Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Kỳ Thạch Vô Giá

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
797,928
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Kỳ Thạch Vô Giá

Kỳ Thạch Vô Giá
Tác giả: Nghê Khuông
Tình trạng: Đang cập nhật




“Dị Bảo” không phải là phần tiếp theo của “Hoạt Dũng”, giữa 2 cái không có một chút quan hệ nào cả nhưng đều dựa vào những thần bí khó lường trong lăng một Tần Thủy Hoàng để viết ra. Dùng một bối cảnh, có thể viết ra nhiều câu chuyện khác nhau, 2 câu chuyện này chính là ví dụ rõ ràng.

Câu chuyện này còn được thiết tưởng đến một loại trang bị có thể được khởi động bằng sóng năng lượng, loại ảo tưởng này nếu biến thành sự thật thì nhân loại có thể dựa vào tư tưởng để điều khiển, khống chế hết mọi trang bị máy móc. Xu thế bây giờ, cách loại ảo tưởng kia quá xa, biến thành nhân loại điều khống chế mọi thứ thông qua Computer, đây coi như là một hành vi nhàn hạ của loài người, không phải là chuyện tốt.

Cả câu chuyện này, người ngoài hành tinh không biết được móc chìa khóa là vật gì, tự nhiên là đủ thâm ý. Hành vi của người địa cầu vô cùng không chịu nổi, khi nào thì không còn chuyện xâm phạm giữa người với người, mới có thể không có khóa cùng cái chìa khóa. Nhưng khi nào thì người địa cầu mới có thể dừng hành vi xâm phạm đến người khác, chân chính hiểu được sự độc lập giữa cá thể này với cá thể khác?

Có lẽ chắc chắn sẽ có một ngày , nhưng thật sự quá xa vời.

Vệ Tư Lý ( Nghê Khuông )

Ngày 5-8-1987.
 
Chương 1-1: Tham Ly Đắc Châu (Thăm rồng đen lại được ngọc quý) – Phương pháp số 1 của đào mộ (1)


Chuông cửa vang lên, Vệ Tư Lý đi đến cửa, thuận tay mở cửa, ngoài cửa là một khuôn mặt đầy râu, mang vẻ phong trần đầy mỏi mệt. Trên người người này mang một bộ quần áo vải, người này nhìn Vệ Tư Lý một cái rồi đi thẳng vào nhà.

Vệ Tư Lý vội lắc mình để người này đi vào nhà, đi vào nhà, người này đã đi đến tủ rượu, lấy ra 1 bình rượu, sau đó ngồi lên ghế sa lon rồi mở chai rượu ra, liên tục đổ vào miệng.

Vệ Tư Lý nhìn y, trong lòng vừa bực mình vừa buồn cười , lớn tiếng quát:
- Này, cậu cho rằng cậu đi vào đâu đấy? Vào một tòa mộ vô chủ à?

Y lại nốc vài hớp rượu, rủ tay xuống, nhìn Vệ Tư Lý rồi bỗng nhiên thở dài một tiếng .

Có thể coi nhà của Vệ Tư Lý thành nhà của mình, bằng hữu như vậy, Vệ Tư Lý cũng có không ít người. Nhưng mà giống như y, không chút kiêng kỵ nào thì cũng không có mấy ai.
Người này, Vệ Tư Lý đã lâu rồi không gặp y, hơn nữa lúc bình thường nếu Vệ Tư Lý muốn tìm gặp y thì chẳng biết đi nơi nào để tìm nữa. Khó có cơ hội y đến nhà của Vệ Tư Lý, cho nên tuy rằng miệng Vệ Tư Lý nói như thế nhưng trong lòng Vệ Tư Lý cho rằng y sẽ bỏ chai rượu xuống rồi rời đi.

Nhưng mà khi nghe được y thở dài, tâm sự nặng nề thì Vệ Tư Lý lại yên tâm. Bởi vì điều này chứng minh y sẽ không đi, mà là có chuyện riêng tìm Vệ Tư Lý, vậy thì y sẽ không đột nhiên mà bỏ đi.

Người này tên là Tề Bạch , người đã từng xem qua “ Thuật đào mộ” sẽ biết được Tề Bạch này chính là một trong tam đại chuyên gia đào mộ nổi tiếng thế giới.

2 người còn lại, một người đã từng là bạn tốt của Vệ Tư Lý, sống một mình nhưng đã hy sinh trong một lần làm nhiệm vụ đặc biệt cho quốc gia.

Một người khác là người Ai Cập tên là “ Siêu vi trùng”, “Siêu vi trùng” này đã mất lúc 96 tuổi. Cho nên có thể nói hiện giờ Tề Bạch chính là chuyên gia đào mộ duy nhất còn sống trên đời.

Vệ Tư Lý thấy Tề Bạch xuất hiện, cảm thấy rất cao hứng, nguyên nhân rất đơn giản , bởi vì bản thân Vệ Tư Lý cũng đã từng đi qua những tòa cổ mộ vĩ đại trong lịch sử loài người, Tề Bạch cũng là chuyên gia đào mộ, Vệ Tư Lý có thể cùng Tề Bạch nói chuyện về những tòa cổ mộ này.
Vệ Tư Lý bước qua, ngồi bên cạnh Tề Bạch, chỉ thấy Tề Bạch mở 2 mắt thật lớn, nhìn chằm chằm trần nhà , thất thần chán nản , qua một lúc lâu , lại uống từng ngụm rượu, tiếp tục thở dài một tiếng .

Thấy tình cảnh như thế của Tề Bạch, Vệ Tư Lý không nhịn được mà bật cười:
- Như thế nào mà mất sổ gạo, phải mượn rượu giải sâu như thế?

Tề Bạch chua sót mà nói:
- Cuộc đời này thật sự là không có gì hay rồi.

Vệ Tư Lý cười “ Ha ha”, lời này nếu ở trong miệng người khác thì còn tin được. Nhưng mà Tề Bạch lại là một người mang trong người những đoạn truyền kỳ đầy màu sắc, cuộc sống khiến người khác khó có thể hình dung. Nghe được Tề Bạch nói như thế, thật sự là buồn cười mà.

Tề Bạch lại thán một tiếng:
- Vệ Tư Lý , rất nhiều người nói cậu không biết đồng tình, tôi còn thường xuyên biện hộ cho cậu.

Vệ Tư Lý nghe được giọng nói của Tề Bạch tỏ ra chán nản, nhìn bộ dạng phiền não của cậu ta. Làm bạn tốt, lúc này cũng không phải là lúc thích hợp để đùa giỡn cho nên Vệ Tư Lý ngừng cười:
- Được rồi, là chuyện gì? Có thể nói ra cho người bạn này của cậu biết được không?

Tề Bạch rồi đột nhiên nhảy dựng lên; đưa tay chỉa thẳng vào Vệ Tư Lý:
- Hết thảy đều là do cậu gây ra.

Vệ Tư Lý ngẩn ra, không rõ vì sao Tề Bạch lại chỉ trích mình. Vệ Tư Lý và Tề Bạch đã lâu không gặp, phiền toái của Tề Bạch thì có liên quan gì đến Vệ Tư Lý cơ chứ?

Vệ Tư Lý không có biện cái gì , chỉ là nhìn Tề Bạch, đợi y giải thích. Tề Bạch thở hổn hển mấy cái , lại ngồi xuống , ủ rũ cúi đầu nói:
- Ngày đó cậu ghi lại “ Hoạt Dũng”.

Đầu Vệ Tư Lý chấn động, liền hiểu ra chuyện gì.

“ Hoạt Dũng” chính là cái mà Vệ Tư Lý đã ghi lại khi trải qua trong tòa Cổ Lăng vĩ đại nhất TQ: Lăng mộ Tần Thủy Hoàng.

Tề Bạch là chuyên gia đào trộm mộ, y vô cùng cuồng nhiệt với những tòa lăng mộ cổ đại, cái này gần như là biến thái, đối với Tề Bạch mà nói, không có gì có thể hấp dẫn y bằng lăng mộ Tần Thủy Hoàng cả.

Có lẽ bởi vì thấy được bản ghi lại này của tôi, có lẽ là y sớm đã có “Lăng vân tráng chí”, bất kể là cái gì, y nhất định m uốn tiếng vào lăng mộ Tần Thủy Hoàng.
Mà nhìn bộ dạng bây giờ của Tề Bạch, hiển nhiên là vị chuyên gia đào trộm mộ này đã bị tổn thất nặng nề, biết rằng tòa lăng mộ vĩ đại kia dưới chân mình nhưng mà ngay cả lối vào thì Tề Bạch cũng không tìm được.

Gặp được đả kích như vậy, tự nhiên là Tề Bạch ủ rũ rồi, y cảm thấy cuộc đời đã trở thành màu xám rồi.

Vệ Tư Lý đã hiểu, liền thấp giọng hỏi:
- Cậu đã đi vào kia rồi à?

Tề Bạch gật gật đầu, Vệ Tư Lý lại hỏi:
- Bao lâu?

Tề Bạch cảm thán một tiếng:
- Nói ra thực dọa người , ước chừng một năm .

Vệ Tư Lý lại hỏi:
- Không đạt được gì sao?

Tề Bạch trừng mắt nhìn Vệ Tư Lý rồi cúi đầu, 2 tay ôm đầu, hít một hơi:
- Tôi vốn cho rằng mình còn thông minh hơn cả chuột, dưới lòng đất có chỗ nào mà không đến được. Hơn nữa, tôi còn có giác quan thứ 6, biết bên dưới có gì, đây là dị năng trời sinh của một kẻ trộm mộ.

Vệ Tư Lý cười:
- Tôi còn tưởng rằng cậu có pháp bảo như trong truyền thuyết, chẳng hạng như một cái gương, có thể chiếu xuống dưới là thấy được những đồ vật chôn sâu dưới đấy.

Tề Bạch dùng sức phẩy tay:
- Tôi ở dưới kia 1 năm, mỗi một chỗ đều có bước chân của tôi, tôi biết rõ những nơi tôi đi qua, ở dưới đó có chôn không ít bảo tàng, nhưng mà lại không thể tiến vào, thật sự là không thể tin được mà.

Vệ Tư Lý suy nghĩ, Trác Xỉ, cổ nhân thời Tần này từng giải thích cặn kẽ với Vệ Tư Lý về những bố trí để ngăn cản người ngoài đi vào trong lăng Tần Thủy Hoàng, điều này làm Vệ Tư Lý không khỏi giật mình vì sự lớn mật của Tề Bạch.

Bởi vì nếu Tề Bạch nói như thế, hiểu nhiên là y đã dùng đủ các phương pháp, ý đồ là muốn đi vào cung điện dưới lòng đất.
 
Chương 1-2: Tham Ly Đắc Châu ( Thăm rồng đen lại được ngọc quý) – Phương pháp số 1 của đào mộ (2)


Bởi vì nếu Tề Bạch nói như thế, hiểu nhiên là y đã dùng đủ các phương pháp, ý đồ là muốn đi vào cung điện dưới lòng đất.

Vệ Tư Lý lắc đầu:
- Cậu rất là lớn gan đó, có thể còn sống rời đi, đã là cậu thần thông quảng đại rồi.

Tề Bạch cười chua xót đứng lên:
- Cậu nói đến vô số cạm bẫy trong đó sao? Hắc hắc, nếu như tôi gặp được những cạm bẫy đó, cũng cam tâm tình nguyện , trên thực tế , tôi bỏ ra một năm, vẫn chỉ ở trên mặt đất, đi tới đi lui, cậu cho rằng tôi và cậu sẽ gặp nguy hiểm gì?

Nghe Tề Bạch nói thế, Vệ Tư Lý cũng cảm thấy buồn bực thay y. Người này cả đời đi vào không ít bao nhiêu cổ mồ, những cổ mộ này đều có những cạm bẫy nhưng những cạm bẫy đó hiển nhiên là không làm khó được Tề Bạch.

Thế nhưng lần này, Tề Bạch lại không đụng được một cạm bẫy nào, nói cách khác, biết rõ là trong cổ mộ còn có một tòa lăng mộ ngầm khác nhưng mà lại không có cách nào tìm lối vào.

Vệ Tư Lý không biết an ủi Tề Bạch ra sao, bởi vì đây là một lần tổn thất nặng nề nhất trong đời của Tề Bạch, đủ để Tề Bạch hoài nghi về tài đào mộ của mình.

Tề Bạch nếu không đào mộ thì không biết làm cái gì cả, khó trách y cảm thấy cuộc sống không còn ý nghĩa nữa.

Vệ Tư Lý suy nghĩ một chút rồi nói:
- Vậy cũng không thể trách cậu, năm đó có mấy trăm ngàn người xây dựng, cậu m uốn bằng bản thân mình đi phá giải, đương nhiên là không có khả năng rồi.

Tề Bạch ngẩng đầu lên:
- Cậu không biết, đây không phải là đấu sức cùng với nhiều người mà là đấu trí.

Nói xong, Tề Bạch chỉ vào đầu của mình:
- Là đấu trí, một năm qua chứng minh trí khôn của tôi không thể bằng được người thiết kế lăng mộ vào 3000 năm trước.

Vệ Tư Lý không thể làm gì khác hơn là nói:
- Đổi lại để cậu thiết kế một tòa lăng mộ, để bọn họ tìm cũng chưa chắc tìm được.

Nghe Vệ Tư Lý nói thế, Tề Bạch suy nghĩ, tinh thần cũng khá hơn một chút, nói:
- Cũng đúng, tìm ra thứ bị giấu đi lúc nào cũng khó hơn nhiều.

Vệ Tư Lý đồng ý cách nói của Tề Bạch, Tề Bạch lại nói:
- Dựa vào những gì cậu ghi lại, lối vào kia, nếu như lúc ấy tôi ở đó, nhất định có thể tìm được lối vào rồi.

Vệ Tư Lý đáp:
- Tôi tin, lúc ấy tôi và Bạch Tố đều muốn đi qua nhưng lại không biết tìm cậu bằng cách nào, nếu không nhất định sẽ mời cậu cùng đi vào rồi.

Vừa nghe Vệ Tư Lý nói vậy, Tề Bạch lại tỏ ra chán nản.

Tề Bạch đấm vào ngực mình:
- Lúc ấy tôi vẫn không cảm giác được cái gì, tự tin có thể ở đó có ít nhất là 3 lối vào. Nhưng mà khi tôi đi hết những nơi ấy thì lại không phát hiện được cái gì. Ví dụ như nói, nếu chỗ ấy có 9 khối đá xếp thành chỗ, tôi nhất định sẽ phát hiện được.

Vệ Tư Lý cau mày:
- Một một cửa, nhất định sẽ không giống nhau. Lấy một ví dụ như thế này, ở dưới đám có có thể là một cái cửa nhưng mà cậu cũng không có thể nhìn thấy toàn bộ những thân cây trong chu vi vài chục km đó.

Tề Bạch gãi lấy đầu, Vệ Tư Lý lại nói:
- Cậu hẳn là phải ăn mừng, cậu không phát hiện được lối vào, bằng không cho dù cậu tìm được, nếu đi vào một bước, nếu không đúng thì cậu đã đi chầu ông bà rồi.

Tề Bạch thở dài một tiếng:
- Thật sự là Quỷ Phủ thần công , Vệ Tư Lý, tòa lăng mộ này, không phải là do người Địa cầu kiến tạo, cả công trình này nhất định là có bàn tay của người ngoài hành tinh.

Tề Bạch bỗng thay đổi đề tài, Vệ Tư Lý m uốn cười nhưng nghĩ lại nếu Tề Bạch cảm giác bản thân thua trong tay người ngoài hành tinh thì tâm lý sẽ tốt hơn cho nên Vệ Tư Lý cũng từ chối cho ý kiến .

Tề Bạch nghiêm túc nói:
- Có bản ghi chép người ngoài hành tinh từng xuất hiện tại thời Tần, mọi người đều biết.

Vệ Tư Lý cười cười:
- Không có, đây là lần đầu tiên tôi nghe người khác nói, cậu có gì mà căn cứ như vậy?

Tề Bạch kinh ngạc nhìn Vệ Tư Lý, giống như không tin Vệ Tư Lý sẽ không biết chuyện này, thấy Vệ Tư Lý vẫy tay ý nói thật sự không biết thì Tề Bạch mới nói:
- Thật lại, tôi nghĩ rằng cậu sẽ biết. Tại quyển 6 của “ Sưu Thần Ký” thời Tần có ghi lại.

Tề Bạch nói đến đây, Vệ Tư Lý liển hiểu ra Tề Bạch sẽ nói cái gì cho nên Vệ Tư Lý nói:
- Tôi biết rồi, trong đó ghi lại” Năm 265 Tần Thủy Hoàn, có người khổng lồ cao 5 trượng, chân dài 6 thước, giai di địch phục, phàm thập nhị nhân, kiến vu Lầm Thiêu..” ( Chú nào biết câu này thì dịch hộ ka cái ) đúng không?

Tề Bạch nói:
- Đúng vậy, cậu có biết.

Vệ Tư Lý cười cười:
- Tề Bạch, loại ghi chép này, tại bên trong tiểu thuyết của TQ cũng có không ít, cậu không thể dựa vào cái này mà cho rằng có người ngoài hành tinh xuống Địa cầu được.

Tề Bạch đột nhiên kêu lên:
- Làm sao cậu lại như vậy, Vệ Tư Lý, nhưng cái này tuy rằng đơn giản, nhưng mà thời gian, địa điểm, trang phục của bọn họ…. đều được ghi lại tỉ mỉ, tại sao lại 
không thể được?

Tề Bạch nói xong, Vệ Tư Lý cẩn thận suy nghĩ lại, điều này thật sự là khó mà phản bác lại.

Vệ Tư Lý không thể làm gì khác hơn là nói:
- Cậu suy nghĩ như vậy cũng không ảnh hưởng đến toàn cục.

Tề Bạch lắc đầu:
- Không phải là suy nghĩ mà đó là những điều ghi lại. Văn tự TQ ghi lại, có rất ít dạng này. Lâm Thiêu hiện giờ chính là tỉnh Cam Túc, nơi này là khởi điểm của phía Tây Trường thành, có ý nghĩa đặc thù.

Vệ Tư Lý đoán được Tề Bạch sẽ nói cái gì, điều này làm cho Vệ Tư Lý hoảng sợ, vội hỏi:
- Sức tưởng tượng của cậu còn phong phú hơn cả tôi nữa, tôi thừa nhận, vạn cậu đừng nói những lời sau nữa, tôi không chịu nổi.

Tề Bạch tỏ ra hớn hở, so với vẻ ủ rũ vừa rồi thì khác nhau rất lớn:
- Vì sao không thể nói ra? Cho tới bây giờ cũng không ai nghĩ qua như vậy, đúng không? Cậu đương nhiên biết Vạn Lý Trường Thành chính là kiến trúc duy nhất mà chúng ta nhìn thấy được bằng mắt thường ở trong không gian.

Thiếu chút nữa là Vệ Tư Lý hét lên rồi, những gì mà Tề Bạch sắp nói cũng giống như tôi đã nghĩ.

Quả nhiên Tề Bạch nói:
- Công dụng chính của Vạn Lý Trường Thành chính là nơi để người ngoài hành tinh đáp phi thuyền xuống Địa cầu, cũng giống như những ngọn đèn báo hiệu tại đường băng của sân bay vậy.

Vệ Tư Lý không thể làm gì khác hơn là nhìn Tề Bạch, nghe cậu ta nói.

Tề Bạch lại nói:
- Cứ như vậy mà đoán, cả cung điện ở bên dưới cũng không có tác dụng gì với lăng mộ nhưng mà đây chính là một trụ sở của người ngoài hành tinh tại Địa cầu, sau đó không biết vì nguyên nhân gì mà biến thành lăng Tần Thủy Hoàng. 12 người ngoài hành tinh kia, không biết là đến từ nơi này nhưng mà bọn hắn nhất định là có năng lực vô cùng cao minh, có nền khoa học rất tiên tiến. Dùng hệ thống đo lường thời cổ đại mà tính, thân hình của 12 người ngoài hành tinh này rất lớn, mỗi một người đều hơn 10m, hơn nữa trang phục của bọn họ cũng không thuộc thời kỳ này, cho nên cũng chỉ có thể gọi là “ Di Địch phục”.
 
Chương 1-3: Tham Ly Đắc Châu (Thăm rồng đen lại được ngọc quý) – Phương pháp số 1 của đào mộ (3)


Vệ Tư Lý thấy Tề Bạch kiên trì như thế, cũng không muốn cùng Tề Bạch tranh luận tiếp, bởi vì sự tình này, cho dù có tranh luận đi đâu nữa cũng không có kết quả.

Mà Tề Bạch lại không có ý nghĩ độc đáo về phương diện này, lại nói:
- 12 người ngoài hành tinh này đã từng gặp mặt Tần Thủy Hoàng hơn nữa nhất định còn giúp đỡ Tần Thủy Hoàng cái gì đó, cho nên Tần Thủy Hoàng tạc tượng cho bọn hắn, 12 tòa tượng bằng đồng chính là 12 người ngoài hành tinh này. Nhưng đáng tiếc là tuy rằng trong lịch sử có ghi lại 12 tòa tượng đồng này nhưng không biết là ở đâu, trong bản ghi lại có nói bởi vì thiếu kim loại cho nên đã thu hết binh khí trong thiên hạ để đúc 12 tòa tượng đồng này, 12 tượng đồng này chỉ sợ là cũng ở trong lăng mộ.

Vệ Tư Lý duỗi lưng, mệt mỏi mà nói:
- Nếu như Tần Thủy Hoàng có người ngoài hành tinh giúp đỡ, ông ta cũng không chết sớm như vậy, nhất định sẽ thiên thu vạn thế mà ruyền xuống.

Tề Bạch cười một tiếng:
- Ai biết trong đó có chuyện ngoài ý muốn gì? Dựa theo những gì tôi nghĩ, Tần Thủy Hoàng m uốn có thuốc trường sinh hơn phân nữa cũng là do người ngoài hành tinh chỉ điểm. Thương cho ông ta bởi vì ông ta nghĩ rằng Bồng Lai tiên đảo ở trên Địa cầu, theo tôi xem ra cái gọi là Bồng Lai tiên đảo tự nhiên là một hành tinh khá.

Vệ Tư Lý cười:
- Ừh, có người nói “ Sơn Hải Kinh” là một quyển hành chí ( ý là ghi lại những gì đã thấy được khi đi qua), hiện tại nghiên cứu Phù Tang là của NB hay là của Mexico , căn bản không có ý nghĩa , ở trong “ Sơn Hải Kinh” có ghi lại những sinh vật kỳ quái ở những nơi ấy, căn bản là đi ra từ Địa cầu, là tình cảnh thực tế ở những hành tinh khác trong vũ trụ.

Tề Bạch vô cùng hưng phấn:
- Đúng a, thế này mới có ý nghĩa, bây giờ cậu đã thừa nhận thời Tần đích thật là có người ngoài hành tinh đến Địa cầu, từng tiếp xúc cùng với người ở thời ấy, nhất là những nhân sĩ cao tầng, giống như Tần Thủy Hoàng vậy.

Vệ Tư Lý lắc đầu:
- Dựa theo lời tôi thì không thể kết luận như vậy được. Nhiều nhất là tôi thừa nhận, vào thời Tần, Hán có nhiều sự kiện đặc biệt, đó là sự thật.

Tề Bạch đứng lên, đi tới lui vài bước, Vệ Tư Lý nghĩ lại những lời đối thoại lúc nãy, cảm thấy không phải vô duyên vô cớ mà Tề Bạch sẽ nhắc đến vấn đề này, nhất định có nguyên nhân khác , cho nên nói:
- Nếu cậu có gì muốn nói thì cứ nói đi.

Tề Bạch ngừng lại:
- Hình như tôi không thể gạt cậu, cậu biết trong 1 năm đó, cũng không phải là tôi không có thu hoạch gì.

Vệ Tư Lý nhìn Tề Bạch, không biết Tề Bạch nói thế là có ý gì, vừa lúc nãy Tề Bạch còn nói là ngay cả lối vào cũng không tìm được, lúc này lại nói có thu hoạch, là thu hoạch được gì? Tề Bạch lập tức giải thích:
- Bên trong phương pháp đào mộ có một phương pháp rất xưa, nguyên là từ người đào mộ TQ, phương pháp này được gọi là “ Tham Lý Đắc Châu Pháp ( Thăm rồng đen tự nhiên được ngọc quý) pháp”

Vệ Tư Lý nở nụ cười:
- Đây là thành ngữ của những người như cậu, lần đầu tôi mới được nghe, Tham Ly Đắc Châu pháp? Cái tên thật tao nhã a.

Tề Bạch gật đầu:
- Đúng, đầu tiên là dùng phương pháp này để đào mộ, là kẻ trộm mộ vùng Tứ Xuyên, phương pháp này nghe nói là do giếng ở Tứ Xuyên tự phun, dùng kỹ thuật đào lỗ muối mà ra, các kỹ sư ở các mỏ m uối ở Tứ Xuyên có thể dùng những dụng thù đặc thù, thâm dò sâu hơn 100m dưới lòng đất, lấy được nước m uối lên.

Vệ Tư Lý có chút hoảng sợ mà hỏi:
- Ý của cậu là nói phương pháp này cũng không cần phải đi vào cũng không cần phải mở lăng mộ ra, chỉ cần sử dụng dụng cụ đặc thù là có thể lấy được thứ gì đó ở trong kia ra à?

Vẻ mặt Tề Bạch có chút kiêu ngạo:
- Đúng là như thế .

Vệ Tư Lý lại sững sờ một lát:
- Được, vậy cậu dùng cách này đã lấy được gì?

Tề Bạch trừng mắt nhìn Vệ Tư Lý, nói:
- Cậu nên nghe một chút về những gì tôi trải qua, tôi nghĩ lăng mộ lớn như vậy bên trong sẽ có hết thảy tất cả, tùy tiện tìm một chỗ, dùng “ Tham Ly Đắc Châu pháp” cũng có thể lấy ra được ít đồ.

Vệ Tư Lý không được Tề Bạch nói xong, đã nói:
- Đừng nói với tôi những gì cậu trải qua, rốt cuộc là cậu tìm được cái gì? Lúc này cậu nói chút thành tích cũng không có, cậu đúng là một tên giảo hoạt.

Tề Bạch cười giảo hoạt:
- Nếu tôi tới đó, tìm cả 1 năm mà không tìm được cái gì thì sớm đã đập đầu chết ở đó rồi, chút năng lực ấy còn không có thì còn làm người làm gì?

Lòng hiếu kỳ của tôi bị Tề Bạch khơi lên, quát to:
- Rốt cuộc là cậu đã có được cái gì?

Tề Bạch cười càng giảo hoạt:
- Tôi biết tính tình của cậu, nếu tôi nói ra thì cậu sẽ không nghe tôi kể thêm nữa.

Vệ Tư Lý nhìn Tề Bạch từ trên xuống dưới, có thể suy nghĩ là biết, dùng “ Tham Ly Thủ Châu pháp” này không có khả năng lấy được vật lớn gì, nhất định là những vật nhỏ, như vậy nếu Tề Bạch lấy được thứ gì đó thì nhất định sẽ để ở trên người. Vệ Tư Lý thật sự hận không thể lục soát trên người Tề Bạch nhưng mà hiển nhiên là Tề Bạch sẽ không để Vệ Tư Lý làm thế, cho nên Vệ Tư Lý giả vờ như không thèm quan tầm, thậm chí còn ngáp một cái .

Tề Bạch còn đang phát biểu phương pháp trộm mộ này:
- Loại phương pháp này sở dĩ có cái tên như vậy là do nó dùng để đào những viên trân châu. Đại đa số người giàu có khi có người chết thì đều tìm trăm phương ngàn kế để tìm được một viên trân chân rồi để vào trong miệng người chết, nghe nói có thể giữ thi thể bất hoại ( Không hoại tử, thúi đi), cũng có thể làm cho linh hồn người chết được yên nghỉ.

Vệ Tư Lý không có chen ngang, lấy ra một cái ly rồi rót rượu vào, trong lòng nghĩ muốn nhét ly rượu này vào miệng của Tề Bạch.

Tề Bạch cảm thán một tiếng:
- Cậu đừng nóng như thế, nghe tôi kể tiếp, cậu chỉ cần biết tôi kể như thế là có lý do của tôi.

Vệ Tư Lý giận quá hóa cười:
- Ha ha , tôi có nóng nảy sao? Thậm chí là tôi còn không có thúc giục cậu nữa kìa.

Tề Bạch phẩy tay, nói tiếp:
- Những kẻ đào mộ tinh thông cách này, đoán được phương vị để đào xuống, có thể lấy được thứ quý giá nhất là viên trân châu này có thể nói đây là kỹ thuật rất thần kỳ, thần không biết quỷ không hay , đây là kỷ xảo cao cấp nhất trong phương pháp đào mộ. Năm đó tôi đã học được phương pháp này từ một vị đào mộ có tiếng, tốn không ít tâm huyết mới có thể học thành công được.

Vệ Tư Lý uống rượu ra vẻ không vội . Tề Bạch lúc này kể chuyện không phải là không thú vị nhưng rõ ràng là Tề Bạch đã tìm được cái gì đó trong lăng Tần Thủy Hoàng nhưng vẫn không chịu nói ra, điều này làm cho người khác tức giận.

Tề Bạch lại nói:
- Tự nhiên là phương pháp này có thể đâm xuyên qua gỗ nhưng nếu là đá thì vẫn có biện pháp nhưng mà tốn gấp 10 thời gian, mới có thể đâm xuyên qua đá, còn nếu như là đồng thì không có biện pháp nào cả, cậu hiểu chưa?

Vệ Tư Lý chỉ là yên lặng nhìn Tề Bạch, nhìn xem y còn có thể nói được bao lâu.

Nhưng mà lời kế tiếp của Tề Bạch lại làm cho lòng Vệ Tư Lý không tự chủ được mà “ A” lên một tiếng, cảm thấy được phương pháp “ Tham Ly Đắc Châu pháp” này thật sự rất là có lý.

Tề Bạch nói tiếp:
- Hiện tại cậu nên hiểu rõ, sử dụng phương này này là cả quá trình, là khoan một cái lỗ, đưa dụng cụ đặc thù vào, lấy được thứ mà mình muốn, đây là cách của người xưa. Nếu áp dụng những kỹ thuật tiên tiến hiện này thì có thể sử dụng thêm cái gì nữa?

Vệ Tư Lý nghe đến đó lập tức lắp bắp kinh hãi:
- Ý cậu nói là có thể thả thuốc nổ, làm nổ tung luôn sao?

Tề Bạch gật đầu:
- Đương nhiên có thể , nhưng cách này này rất bạo lực , không có nghệ thuật , muốn biết rõ tình hình ở dưới đó thì cũng có thể…

Không đợi Tề Bạch nói xong, Vệ Tư Lý đã chen vào:
- Đợi tí.

Sau đó, Vệ Tư Lý hít sâu một hơi:
- Có thể dùng những camera nhỏ bỏ xuống dưới, nếu như có kèm theo kính tia hồng ngoại như vậy cho dù ở bên dưới một mảnh đen nhanh, cũng có thể thông quan liên kết màn huỳnh quang , thấy được tình hình dưới đó.

Nghe Vệ Tư Lý nói thế thì Tề Bạch gật đầu.

Tôi rất bôi phục Tề Bạch:
- Tề Bạch, cậu quả thực là một thiên tài đào mộ mà.

Tề Bạch nghe Vệ Tư Lý khen như thế thì rất la cao hứng:
- Tôi còn có suy nghĩ vĩ đại hơn, lấy sức của một mình tôi thì dùng phương pháp truyền thống ấy cũng không tính là đại sự. Nhưng nếu có vốn cùng có người nào hỗ trở thì đại khái có thể dùng dàn khai thác khoan dầu để khoan dò ở trên 56 km vuông trên mặt đất, khoan vài ngàn cái lỗ rồi thả những camera xuống là có thể biết rõ được tình hình bên dưới. Không có khả năng khai quật nhưng biết rõ tình hình bên dưới cũng là tốt rồi.

Vệ Tư Lý ngây ngốc một lát mới nói:
- Đây thực sự là suy nghĩ vĩ đại, nhưng mà trên lý luận là có thể khoan xuống hơn ngàn mét, huyệt mộ trong lòng đất tuyệt đối sẽ không có tương chắn ở bên trên, nếu mà sâu như vậy thì “ Tham Ly Đắc Châu pháp” của cậu cũng sẽ không thể nào thi triển ra được.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom