biết nói với Dung Chiêu như thế nào, đối phương lại chủ động đề nghị."

Quả nhiên là Dung Chiêu tâm tư cẩn thận.

"Về phần địa điểm xây dựng Vân Dung công phường, trước mắt vẫn mở theo các chi nhánh của Phúc Lộc Hiên, Phúc Lộc Trang và tòa soạn báo..."

Hai người tiếp tục thương lượng vấn đề tiếp theo của Vân Dung công phường.

Đợi đến khi thương lượng xong đã là buổi chiều.

Dung Chiêu ngồi xe ngựa rời đi, phóng mắt nhìn đường phố rộn ràng Vân Dung công phường kết thúc, nên thực hiện bước tiếp theo rồi.

Lúc này, cô đột nhiên nhìn thấy Trương Trường Ngôn.

"Trương Tam." Xe ngựa dừng lại, Dung Chiêu hô to.

Trương Trường Ngôn theo bản năng muốn chạy, nhưng lại mạnh mẽ dừng lại.

Lần trước hắn đã quyết định đối xử với Dung Chiêu như cũ, căn bản không cần cố ý trốn tránh Dung Chiêu nữa...

"Ngươi chạy cái gì? Lên đây." Dung Chiêu tiếp tục gọi hắn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-518.html.]

Trương Trường Ngôn nghe vậy xoay người, lề mề leo lên xe ngựa.

Dung Chiêu nhìn hắn.

Trương Trường Ngôn không được tự nhiên dời tầm mắt, thô lỗ hỏi: "Nhìn gì?"

Dung Chiêu: "Ngươi gần đây thật sự là càng ngày càng kỳ quái."

Kỳ thật còn trưởng thành không ít.

Lúc trước Trương Trường Ngôn ngây thơ còn có chút ngu xuẩn, thậm chí còn mang theo khí phách thiếu niên, hành sự xốc nổi.

Trong khoảng thời gian này không biết đã xảy ra chuyện gì, cả người tựa hồ lập tức thu liễm lại không ít.

Trương Trường Ngôn ỉu xìu cúi đầu: "Cha ta cũng nói như vậy..."

Dung Chiêu: "Ta không muốn làm cha ngươi."

Trương Trường Ngôn: "...!"

Hắn lập tức trừng Dung Chiêu, nghiến răng nghiến lợi: "Ngươi cũng không sinh được đứa con trai lớn như ta!"

Dung Chiêu đưa tay vỗ đầu hắn, nở nụ cười: "Như vậy mới đúng chứ, tuổi còn trẻ đừng ra vẻ mặt ủ mày chau, nhìn mà khó chịu."

Vừa rồi rõ ràng cô chỉ trêu chọc hắn.

Trương Tam được vỗ đầu, sửng sốt, lập tức hít sâu một hơi sau đó thở ra thật dài,"Biết rồi."

Hắn nghịch bánh ngọt trên bàn, tức giận nói: "Ngươi tìm ta có chuyện gì?"

"Không có việc gì thì không thể tìm ngươi?" Dung Chiêu nhướng mày.

Trương Trường Ngôn mỉm cười.

Dung Chiêu: "Được rồi, có chút việc, ngươi phối hợp với ta một chút, đồ ăn tháng sau của ngươi ta bao" Trương Trường Ngôn kinh ngạc: "Còn có chuyện tốt này?"...

Hai canh giờ sau.

Quách Xuyên nhiệt huyết sôi trào rời khỏi Phúc Lộc Hiên, Dung Chiêu và Trương gia tam công tử đưa hắn lên xe ngựa.

Quách Xuyên kích động: "Dung thế tử yên tâm, hiện giờ ta cũng là một trong những cổ đông của Vân Dung Phường, đương nhiên không tiếc sức lực hỗ trợ, ta sẽ mau chóng chọn ra địa chỉ xây dựng công xưởng, đốc thúc xây dựng chỉ nhánh Vân Dung công phường và Vân Dung Phường."
 
Chương 518


Đặng Thường Nam nói: "Có rất nhiều người nơi khác muốn mua quần áo Vân Dung Phường với số lượng lớn, bao gồm Quách Xuyên của Quách gia Giang Nam, cũng có tiểu thương mua quần áo Vân Dung Phường đưa đến châu quận khác bán giá cao, chúng ta có cần xây Vân Dung Phường thứ hai không?"

Quần áo Vân Dung Phường đẹp là điều đương nhiên.

Đồ vật nổi tiếng ở kinh thành, đi đến những châu quận khác cũng có thể dương danh, bên ngoài người có tiền cũng không ít.

Những tiểu thương kia mua rất nhiều quần áo, vận chuyển đến nơi khác trực tiếp bán với giá cao.

Cho thương nhân trung gian kiếm chút giá chênh lệch cũng không sao, nhưng vấn đề là một nhà xưởng không đủ chống đỡ, tất phải xây nhà xưởng thứ hai, đi trợ giúp cho càng nhiều nữ tử ở nơi khác.

Dung Chiêu gật đầu: "Xây thì nhất định phải xây, hơn nữa còn phải nhanh chóng, chúng ta có tiền, chỉ thiếu người phụ trách nhà xưởng."

Đặng Thường Nam chần chờ.

Dung Chiêu cười ôn hoà: "Ta đã có nhân tuyển cho người phụ trách công xưởng, vì cần thường xuyên chạy ra ngoài, e rằng cần một nam nhân có trách nhiệm, làm phiền Đặng phu nhân giúp ta trông coi Vân Dung công xưởng ở kinh thành."

Đặng Thường Nam nghe vậy, nhìn về phía Dung Chiêu, trong mắt tràn đầy ý cười.

Bà là phu nhân Thiếu khanh Đại Lý Tự, chung quy không tiện rời khỏi kinh thành mở Vân Dung công phường, chuyện ở kinh thành bà không tránh được, đang không biết nói với Dung Chiêu như thế nào, đối phương lại chủ động đề nghị."

Quả nhiên là Dung Chiêu tâm tư cẩn thận.

"Về phần địa điểm xây dựng Vân Dung công phường, trước mắt vẫn mở theo các chi nhánh của Phúc Lộc Hiên, Phúc Lộc Trang và tòa soạn báo..."

Hai người tiếp tục thương lượng vấn đề tiếp theo của Vân Dung công phường.

Đợi đến khi thương lượng xong đã là buổi chiều.

Dung Chiêu ngồi xe ngựa rời đi, phóng mắt nhìn đường phố rộn ràng Vân Dung công phường kết thúc, nên thực hiện bước tiếp theo rồi.

Lúc này, cô đột nhiên nhìn thấy Trương Trường Ngôn.

"Trương Tam." Xe ngựa dừng lại, Dung Chiêu hô to.

Trương Trường Ngôn theo bản năng muốn chạy, nhưng lại mạnh mẽ dừng lại.

Lần trước hắn đã quyết định đối xử với Dung Chiêu như cũ, căn bản không cần cố ý trốn tránh Dung Chiêu nữa...

"Ngươi chạy cái gì? Lên đây." Dung Chiêu tiếp tục gọi hắn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-518.html.]

Trương Trường Ngôn nghe vậy xoay người, lề mề leo lên xe ngựa.

Dung Chiêu nhìn hắn.

Trương Trường Ngôn không được tự nhiên dời tầm mắt, thô lỗ hỏi: "Nhìn gì?"

Dung Chiêu: "Ngươi gần đây thật sự là càng ngày càng kỳ quái."

Kỳ thật còn trưởng thành không ít.

Lúc trước Trương Trường Ngôn ngây thơ còn có chút ngu xuẩn, thậm chí còn mang theo khí phách thiếu niên, hành sự xốc nổi.

Trong khoảng thời gian này không biết đã xảy ra chuyện gì, cả người tựa hồ lập tức thu liễm lại không ít.

Trương Trường Ngôn ỉu xìu cúi đầu: "Cha ta cũng nói như vậy..."

Dung Chiêu: "Ta không muốn làm cha ngươi."

Trương Trường Ngôn: "...!"

Hắn lập tức trừng Dung Chiêu, nghiến răng nghiến lợi: "Ngươi cũng không sinh được đứa con trai lớn như ta!"

Dung Chiêu đưa tay vỗ đầu hắn, nở nụ cười: "Như vậy mới đúng chứ, tuổi còn trẻ đừng ra vẻ mặt ủ mày chau, nhìn mà khó chịu."

Vừa rồi rõ ràng cô chỉ trêu chọc hắn.

Trương Tam được vỗ đầu, sửng sốt, lập tức hít sâu một hơi sau đó thở ra thật dài,"Biết rồi."

Hắn nghịch bánh ngọt trên bàn, tức giận nói: "Ngươi tìm ta có chuyện gì?"

"Không có việc gì thì không thể tìm ngươi?" Dung Chiêu nhướng mày.

Trương Trường Ngôn mỉm cười.

Dung Chiêu: "Được rồi, có chút việc, ngươi phối hợp với ta một chút, đồ ăn tháng sau của ngươi ta bao" Trương Trường Ngôn kinh ngạc: "Còn có chuyện tốt này?"...

Hai canh giờ sau.

Quách Xuyên nhiệt huyết sôi trào rời khỏi Phúc Lộc Hiên, Dung Chiêu và Trương gia tam công tử đưa hắn lên xe ngựa.

Quách Xuyên kích động: "Dung thế tử yên tâm, hiện giờ ta cũng là một trong những cổ đông của Vân Dung Phường, đương nhiên không tiếc sức lực hỗ trợ, ta sẽ mau chóng chọn ra địa chỉ xây dựng công xưởng, đốc thúc xây dựng chỉ nhánh Vân Dung công phường và Vân Dung Phường."
 
Chương 519


Hắn thở dài, vẻ mặt cảm thán: "Hôm nay nói chuyện với Dung thế tử, Quách mỗ chỉ cảm thấy tam sinh hữu hạnh, thật sự là được lợi không nhỏ."

Dung Chiêu mỉm cười: "Vất vả cho Quách huynh, là do Quách huynh có kiến thức và tài cán cho nên mới nguyện ý hợp tác với ta."

Quách Xuyên được khen vô thức thẳng lưng, ánh mắt kiêu ngạo kích động.

Hắn đương nhiên là có tầm nhìn rồi.

Chuyện Dung thế tử làm đều rất có ảnh hưởng, hắn bây giờ coi như là người chung thuyền với Dung thế tử!

Dung Chiêu lại nói: "Ngũ tỷ ta là một trong những người phụ trách Vân Dung Phường, tỷ ấy sẽ đi cùng ngươi chủ trì việc xây dựng và tuyển dụng Vân Dung Phường, phiền Quách huynh giúp ta chiếu cố Ngũ tỷ."

Quách Xuyên vỗ n.g.ự.c vang bụp bụp,"Không thành vấn đề, ta cũng thập phần kính ngưỡng Dung gia Ngũ Nương."

Đợi đến khi hắn rời đi, Trương Trường Ngôn nhìn Dung Chiêu thật sâu: "Ngươi lúc trước cũng như vậy lừa gạt ba huynh đệ chúng ta, lừa gạt tứ đại thân vương, ba vị hoàng tử cùng với cổ đông Đoàn Đoàn?"

Dung Chiêu nhìn hắn, chớp chớp mắt: "Đây sao gọi là lừa gạt? Đây gọi là cùng nhau xây dựng tương lai tốt đẹp."

Cô giơ tay vỗ vai Trương Trường Ngôn, chân thành cảm thán: "Ngày xưa không phát hiện, Trương Tam huynh lại ăn ý với ta như vậy, thực sự là chân truyền của ta."

Trương Tam hiện tại quả thật có chút giống cô, nhất là lúc hợp mưu đào hố Quách Xuyên, Trương Tam thật sự không chỉ phụ họa vài câu.

Trương Trường Ngôn: "..."

Hắn đột nhiên trầm mặc.

Bởi vì hắn phát hiện mình không chỉ mỗi lần đều nhìn ra Dung Chiêu đang đào hố, bây giờ còn có thể giúp hắn đào hố...

Chẳng lẽ mình cũng trở nên hư hỏng?

Không, làm sao có thể.

Chuyện làm ăn sao có thể là đào hố chứ?

Rõ ràng là cùng nhau được lợi!

Trương Trường Ngôn mỉm cười, tổng kết: "Ngươi nói đúng, chúng ta là cùng nhau xây dựng tương lai tốt đẹp."

Dung Chiêu cảm thấy mỹ mãn, gật đầu: "Tư tưởng của Trương Tam huynh quả nhiên cùng đường với ta."

Trương Tam: "..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-519.html.]

Hắn đột nhiên cảm thấy tư tưởng của hắn đã không còn sạch sẽ, thuần khiết nữa!

Dung Chiêu nhấc chân rời đi.

Trương Trường Ngôn vội đuổi theo, oán giận nói: "Lợi dụng xong liền ném người ta? Ngươi hứa bao cơm một tháng đâu?"

Dung Chiêu: "Phúc Lộc Hiên, ghi sổ cho ta."

Trương Trường Ngôn theo cô lên xe ngựa An Khánh Vương phủ, lầm bầm: "Ngươi keo kiệt khẳng định chỉ cho ta ăn ở lầu một, không được, ta phải đi theo ngươi, ngươi ăn ở đâu ta sẽ ăn ở đó."

Dung Chiêu không nói gì: "Phủ Thừa tướng các ngươi không có cơm ăn?"

Trương Trường Ngôn thản nhiên đáp: "Có thể giống nhau sao?"

Xe ngựa ở trong tiếng cằn nhằn của hai người, dần dần đi xa....

Dung Chiêu ngồi ở thư phòng, trước mặt đặt xấp giấy trắng, cô ở trên đó viết viết vẽ vẽ, toàn tâm toàn ý, cực kỳ nghiêm túc.

Dung Vĩ đẩy cửa đi vào, tò mò hỏi: "Con đang làm gì vậy? Gần đây không phải không có việc gì sao?"

Vân Dung Phường rất thuận lợi.

Phúc Lộc Trang, Phúc Lộc Hiên, Đoàn Đoàn, tòa soạn báo cũng đều thuận lợi, mấy ngày nay là mấy ngày Dung Chiêu thanh nhàn nhất, nhưng cô mỗi ngày đầu nhốt mình trong thư phòng, không biết đang làm cái gì.

Đám người Bùi Thừa Quyết cũng không hẹn được cô, Dung Chiêu vẫn tự mình bận rộn.

Dung Chiêu không ngẩng đầu: "Đang viết bản kế hoạch."

Dung Vĩ: "... 2"

Ông nghiêng đầu nhìn thoáng qua, hoàn toàn không hiểu nội dung bên trên.

Đây là việc làm ăn mới?

Dung Chiêu từ dưới cùng rút ra một tờ giấy, cụp mắt, thanh âm bình tĩnh: "Phúc Lộc Trang có huynh đệ Trương gia, Phúc Lộc Hiên có tứ đại thân vương Đoàn Đoàn có kinh thành nhi đại cùng với bách tính tòa soạn báo có ba vị hoàng tử, Vân Dung Phường có hoàng hậu, cung phi cùng với tất cả nữ quyến..."

Cô vừa nói vừa viết.

Cuối cùng, bút lông dừng lại, giọng Dung Chiêu trầm xuống: "Con đang tính xem khi nào có thể công bố thân phận..."

Sức khỏe Vĩnh Minh Đế ngày càng sa sút, đoạt đích ngày càng kịch liệt.
 
Chương 519


Hắn thở dài, vẻ mặt cảm thán: "Hôm nay nói chuyện với Dung thế tử, Quách mỗ chỉ cảm thấy tam sinh hữu hạnh, thật sự là được lợi không nhỏ."

Dung Chiêu mỉm cười: "Vất vả cho Quách huynh, là do Quách huynh có kiến thức và tài cán cho nên mới nguyện ý hợp tác với ta."

Quách Xuyên được khen vô thức thẳng lưng, ánh mắt kiêu ngạo kích động.

Hắn đương nhiên là có tầm nhìn rồi.

Chuyện Dung thế tử làm đều rất có ảnh hưởng, hắn bây giờ coi như là người chung thuyền với Dung thế tử!

Dung Chiêu lại nói: "Ngũ tỷ ta là một trong những người phụ trách Vân Dung Phường, tỷ ấy sẽ đi cùng ngươi chủ trì việc xây dựng và tuyển dụng Vân Dung Phường, phiền Quách huynh giúp ta chiếu cố Ngũ tỷ."

Quách Xuyên vỗ n.g.ự.c vang bụp bụp,"Không thành vấn đề, ta cũng thập phần kính ngưỡng Dung gia Ngũ Nương."

Đợi đến khi hắn rời đi, Trương Trường Ngôn nhìn Dung Chiêu thật sâu: "Ngươi lúc trước cũng như vậy lừa gạt ba huynh đệ chúng ta, lừa gạt tứ đại thân vương, ba vị hoàng tử cùng với cổ đông Đoàn Đoàn?"

Dung Chiêu nhìn hắn, chớp chớp mắt: "Đây sao gọi là lừa gạt? Đây gọi là cùng nhau xây dựng tương lai tốt đẹp."

Cô giơ tay vỗ vai Trương Trường Ngôn, chân thành cảm thán: "Ngày xưa không phát hiện, Trương Tam huynh lại ăn ý với ta như vậy, thực sự là chân truyền của ta."

Trương Tam hiện tại quả thật có chút giống cô, nhất là lúc hợp mưu đào hố Quách Xuyên, Trương Tam thật sự không chỉ phụ họa vài câu.

Trương Trường Ngôn: "..."

Hắn đột nhiên trầm mặc.

Bởi vì hắn phát hiện mình không chỉ mỗi lần đều nhìn ra Dung Chiêu đang đào hố, bây giờ còn có thể giúp hắn đào hố...

Chẳng lẽ mình cũng trở nên hư hỏng?

Không, làm sao có thể.

Chuyện làm ăn sao có thể là đào hố chứ?

Rõ ràng là cùng nhau được lợi!

Trương Trường Ngôn mỉm cười, tổng kết: "Ngươi nói đúng, chúng ta là cùng nhau xây dựng tương lai tốt đẹp."

Dung Chiêu cảm thấy mỹ mãn, gật đầu: "Tư tưởng của Trương Tam huynh quả nhiên cùng đường với ta."

Trương Tam: "..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-519.html.]

Hắn đột nhiên cảm thấy tư tưởng của hắn đã không còn sạch sẽ, thuần khiết nữa!

Dung Chiêu nhấc chân rời đi.

Trương Trường Ngôn vội đuổi theo, oán giận nói: "Lợi dụng xong liền ném người ta? Ngươi hứa bao cơm một tháng đâu?"

Dung Chiêu: "Phúc Lộc Hiên, ghi sổ cho ta."

Trương Trường Ngôn theo cô lên xe ngựa An Khánh Vương phủ, lầm bầm: "Ngươi keo kiệt khẳng định chỉ cho ta ăn ở lầu một, không được, ta phải đi theo ngươi, ngươi ăn ở đâu ta sẽ ăn ở đó."

Dung Chiêu không nói gì: "Phủ Thừa tướng các ngươi không có cơm ăn?"

Trương Trường Ngôn thản nhiên đáp: "Có thể giống nhau sao?"

Xe ngựa ở trong tiếng cằn nhằn của hai người, dần dần đi xa....

Dung Chiêu ngồi ở thư phòng, trước mặt đặt xấp giấy trắng, cô ở trên đó viết viết vẽ vẽ, toàn tâm toàn ý, cực kỳ nghiêm túc.

Dung Vĩ đẩy cửa đi vào, tò mò hỏi: "Con đang làm gì vậy? Gần đây không phải không có việc gì sao?"

Vân Dung Phường rất thuận lợi.

Phúc Lộc Trang, Phúc Lộc Hiên, Đoàn Đoàn, tòa soạn báo cũng đều thuận lợi, mấy ngày nay là mấy ngày Dung Chiêu thanh nhàn nhất, nhưng cô mỗi ngày đầu nhốt mình trong thư phòng, không biết đang làm cái gì.

Đám người Bùi Thừa Quyết cũng không hẹn được cô, Dung Chiêu vẫn tự mình bận rộn.

Dung Chiêu không ngẩng đầu: "Đang viết bản kế hoạch."

Dung Vĩ: "... 2"

Ông nghiêng đầu nhìn thoáng qua, hoàn toàn không hiểu nội dung bên trên.

Đây là việc làm ăn mới?

Dung Chiêu từ dưới cùng rút ra một tờ giấy, cụp mắt, thanh âm bình tĩnh: "Phúc Lộc Trang có huynh đệ Trương gia, Phúc Lộc Hiên có tứ đại thân vương Đoàn Đoàn có kinh thành nhi đại cùng với bách tính tòa soạn báo có ba vị hoàng tử, Vân Dung Phường có hoàng hậu, cung phi cùng với tất cả nữ quyến..."

Cô vừa nói vừa viết.

Cuối cùng, bút lông dừng lại, giọng Dung Chiêu trầm xuống: "Con đang tính xem khi nào có thể công bố thân phận..."

Sức khỏe Vĩnh Minh Đế ngày càng sa sút, đoạt đích ngày càng kịch liệt.
 
Chương 519


Hắn thở dài, vẻ mặt cảm thán: "Hôm nay nói chuyện với Dung thế tử, Quách mỗ chỉ cảm thấy tam sinh hữu hạnh, thật sự là được lợi không nhỏ."

Dung Chiêu mỉm cười: "Vất vả cho Quách huynh, là do Quách huynh có kiến thức và tài cán cho nên mới nguyện ý hợp tác với ta."

Quách Xuyên được khen vô thức thẳng lưng, ánh mắt kiêu ngạo kích động.

Hắn đương nhiên là có tầm nhìn rồi.

Chuyện Dung thế tử làm đều rất có ảnh hưởng, hắn bây giờ coi như là người chung thuyền với Dung thế tử!

Dung Chiêu lại nói: "Ngũ tỷ ta là một trong những người phụ trách Vân Dung Phường, tỷ ấy sẽ đi cùng ngươi chủ trì việc xây dựng và tuyển dụng Vân Dung Phường, phiền Quách huynh giúp ta chiếu cố Ngũ tỷ."

Quách Xuyên vỗ n.g.ự.c vang bụp bụp,"Không thành vấn đề, ta cũng thập phần kính ngưỡng Dung gia Ngũ Nương."

Đợi đến khi hắn rời đi, Trương Trường Ngôn nhìn Dung Chiêu thật sâu: "Ngươi lúc trước cũng như vậy lừa gạt ba huynh đệ chúng ta, lừa gạt tứ đại thân vương, ba vị hoàng tử cùng với cổ đông Đoàn Đoàn?"

Dung Chiêu nhìn hắn, chớp chớp mắt: "Đây sao gọi là lừa gạt? Đây gọi là cùng nhau xây dựng tương lai tốt đẹp."

Cô giơ tay vỗ vai Trương Trường Ngôn, chân thành cảm thán: "Ngày xưa không phát hiện, Trương Tam huynh lại ăn ý với ta như vậy, thực sự là chân truyền của ta."

Trương Tam hiện tại quả thật có chút giống cô, nhất là lúc hợp mưu đào hố Quách Xuyên, Trương Tam thật sự không chỉ phụ họa vài câu.

Trương Trường Ngôn: "..."

Hắn đột nhiên trầm mặc.

Bởi vì hắn phát hiện mình không chỉ mỗi lần đều nhìn ra Dung Chiêu đang đào hố, bây giờ còn có thể giúp hắn đào hố...

Chẳng lẽ mình cũng trở nên hư hỏng?

Không, làm sao có thể.

Chuyện làm ăn sao có thể là đào hố chứ?

Rõ ràng là cùng nhau được lợi!

Trương Trường Ngôn mỉm cười, tổng kết: "Ngươi nói đúng, chúng ta là cùng nhau xây dựng tương lai tốt đẹp."

Dung Chiêu cảm thấy mỹ mãn, gật đầu: "Tư tưởng của Trương Tam huynh quả nhiên cùng đường với ta."

Trương Tam: "..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-519.html.]

Hắn đột nhiên cảm thấy tư tưởng của hắn đã không còn sạch sẽ, thuần khiết nữa!

Dung Chiêu nhấc chân rời đi.

Trương Trường Ngôn vội đuổi theo, oán giận nói: "Lợi dụng xong liền ném người ta? Ngươi hứa bao cơm một tháng đâu?"

Dung Chiêu: "Phúc Lộc Hiên, ghi sổ cho ta."

Trương Trường Ngôn theo cô lên xe ngựa An Khánh Vương phủ, lầm bầm: "Ngươi keo kiệt khẳng định chỉ cho ta ăn ở lầu một, không được, ta phải đi theo ngươi, ngươi ăn ở đâu ta sẽ ăn ở đó."

Dung Chiêu không nói gì: "Phủ Thừa tướng các ngươi không có cơm ăn?"

Trương Trường Ngôn thản nhiên đáp: "Có thể giống nhau sao?"

Xe ngựa ở trong tiếng cằn nhằn của hai người, dần dần đi xa....

Dung Chiêu ngồi ở thư phòng, trước mặt đặt xấp giấy trắng, cô ở trên đó viết viết vẽ vẽ, toàn tâm toàn ý, cực kỳ nghiêm túc.

Dung Vĩ đẩy cửa đi vào, tò mò hỏi: "Con đang làm gì vậy? Gần đây không phải không có việc gì sao?"

Vân Dung Phường rất thuận lợi.

Phúc Lộc Trang, Phúc Lộc Hiên, Đoàn Đoàn, tòa soạn báo cũng đều thuận lợi, mấy ngày nay là mấy ngày Dung Chiêu thanh nhàn nhất, nhưng cô mỗi ngày đầu nhốt mình trong thư phòng, không biết đang làm cái gì.

Đám người Bùi Thừa Quyết cũng không hẹn được cô, Dung Chiêu vẫn tự mình bận rộn.

Dung Chiêu không ngẩng đầu: "Đang viết bản kế hoạch."

Dung Vĩ: "... 2"

Ông nghiêng đầu nhìn thoáng qua, hoàn toàn không hiểu nội dung bên trên.

Đây là việc làm ăn mới?

Dung Chiêu từ dưới cùng rút ra một tờ giấy, cụp mắt, thanh âm bình tĩnh: "Phúc Lộc Trang có huynh đệ Trương gia, Phúc Lộc Hiên có tứ đại thân vương Đoàn Đoàn có kinh thành nhi đại cùng với bách tính tòa soạn báo có ba vị hoàng tử, Vân Dung Phường có hoàng hậu, cung phi cùng với tất cả nữ quyến..."

Cô vừa nói vừa viết.

Cuối cùng, bút lông dừng lại, giọng Dung Chiêu trầm xuống: "Con đang tính xem khi nào có thể công bố thân phận..."

Sức khỏe Vĩnh Minh Đế ngày càng sa sút, đoạt đích ngày càng kịch liệt.
 
Chương 520


Kế hoạch của cô phải đẩy nhanh.

Bây giờ chỉ còn lại bước cuối cùng, cũng là bước khó khăn nhất.

Dung Vĩ cả kinh, thiếu chút nữa nhảy dựng lên, ngữ khí vội vàng: "Con đừng nóng vội, đây chính là tội lớn khi quân, văn võ cả triều còn đang nhìn chằm chằm, bọn họ luôn có người muốn con chết, muốn An Khánh Vương phủ chúng ta chết!"

Lúc này công bố, tình huống so với một năm trước đương nhiên tốt hơn một chút, nhưng cũng tuyệt đối sẽ thương gân động cốt.

Dung Chiêu lẩm bẩm: "Đúng vậy, văn võ cả triều, cho nên còn cần một vụ làm ăn có thể kéo văn võ cả triều vào."

Cô cầm bút, ở trên bốn chữ "văn võ cả triều" viết xuống một danh từ mới: "Cho nên, người đầu tư tiếp theo của con chỉ có thể là hắn, có hắn mới có thể lôi kéo được văn võ cả triều."

Thanh âm của cô điềm tĩnh mà thong dong, sống lưng thẳng tắp, cô là tự tin, cũng là đang đánh cược tất cả.

Dung Vĩ nhìn qua, Dung Chiêu chỉ viết hai chữ...

Hoàng thượng.

Mà lúc này, cô vẽ một vòng tròn lên hai chữ Hoàng thượng.

Cho dù biết Dung Chiêu to gan, Dung Vĩ vẫn cực kỳ kinh hãi.

Ông hít một hơi khí lạnh.

Dung Chiêu nói muốn đẩy nhanh tiến độ không phải là không có căn cứ, triều đình hiện giờ phong ba không ngừng.

Cẩn vương cả tháng một đều ở Mã Châu cứu trợ thiên tai, rõ ràng thời kỳ nghiêm trọng nhất đã qua, theo lý mà nói hắn hẳn nên hồi kinh, nhưng hắn vẫn ở Mã Châu hiệp trợ tái xây dựng sau thiên tai.

Chỉ ba ngày một lần dâng tấu chương cho Vĩnh Minh Đế bày tỏ quan tâm, đồng thời kể lại tình hình Mã Châu.

Hắn ở Mã Châu đến tháng hai không phải là không có tác dụng, tình hình thiên tai ở Mã Châu qua đi, dân chúng một lần nữa trở về cuộc sống bình thường, điều phối quan phủ cho dân chúng mượn trâu mượn ngựa chuẩn bị canh tác vụ xuân.

Vĩnh Minh Đế ở triều đình nhiều lần khen ngợi Cẩn vương.

Nhưng văn võ cả triều đều biết, lý do chân chính Cẩn vương không hồi theo của vụ án "ám sát Cẩn vương, cấu kết Bắc Yến".

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-520.html.]

Thiếu khanh Đại Lý Tự Quan đại nhân bận đến sứt đầu mẻ trán.

Lần theo manh mối thích khách đến từ Biến Châu, chứng cứ đầu tiên là chỉ Tam hoàng tử, sau đó lại chỉ Ngũ hoàng tử, cuối cùng lại đào ra Nhị hoàng tử, mà lúc này thích khách đã bị g.i.ế.c ở Đại Lý Tự.

Vĩnh Minh Đế tức giận.

Quan đại nhân bị phạt trượng, mang tội lập công.

Vụ án tựa hồ đổ lên đầu Nhị hoàng tử, ngày một tháng hai, Bùi Tranh được người khiêng ra khỏi hoàng cung, nghe nói trán bị đập vỡ, mặt đầy vết máu.

Rất nhiều người trong triều không tán thành kết luận này, Nhị hoàng tử đảng tranh cãi.

Tam hoàng tử đảng cùng Ngũ hoàng tử đảng liên thủ, muốn triệt để áp chế thế lực lớn nhất là Nhị hoàng tử.

Trên triều, cách mấy ngày lại có quan viên bị lột mũ ô sa, đày xuống ngục.

Dung Chiêu không tham dự đoạt đích, nhưng cô cùng các công tử kinh thành kết giao mật thiết, nắm giữ Nhật Báo Kinh Thành, tình hình trên triều như thế nào cô đều biết.

Dung Chiêu không biết chân tướng đằng sau vụ ám sát, cũng không biết cấu kết với Bắc Yến rốt cuộc là ai.

Đối với cô không quan trọng.

Cô chỉ cần giữ cho mình và An Khánh Vương phủ không bị ảnh hưởng là được.

Trong khoảng thời gian này, đừng nói Bùi Khâm không rảnh tìm Dung Chiêu, ngay cả Nhị Bùi, Trương Trường Tri, Quan Mộng Sinh đều bị kiểm soát, chỉ có Trương Trường Ngôn thỉnh thoảng còn có thể xuất hiện cùng Dung Chiêu.

Có một lần cô nhìn thấy Bùi Thừa Quyết, đối phương tiều tụy hơn trước, nhưng vẫn hòa nhã cười với cô.

Nhị hoàng tử vừa ngã, Vinh thân vương phủ liền nguy hiểm.

Bùi Thừa Quyết cũng không còn tương lai.

Đây chính là đoạt đích.

Ngày năm tháng hai, Bùi Tranh ở trong phủ dưỡng bệnh ngày thứ năm, tình huống nghịch chuyển. thủ g.i.ế.c c.h.ế.t thích khách, manh mối chỉ hướng Cát gia cùng Bạch gia của Tam hoàng tử Bùi Ngọc, Vĩnh Minh Đế hạ lệnh điều tra.
 
Chương 520


Kế hoạch của cô phải đẩy nhanh.

Bây giờ chỉ còn lại bước cuối cùng, cũng là bước khó khăn nhất.

Dung Vĩ cả kinh, thiếu chút nữa nhảy dựng lên, ngữ khí vội vàng: "Con đừng nóng vội, đây chính là tội lớn khi quân, văn võ cả triều còn đang nhìn chằm chằm, bọn họ luôn có người muốn con chết, muốn An Khánh Vương phủ chúng ta chết!"

Lúc này công bố, tình huống so với một năm trước đương nhiên tốt hơn một chút, nhưng cũng tuyệt đối sẽ thương gân động cốt.

Dung Chiêu lẩm bẩm: "Đúng vậy, văn võ cả triều, cho nên còn cần một vụ làm ăn có thể kéo văn võ cả triều vào."

Cô cầm bút, ở trên bốn chữ "văn võ cả triều" viết xuống một danh từ mới: "Cho nên, người đầu tư tiếp theo của con chỉ có thể là hắn, có hắn mới có thể lôi kéo được văn võ cả triều."

Thanh âm của cô điềm tĩnh mà thong dong, sống lưng thẳng tắp, cô là tự tin, cũng là đang đánh cược tất cả.

Dung Vĩ nhìn qua, Dung Chiêu chỉ viết hai chữ...

Hoàng thượng.

Mà lúc này, cô vẽ một vòng tròn lên hai chữ Hoàng thượng.

Cho dù biết Dung Chiêu to gan, Dung Vĩ vẫn cực kỳ kinh hãi.

Ông hít một hơi khí lạnh.

Dung Chiêu nói muốn đẩy nhanh tiến độ không phải là không có căn cứ, triều đình hiện giờ phong ba không ngừng.

Cẩn vương cả tháng một đều ở Mã Châu cứu trợ thiên tai, rõ ràng thời kỳ nghiêm trọng nhất đã qua, theo lý mà nói hắn hẳn nên hồi kinh, nhưng hắn vẫn ở Mã Châu hiệp trợ tái xây dựng sau thiên tai.

Chỉ ba ngày một lần dâng tấu chương cho Vĩnh Minh Đế bày tỏ quan tâm, đồng thời kể lại tình hình Mã Châu.

Hắn ở Mã Châu đến tháng hai không phải là không có tác dụng, tình hình thiên tai ở Mã Châu qua đi, dân chúng một lần nữa trở về cuộc sống bình thường, điều phối quan phủ cho dân chúng mượn trâu mượn ngựa chuẩn bị canh tác vụ xuân.

Vĩnh Minh Đế ở triều đình nhiều lần khen ngợi Cẩn vương.

Nhưng văn võ cả triều đều biết, lý do chân chính Cẩn vương không hồi theo của vụ án "ám sát Cẩn vương, cấu kết Bắc Yến".

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-520.html.]

Thiếu khanh Đại Lý Tự Quan đại nhân bận đến sứt đầu mẻ trán.

Lần theo manh mối thích khách đến từ Biến Châu, chứng cứ đầu tiên là chỉ Tam hoàng tử, sau đó lại chỉ Ngũ hoàng tử, cuối cùng lại đào ra Nhị hoàng tử, mà lúc này thích khách đã bị g.i.ế.c ở Đại Lý Tự.

Vĩnh Minh Đế tức giận.

Quan đại nhân bị phạt trượng, mang tội lập công.

Vụ án tựa hồ đổ lên đầu Nhị hoàng tử, ngày một tháng hai, Bùi Tranh được người khiêng ra khỏi hoàng cung, nghe nói trán bị đập vỡ, mặt đầy vết máu.

Rất nhiều người trong triều không tán thành kết luận này, Nhị hoàng tử đảng tranh cãi.

Tam hoàng tử đảng cùng Ngũ hoàng tử đảng liên thủ, muốn triệt để áp chế thế lực lớn nhất là Nhị hoàng tử.

Trên triều, cách mấy ngày lại có quan viên bị lột mũ ô sa, đày xuống ngục.

Dung Chiêu không tham dự đoạt đích, nhưng cô cùng các công tử kinh thành kết giao mật thiết, nắm giữ Nhật Báo Kinh Thành, tình hình trên triều như thế nào cô đều biết.

Dung Chiêu không biết chân tướng đằng sau vụ ám sát, cũng không biết cấu kết với Bắc Yến rốt cuộc là ai.

Đối với cô không quan trọng.

Cô chỉ cần giữ cho mình và An Khánh Vương phủ không bị ảnh hưởng là được.

Trong khoảng thời gian này, đừng nói Bùi Khâm không rảnh tìm Dung Chiêu, ngay cả Nhị Bùi, Trương Trường Tri, Quan Mộng Sinh đều bị kiểm soát, chỉ có Trương Trường Ngôn thỉnh thoảng còn có thể xuất hiện cùng Dung Chiêu.

Có một lần cô nhìn thấy Bùi Thừa Quyết, đối phương tiều tụy hơn trước, nhưng vẫn hòa nhã cười với cô.

Nhị hoàng tử vừa ngã, Vinh thân vương phủ liền nguy hiểm.

Bùi Thừa Quyết cũng không còn tương lai.

Đây chính là đoạt đích.

Ngày năm tháng hai, Bùi Tranh ở trong phủ dưỡng bệnh ngày thứ năm, tình huống nghịch chuyển. thủ g.i.ế.c c.h.ế.t thích khách, manh mối chỉ hướng Cát gia cùng Bạch gia của Tam hoàng tử Bùi Ngọc, Vĩnh Minh Đế hạ lệnh điều tra.
 
Chương 520


Kế hoạch của cô phải đẩy nhanh.

Bây giờ chỉ còn lại bước cuối cùng, cũng là bước khó khăn nhất.

Dung Vĩ cả kinh, thiếu chút nữa nhảy dựng lên, ngữ khí vội vàng: "Con đừng nóng vội, đây chính là tội lớn khi quân, văn võ cả triều còn đang nhìn chằm chằm, bọn họ luôn có người muốn con chết, muốn An Khánh Vương phủ chúng ta chết!"

Lúc này công bố, tình huống so với một năm trước đương nhiên tốt hơn một chút, nhưng cũng tuyệt đối sẽ thương gân động cốt.

Dung Chiêu lẩm bẩm: "Đúng vậy, văn võ cả triều, cho nên còn cần một vụ làm ăn có thể kéo văn võ cả triều vào."

Cô cầm bút, ở trên bốn chữ "văn võ cả triều" viết xuống một danh từ mới: "Cho nên, người đầu tư tiếp theo của con chỉ có thể là hắn, có hắn mới có thể lôi kéo được văn võ cả triều."

Thanh âm của cô điềm tĩnh mà thong dong, sống lưng thẳng tắp, cô là tự tin, cũng là đang đánh cược tất cả.

Dung Vĩ nhìn qua, Dung Chiêu chỉ viết hai chữ...

Hoàng thượng.

Mà lúc này, cô vẽ một vòng tròn lên hai chữ Hoàng thượng.

Cho dù biết Dung Chiêu to gan, Dung Vĩ vẫn cực kỳ kinh hãi.

Ông hít một hơi khí lạnh.

Dung Chiêu nói muốn đẩy nhanh tiến độ không phải là không có căn cứ, triều đình hiện giờ phong ba không ngừng.

Cẩn vương cả tháng một đều ở Mã Châu cứu trợ thiên tai, rõ ràng thời kỳ nghiêm trọng nhất đã qua, theo lý mà nói hắn hẳn nên hồi kinh, nhưng hắn vẫn ở Mã Châu hiệp trợ tái xây dựng sau thiên tai.

Chỉ ba ngày một lần dâng tấu chương cho Vĩnh Minh Đế bày tỏ quan tâm, đồng thời kể lại tình hình Mã Châu.

Hắn ở Mã Châu đến tháng hai không phải là không có tác dụng, tình hình thiên tai ở Mã Châu qua đi, dân chúng một lần nữa trở về cuộc sống bình thường, điều phối quan phủ cho dân chúng mượn trâu mượn ngựa chuẩn bị canh tác vụ xuân.

Vĩnh Minh Đế ở triều đình nhiều lần khen ngợi Cẩn vương.

Nhưng văn võ cả triều đều biết, lý do chân chính Cẩn vương không hồi theo của vụ án "ám sát Cẩn vương, cấu kết Bắc Yến".

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-520.html.]

Thiếu khanh Đại Lý Tự Quan đại nhân bận đến sứt đầu mẻ trán.

Lần theo manh mối thích khách đến từ Biến Châu, chứng cứ đầu tiên là chỉ Tam hoàng tử, sau đó lại chỉ Ngũ hoàng tử, cuối cùng lại đào ra Nhị hoàng tử, mà lúc này thích khách đã bị g.i.ế.c ở Đại Lý Tự.

Vĩnh Minh Đế tức giận.

Quan đại nhân bị phạt trượng, mang tội lập công.

Vụ án tựa hồ đổ lên đầu Nhị hoàng tử, ngày một tháng hai, Bùi Tranh được người khiêng ra khỏi hoàng cung, nghe nói trán bị đập vỡ, mặt đầy vết máu.

Rất nhiều người trong triều không tán thành kết luận này, Nhị hoàng tử đảng tranh cãi.

Tam hoàng tử đảng cùng Ngũ hoàng tử đảng liên thủ, muốn triệt để áp chế thế lực lớn nhất là Nhị hoàng tử.

Trên triều, cách mấy ngày lại có quan viên bị lột mũ ô sa, đày xuống ngục.

Dung Chiêu không tham dự đoạt đích, nhưng cô cùng các công tử kinh thành kết giao mật thiết, nắm giữ Nhật Báo Kinh Thành, tình hình trên triều như thế nào cô đều biết.

Dung Chiêu không biết chân tướng đằng sau vụ ám sát, cũng không biết cấu kết với Bắc Yến rốt cuộc là ai.

Đối với cô không quan trọng.

Cô chỉ cần giữ cho mình và An Khánh Vương phủ không bị ảnh hưởng là được.

Trong khoảng thời gian này, đừng nói Bùi Khâm không rảnh tìm Dung Chiêu, ngay cả Nhị Bùi, Trương Trường Tri, Quan Mộng Sinh đều bị kiểm soát, chỉ có Trương Trường Ngôn thỉnh thoảng còn có thể xuất hiện cùng Dung Chiêu.

Có một lần cô nhìn thấy Bùi Thừa Quyết, đối phương tiều tụy hơn trước, nhưng vẫn hòa nhã cười với cô.

Nhị hoàng tử vừa ngã, Vinh thân vương phủ liền nguy hiểm.

Bùi Thừa Quyết cũng không còn tương lai.

Đây chính là đoạt đích.

Ngày năm tháng hai, Bùi Tranh ở trong phủ dưỡng bệnh ngày thứ năm, tình huống nghịch chuyển. thủ g.i.ế.c c.h.ế.t thích khách, manh mối chỉ hướng Cát gia cùng Bạch gia của Tam hoàng tử Bùi Ngọc, Vĩnh Minh Đế hạ lệnh điều tra.
 
Chương 521


Ngày đó, trong nhà họ Bạch tìm được thư từ lui tới Bắc Yến và Cát gia.

Vụ án tra đến đây, trọng điểm đã không phải Cẩn vương bị ám sát, mà là liên hệ với Bắc Yến.

Ngày mười tháng hai, tra được chứng cứ Cát gia Mã Châu và Bắc Yến tiến hành mua bán đồ sắt.

Vĩnh Minh Đế giận dữ.

Hạ lệnh tống ngục hai đại thế gia.

Bạch gia và Cát gia cho dù bị tra tấn như thế nào vẫn không khai ra Tam hoàng tử Bùi Ngọc, mà Tam hoàng tử Bùi Ngọc mỗi ngày tiến cung dập đầu, giải thích hai nhà là bị vu oan hãm hại.

Ngày 12 tháng 2.

Vĩnh Minh Đế hạ chỉ, tru toàn tộc hai nhà Bạch Cát, trách cứ Tam hoàng tử Bùi Ngọc, phong Nhị hoàng tử Bùi Tranh bị hàm oan làm Lộc Vương.

Vở kịch đến ngày này mới chính thức kết thúc.

Nhị hoàng tử, không, phải nói là Lộc Vương giành chiến thắng, nhưng giai đoạn đầu tổn thất rất nhiều quan viên.

Thế gia phía sau Tam hoàng tử trực tiếp ngã xuống hai người, đại bại.

Ngũ hoàng tử Bùi Khâm cũng không dễ chịu, Tam hoàng tử nguyên khí đại thương, chỉ có Nhị hoàng tử phong vương, tình cảnh của hắn lập tức trở nên khó khăn.

Dung Chiêu ngồi trong thư phòng, thật lâu không nói gì.

Dung Vĩ nhẹ giọng nói: "Không liên quan đến An Khánh Vương phủ ta, mặc kệ bọn họ đấu đi."

An Khánh Vương phủ thậm chí còn không phải phái bảo hoàng, bọn họ chính là điển hình không tham gia, Dung Chiêu lại càng qua lại giữa hoàng tử và các triều thần, ai cũng không đắc tội.

Dung Chiêu giật giật khóe miệng, cười trào phúng: "Một hồi tranh đấu ngã xuống hai thế gia, mấy trăm người bị c.h.é.m đầu..."

Dung Vĩ nhìn cô, vẻ mặt khó có được nghiêm túc: "A Chiêu, con cái gì cũng tốt, tâm tư lại tỉ mỉ, có thể tính toán được mọi việc, thế nhưng con cũng có một nhược điểm trí mạng..."

Ông hít sâu một hơi: "Con quá mềm lòng, lúc này chỉ mới bắt đầu, sau vẫn thế."

Nữ nhi này của ông cái gì cũng tốt, chỉ là tâm không đủ cứng rắn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-521.html.]

Mềm lòng không phải nói cô nhân từ, bởi vì thời điểm cần cứng rắn cô cũng chưa từng mềm lòng, mà là cô không muốn thương tổn người vô tội, càng không thể cuốn mấy trăm người vô tội vào tranh đấu.

Chủ nhân Bạch gia và Cát gia có lẽ có tội, bởi vì bọn họ tham dự đoạt đích nhưng không giành chiến thắng.

Nhưng còn gia đình bọn họ thì sao?

Còn những người hầu và thuộc hạ của bọn họ thì sao?

Dung Chiêu mềm lòng.

Nhưng tranh đấu triều đình, bao nhiêu gia tộc bởi vậy bị diệt vong đều rất bình thường.

Tru toàn tộc là kết quả không hiếm thấy.

Còn có tru tâm tộc, tàn nhẫn hơn là liên lụy cửu tộc.

Dung Chiêu rơi vào trầm mặc.

Một lát sau, giọng cô khàn khàn: "Con biết, cho nên con không tham dự đoạt đích.

Lúc mới xuyên tới thế giới này cô đã biết, thế cục hiện tại rất giống cửu tử đoạt đích trong trí nhớ của cô, Hoàng đế đang sử dụng chiến thuật cân bằng, ba vị hoàng tử cộng thêm Cẩn vương con trai của tiên thái tử, c.h.é.m g.i.ế.c và đấu tranh nhất định kịch liệt.

Đây chính là hoàng quyền.

Dung Vĩ thở dài: "Cũng tốt, bây giờ nhìn như Lộc Vương chiến thắng, nhưng tình hình chưa chắc sẽ không đảo ngược, An Khánh Vương phủ chúng ta bảo vệ chính mình là được."

Dung Chiêu không nói gì, khẽ rũ mắt....

Hai mươi tháng hai, Cẩn vương hồi kinh.

Thời điểm này rất đúng lúc, sự kiện ám sát đã kết thúc, nạn tuyết ở Mã Châu cũng đã xử lý xong.

Hôm nay Nhị hoàng tử ở trên triều đơn độc một phương, tất cả mọi người đều chờ Cẩn vương trở về.

Ngày 22 tháng 2, buổi tối.

Dung Chiêu tiến vào một gian phòng ở lầu bốn Phúc Lộc Hiên.

Ngoài cửa có rất nhiều thủ vệ, nhưng trong phòng chỉ có Cẩn vương Lúc trước ở trạm dịch, Dung Chiêu cùng vị nam nhân đeo mặt nạ này từng gặp qua, nhưng cô vờ như không phát hiện, hoàn toàn xem đối phương là người xa lạ.
 
Chương 521


Ngày đó, trong nhà họ Bạch tìm được thư từ lui tới Bắc Yến và Cát gia.

Vụ án tra đến đây, trọng điểm đã không phải Cẩn vương bị ám sát, mà là liên hệ với Bắc Yến.

Ngày mười tháng hai, tra được chứng cứ Cát gia Mã Châu và Bắc Yến tiến hành mua bán đồ sắt.

Vĩnh Minh Đế giận dữ.

Hạ lệnh tống ngục hai đại thế gia.

Bạch gia và Cát gia cho dù bị tra tấn như thế nào vẫn không khai ra Tam hoàng tử Bùi Ngọc, mà Tam hoàng tử Bùi Ngọc mỗi ngày tiến cung dập đầu, giải thích hai nhà là bị vu oan hãm hại.

Ngày 12 tháng 2.

Vĩnh Minh Đế hạ chỉ, tru toàn tộc hai nhà Bạch Cát, trách cứ Tam hoàng tử Bùi Ngọc, phong Nhị hoàng tử Bùi Tranh bị hàm oan làm Lộc Vương.

Vở kịch đến ngày này mới chính thức kết thúc.

Nhị hoàng tử, không, phải nói là Lộc Vương giành chiến thắng, nhưng giai đoạn đầu tổn thất rất nhiều quan viên.

Thế gia phía sau Tam hoàng tử trực tiếp ngã xuống hai người, đại bại.

Ngũ hoàng tử Bùi Khâm cũng không dễ chịu, Tam hoàng tử nguyên khí đại thương, chỉ có Nhị hoàng tử phong vương, tình cảnh của hắn lập tức trở nên khó khăn.

Dung Chiêu ngồi trong thư phòng, thật lâu không nói gì.

Dung Vĩ nhẹ giọng nói: "Không liên quan đến An Khánh Vương phủ ta, mặc kệ bọn họ đấu đi."

An Khánh Vương phủ thậm chí còn không phải phái bảo hoàng, bọn họ chính là điển hình không tham gia, Dung Chiêu lại càng qua lại giữa hoàng tử và các triều thần, ai cũng không đắc tội.

Dung Chiêu giật giật khóe miệng, cười trào phúng: "Một hồi tranh đấu ngã xuống hai thế gia, mấy trăm người bị c.h.é.m đầu..."

Dung Vĩ nhìn cô, vẻ mặt khó có được nghiêm túc: "A Chiêu, con cái gì cũng tốt, tâm tư lại tỉ mỉ, có thể tính toán được mọi việc, thế nhưng con cũng có một nhược điểm trí mạng..."

Ông hít sâu một hơi: "Con quá mềm lòng, lúc này chỉ mới bắt đầu, sau vẫn thế."

Nữ nhi này của ông cái gì cũng tốt, chỉ là tâm không đủ cứng rắn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-521.html.]

Mềm lòng không phải nói cô nhân từ, bởi vì thời điểm cần cứng rắn cô cũng chưa từng mềm lòng, mà là cô không muốn thương tổn người vô tội, càng không thể cuốn mấy trăm người vô tội vào tranh đấu.

Chủ nhân Bạch gia và Cát gia có lẽ có tội, bởi vì bọn họ tham dự đoạt đích nhưng không giành chiến thắng.

Nhưng còn gia đình bọn họ thì sao?

Còn những người hầu và thuộc hạ của bọn họ thì sao?

Dung Chiêu mềm lòng.

Nhưng tranh đấu triều đình, bao nhiêu gia tộc bởi vậy bị diệt vong đều rất bình thường.

Tru toàn tộc là kết quả không hiếm thấy.

Còn có tru tâm tộc, tàn nhẫn hơn là liên lụy cửu tộc.

Dung Chiêu rơi vào trầm mặc.

Một lát sau, giọng cô khàn khàn: "Con biết, cho nên con không tham dự đoạt đích.

Lúc mới xuyên tới thế giới này cô đã biết, thế cục hiện tại rất giống cửu tử đoạt đích trong trí nhớ của cô, Hoàng đế đang sử dụng chiến thuật cân bằng, ba vị hoàng tử cộng thêm Cẩn vương con trai của tiên thái tử, c.h.é.m g.i.ế.c và đấu tranh nhất định kịch liệt.

Đây chính là hoàng quyền.

Dung Vĩ thở dài: "Cũng tốt, bây giờ nhìn như Lộc Vương chiến thắng, nhưng tình hình chưa chắc sẽ không đảo ngược, An Khánh Vương phủ chúng ta bảo vệ chính mình là được."

Dung Chiêu không nói gì, khẽ rũ mắt....

Hai mươi tháng hai, Cẩn vương hồi kinh.

Thời điểm này rất đúng lúc, sự kiện ám sát đã kết thúc, nạn tuyết ở Mã Châu cũng đã xử lý xong.

Hôm nay Nhị hoàng tử ở trên triều đơn độc một phương, tất cả mọi người đều chờ Cẩn vương trở về.

Ngày 22 tháng 2, buổi tối.

Dung Chiêu tiến vào một gian phòng ở lầu bốn Phúc Lộc Hiên.

Ngoài cửa có rất nhiều thủ vệ, nhưng trong phòng chỉ có Cẩn vương Lúc trước ở trạm dịch, Dung Chiêu cùng vị nam nhân đeo mặt nạ này từng gặp qua, nhưng cô vờ như không phát hiện, hoàn toàn xem đối phương là người xa lạ.
 
Chương 521


Ngày đó, trong nhà họ Bạch tìm được thư từ lui tới Bắc Yến và Cát gia.

Vụ án tra đến đây, trọng điểm đã không phải Cẩn vương bị ám sát, mà là liên hệ với Bắc Yến.

Ngày mười tháng hai, tra được chứng cứ Cát gia Mã Châu và Bắc Yến tiến hành mua bán đồ sắt.

Vĩnh Minh Đế giận dữ.

Hạ lệnh tống ngục hai đại thế gia.

Bạch gia và Cát gia cho dù bị tra tấn như thế nào vẫn không khai ra Tam hoàng tử Bùi Ngọc, mà Tam hoàng tử Bùi Ngọc mỗi ngày tiến cung dập đầu, giải thích hai nhà là bị vu oan hãm hại.

Ngày 12 tháng 2.

Vĩnh Minh Đế hạ chỉ, tru toàn tộc hai nhà Bạch Cát, trách cứ Tam hoàng tử Bùi Ngọc, phong Nhị hoàng tử Bùi Tranh bị hàm oan làm Lộc Vương.

Vở kịch đến ngày này mới chính thức kết thúc.

Nhị hoàng tử, không, phải nói là Lộc Vương giành chiến thắng, nhưng giai đoạn đầu tổn thất rất nhiều quan viên.

Thế gia phía sau Tam hoàng tử trực tiếp ngã xuống hai người, đại bại.

Ngũ hoàng tử Bùi Khâm cũng không dễ chịu, Tam hoàng tử nguyên khí đại thương, chỉ có Nhị hoàng tử phong vương, tình cảnh của hắn lập tức trở nên khó khăn.

Dung Chiêu ngồi trong thư phòng, thật lâu không nói gì.

Dung Vĩ nhẹ giọng nói: "Không liên quan đến An Khánh Vương phủ ta, mặc kệ bọn họ đấu đi."

An Khánh Vương phủ thậm chí còn không phải phái bảo hoàng, bọn họ chính là điển hình không tham gia, Dung Chiêu lại càng qua lại giữa hoàng tử và các triều thần, ai cũng không đắc tội.

Dung Chiêu giật giật khóe miệng, cười trào phúng: "Một hồi tranh đấu ngã xuống hai thế gia, mấy trăm người bị c.h.é.m đầu..."

Dung Vĩ nhìn cô, vẻ mặt khó có được nghiêm túc: "A Chiêu, con cái gì cũng tốt, tâm tư lại tỉ mỉ, có thể tính toán được mọi việc, thế nhưng con cũng có một nhược điểm trí mạng..."

Ông hít sâu một hơi: "Con quá mềm lòng, lúc này chỉ mới bắt đầu, sau vẫn thế."

Nữ nhi này của ông cái gì cũng tốt, chỉ là tâm không đủ cứng rắn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-521.html.]

Mềm lòng không phải nói cô nhân từ, bởi vì thời điểm cần cứng rắn cô cũng chưa từng mềm lòng, mà là cô không muốn thương tổn người vô tội, càng không thể cuốn mấy trăm người vô tội vào tranh đấu.

Chủ nhân Bạch gia và Cát gia có lẽ có tội, bởi vì bọn họ tham dự đoạt đích nhưng không giành chiến thắng.

Nhưng còn gia đình bọn họ thì sao?

Còn những người hầu và thuộc hạ của bọn họ thì sao?

Dung Chiêu mềm lòng.

Nhưng tranh đấu triều đình, bao nhiêu gia tộc bởi vậy bị diệt vong đều rất bình thường.

Tru toàn tộc là kết quả không hiếm thấy.

Còn có tru tâm tộc, tàn nhẫn hơn là liên lụy cửu tộc.

Dung Chiêu rơi vào trầm mặc.

Một lát sau, giọng cô khàn khàn: "Con biết, cho nên con không tham dự đoạt đích.

Lúc mới xuyên tới thế giới này cô đã biết, thế cục hiện tại rất giống cửu tử đoạt đích trong trí nhớ của cô, Hoàng đế đang sử dụng chiến thuật cân bằng, ba vị hoàng tử cộng thêm Cẩn vương con trai của tiên thái tử, c.h.é.m g.i.ế.c và đấu tranh nhất định kịch liệt.

Đây chính là hoàng quyền.

Dung Vĩ thở dài: "Cũng tốt, bây giờ nhìn như Lộc Vương chiến thắng, nhưng tình hình chưa chắc sẽ không đảo ngược, An Khánh Vương phủ chúng ta bảo vệ chính mình là được."

Dung Chiêu không nói gì, khẽ rũ mắt....

Hai mươi tháng hai, Cẩn vương hồi kinh.

Thời điểm này rất đúng lúc, sự kiện ám sát đã kết thúc, nạn tuyết ở Mã Châu cũng đã xử lý xong.

Hôm nay Nhị hoàng tử ở trên triều đơn độc một phương, tất cả mọi người đều chờ Cẩn vương trở về.

Ngày 22 tháng 2, buổi tối.

Dung Chiêu tiến vào một gian phòng ở lầu bốn Phúc Lộc Hiên.

Ngoài cửa có rất nhiều thủ vệ, nhưng trong phòng chỉ có Cẩn vương Lúc trước ở trạm dịch, Dung Chiêu cùng vị nam nhân đeo mặt nạ này từng gặp qua, nhưng cô vờ như không phát hiện, hoàn toàn xem đối phương là người xa lạ.
 
Chương 522


Người nọ càng giống một người tàng hình, chỉ im lặng đứng sau Cẩn vương, không có một chút âm thanh.

Bùi Hoài Bi thấy cô đi vào, lập tức đứng lên, ánh mắt phát sáng.

Dung Chiêu đi tới trước mặt hắn, khách khí cười nói: "Không biết Cẩn vương tìm ta có chuyện gì? Cẩn vương vừa mới hồi kinh, đang lúc bận rộn sao còn bớt chút thời gian tìm ta?"

Bùi Hoài Bi mím môi, nhìn cô: "A Chiêu..."

Trên mặt Dung Chiêu thủy chung lộ ra nụ cười khách khí.

Thanh âm Bùi Hoài Bi khàn khàn: "Ngươi có thể xem ta là Vô Danh, ta vẫn là Vô Danh."

Dung Chiêu nhìn hắn.

Bùi Hoài Bi cũng nhìn cô, sâu trong đáy mắt là nỗi bi thương không thể hóa giải.

Hắn ở Mã Châu ngày nhớ đêm mong, sau khi trở về vừa thoát khỏi giám thị cũng chỉ muốn gặp cô, nhìn cô có khỏe hay không...

Đáng tiếc cô gần đây đều không ra khỏi cửa, Bùi Hoài Bi không có biện pháp nhìn từ xa, cũng chỉ có thể hẹn cô ra, tận mắt nhìn cô.

Hắn không sợ thái độ lạnh lùng của cô, chỉ sợ cô cười giả tạo, khách khí xa cách.

Dung Chiêu nhìn hắn hồi lâu, thở dài ngồi xuống.

Cô tự rót chén trà, giọng điệu thản nhiên: "Ngươi vừa mới trở về, Lộc Vương hẳn là đang nhìn chằm chằm ngươi?"

Thái độ cũng không khách khí chút nào.

Bùi Hoài Bi thở phào nhẹ nhõm, khóe miệng cũng hơi nhếch lên, đem bánh ngọt trên bàn đẩy về phía trước,"Đây là một loại bánh sữa ta nếm được ở nhà một bách tính Mã Châu, ngươi có lẽ sẽ thích, còn có mấy loại bánh ngọt Mã Châu hợp khẩu vị ngươi, đáng tiếc không bảo quản được..."

Dung Chiêu cầm lấy một miếng bánh sữa nếm thử, đúng là vị chua ngọt mà cô rất thích.

Bùi Hoài Bi thấy cô ăn, trên mặt đều nhiễm ý cười, lúc này mới nhẹ giọng nói: "Ta vừa mới gặp Quan đại nhân cùng Mạnh đại nhân, Lộc Vương cho dù tra được ta đến Phúc Lộc Hiên cũng chỉ cho là ta đi gặp bọn họ."

Ở Phúc Lộc Hiên, Dung Chiêu xuất hiện là việc quá đỗi bình thường. Cô tuyệt đối có thể che giấu dấu vết mình gặp Cẩn vương, điểm ấy Dung Chiêu và Bùi Hoài Bi đều biết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-522.html.]

Dung Chiêu gật đầu, tỏ vẻ hiểu.

Thật ra cô cũng chỉ thuận miệng hỏi, cô và hắn đều tin tưởng năng lực của đối phương.

Cô không hỏi hắn vì sao gặp Quan đại nhân và Mạnh đại nhân.

Bùi Hoài Bi chần chờ một chút, nhẹ giọng hỏi: "Ngươi... Mấy tháng nay có khỏe không?"

Dung Chiêu ăn bánh sữa, uống một ngụm trà "Rất tốt."

Lại là trầm mặc.

Một lát sau, Bùi Hoài Bi mở miệng lần nữa: "Trong khoảng thời gian này đã xảy ra rất nhiều chuyện, ngươi... có gì muốn hỏi ta không?"

Dung Chiêu dừng lại.

Lập tức, cô ngẩng đầu nhìn hắn: "Ta hỏi ngươi, ngươi đều sẽ nói cho ta biết?"

Bùi Hoài Bi lập tức gật đầu, không chút do dự.

Dung Chiêu hơi nheo mắt lại, lập tức hỏi hắn: "Ngươi bị ám sát khẳng định có liên quan đến ba vị hoàng tử, bọn họ đều muốn lấy mạng ngươi, cũng muốn mượn ngươi đánh bại hai người kia. Cho nên sau khi sự việc xảy ra mới ảnh hưởng đến ba người bọn họ, hiện tại ta muốn biết, Cát gia và Bạch gia có phải thật sự thông địch hay không?"

Bùi Hoài Bi lắc đầu: "Không có, Lộc Vương muốn đem chuyện này giá họa cho Tam hoàng tử, Hoàng thượng muốn hai nhà Cát Bạch động thủ, Lộc Vương đoán được tâm tư Hoàng thượng, liền muốn mượn hai nhà này đánh bại Tam hoàng tử, nhưng Tam hoàng tử tự mình thoát ra được."

Hai nhà Cát Bạch khẳng định khó giữ, Bùi Ngọc tự mình thoát thân, không để Lộc Vương tính kế thành công, nhưng cũng tổn thất thảm trọng.

Hắn thật sự đã nói với cô mọi chuyện.

Dung Chiêu buông bánh sữa trên tay xuống, chăm chú nhìn hắn, dừng một chút, thoáng chần chờ.

Nhưng rốt cuộc cô vẫn hỏi: "Người ám sát ngươi không quan trọng, ta muốn biết người Bắc Yến kia là bút tích của ai"

Bùi Hoài Bi mím môi, rũ mắt, thanh âm nhẹ nhàng: "Do ta an bài."

Phía sau, nam nhân đeo mặt nạ vẫn luôn im lặng chợt biến sắc.

Hắn hiển nhiên không nghĩ tới Cẩn vương điện hạ ngay cả chuyện này
 
Chương 522


Người nọ càng giống một người tàng hình, chỉ im lặng đứng sau Cẩn vương, không có một chút âm thanh.

Bùi Hoài Bi thấy cô đi vào, lập tức đứng lên, ánh mắt phát sáng.

Dung Chiêu đi tới trước mặt hắn, khách khí cười nói: "Không biết Cẩn vương tìm ta có chuyện gì? Cẩn vương vừa mới hồi kinh, đang lúc bận rộn sao còn bớt chút thời gian tìm ta?"

Bùi Hoài Bi mím môi, nhìn cô: "A Chiêu..."

Trên mặt Dung Chiêu thủy chung lộ ra nụ cười khách khí.

Thanh âm Bùi Hoài Bi khàn khàn: "Ngươi có thể xem ta là Vô Danh, ta vẫn là Vô Danh."

Dung Chiêu nhìn hắn.

Bùi Hoài Bi cũng nhìn cô, sâu trong đáy mắt là nỗi bi thương không thể hóa giải.

Hắn ở Mã Châu ngày nhớ đêm mong, sau khi trở về vừa thoát khỏi giám thị cũng chỉ muốn gặp cô, nhìn cô có khỏe hay không...

Đáng tiếc cô gần đây đều không ra khỏi cửa, Bùi Hoài Bi không có biện pháp nhìn từ xa, cũng chỉ có thể hẹn cô ra, tận mắt nhìn cô.

Hắn không sợ thái độ lạnh lùng của cô, chỉ sợ cô cười giả tạo, khách khí xa cách.

Dung Chiêu nhìn hắn hồi lâu, thở dài ngồi xuống.

Cô tự rót chén trà, giọng điệu thản nhiên: "Ngươi vừa mới trở về, Lộc Vương hẳn là đang nhìn chằm chằm ngươi?"

Thái độ cũng không khách khí chút nào.

Bùi Hoài Bi thở phào nhẹ nhõm, khóe miệng cũng hơi nhếch lên, đem bánh ngọt trên bàn đẩy về phía trước,"Đây là một loại bánh sữa ta nếm được ở nhà một bách tính Mã Châu, ngươi có lẽ sẽ thích, còn có mấy loại bánh ngọt Mã Châu hợp khẩu vị ngươi, đáng tiếc không bảo quản được..."

Dung Chiêu cầm lấy một miếng bánh sữa nếm thử, đúng là vị chua ngọt mà cô rất thích.

Bùi Hoài Bi thấy cô ăn, trên mặt đều nhiễm ý cười, lúc này mới nhẹ giọng nói: "Ta vừa mới gặp Quan đại nhân cùng Mạnh đại nhân, Lộc Vương cho dù tra được ta đến Phúc Lộc Hiên cũng chỉ cho là ta đi gặp bọn họ."

Ở Phúc Lộc Hiên, Dung Chiêu xuất hiện là việc quá đỗi bình thường. Cô tuyệt đối có thể che giấu dấu vết mình gặp Cẩn vương, điểm ấy Dung Chiêu và Bùi Hoài Bi đều biết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-522.html.]

Dung Chiêu gật đầu, tỏ vẻ hiểu.

Thật ra cô cũng chỉ thuận miệng hỏi, cô và hắn đều tin tưởng năng lực của đối phương.

Cô không hỏi hắn vì sao gặp Quan đại nhân và Mạnh đại nhân.

Bùi Hoài Bi chần chờ một chút, nhẹ giọng hỏi: "Ngươi... Mấy tháng nay có khỏe không?"

Dung Chiêu ăn bánh sữa, uống một ngụm trà "Rất tốt."

Lại là trầm mặc.

Một lát sau, Bùi Hoài Bi mở miệng lần nữa: "Trong khoảng thời gian này đã xảy ra rất nhiều chuyện, ngươi... có gì muốn hỏi ta không?"

Dung Chiêu dừng lại.

Lập tức, cô ngẩng đầu nhìn hắn: "Ta hỏi ngươi, ngươi đều sẽ nói cho ta biết?"

Bùi Hoài Bi lập tức gật đầu, không chút do dự.

Dung Chiêu hơi nheo mắt lại, lập tức hỏi hắn: "Ngươi bị ám sát khẳng định có liên quan đến ba vị hoàng tử, bọn họ đều muốn lấy mạng ngươi, cũng muốn mượn ngươi đánh bại hai người kia. Cho nên sau khi sự việc xảy ra mới ảnh hưởng đến ba người bọn họ, hiện tại ta muốn biết, Cát gia và Bạch gia có phải thật sự thông địch hay không?"

Bùi Hoài Bi lắc đầu: "Không có, Lộc Vương muốn đem chuyện này giá họa cho Tam hoàng tử, Hoàng thượng muốn hai nhà Cát Bạch động thủ, Lộc Vương đoán được tâm tư Hoàng thượng, liền muốn mượn hai nhà này đánh bại Tam hoàng tử, nhưng Tam hoàng tử tự mình thoát ra được."

Hai nhà Cát Bạch khẳng định khó giữ, Bùi Ngọc tự mình thoát thân, không để Lộc Vương tính kế thành công, nhưng cũng tổn thất thảm trọng.

Hắn thật sự đã nói với cô mọi chuyện.

Dung Chiêu buông bánh sữa trên tay xuống, chăm chú nhìn hắn, dừng một chút, thoáng chần chờ.

Nhưng rốt cuộc cô vẫn hỏi: "Người ám sát ngươi không quan trọng, ta muốn biết người Bắc Yến kia là bút tích của ai"

Bùi Hoài Bi mím môi, rũ mắt, thanh âm nhẹ nhàng: "Do ta an bài."

Phía sau, nam nhân đeo mặt nạ vẫn luôn im lặng chợt biến sắc.

Hắn hiển nhiên không nghĩ tới Cẩn vương điện hạ ngay cả chuyện này
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom